Chương 800 Côn Lôn giới, chấn hám thiên địa! (2)
Lão giả nhìn về phía Viêm Chủ, thấp giọng nói:
- Thiếu chủ, đi xuống đi, đầu nguồn Thiên Hà đã bị Đạo Tổ tru diệt, từ nay về sau, chúng ta không thuộc về Huyền Hoàng Đại Thiên Địa nữa, mà là thuộc về Côn Lôn giới, ngươi muốn như thế nào trùng kiến Viêm Tộc tại Côn Lôn giới đi, Côn Lôn giới này là Đạo Tổ dùng vô thượng thần thông sáng tạo, hết thảy võ giới đều bị dung họp lại cùng nhau, trước khi Đạo Tổ không có nhả ra, không được tự tiện xông ra, hư không có Thường tộc trấn thủ, không nên để cho Thường tộc khó xử.
Viêm Chủ nghe xong, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.
Chấn kinh!
Hoảng sợ!
Bao la mờ mịt!
Đủ loại cảm xúc xen lẫn trong lòng hắn, hắn không thể nào hiểu được, nhưng hắn tin tưởng trưởng bối của mình sẽ không nói dối, lúc trước thiên ngoại cự biến đúng là Đạo Tổ làm ra.
Trùng kiến Viêm Tộc tại Côn Lôn giới, đây là nói đùa cái gì?
Chẳng lẽ Thần Võ giới không thể tới cứu hắn?
Viêm Chủ chú ý tới kính sợ trên mặt lão giả cùng đáy mắt đầy cuồng nhiệt, hắn xem không hiểu.
Hắn sẽ không bị phản bội chứ?
Trở lại bên trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh truyền âm cho hết thảy tiên thần, báo cho tình huống thiên ngoại, để ba vị Thiên Quân tiến đến thương lượng cùng Thường tộc.
Hết thảy thiên binh thiên tướng, tiên thần bên trong Thiên Đình đều chấn kinh.
Võ giới dung hợp, đổi tên là Côn Lôn giới?
Thường tộc trên trời quy thuận Thiên Đình?
Thường Dao Lăng cùng một vài thiên binh Thường tộc cực kỳ hưng phấn, dồn dập giới thiệu cho các tiên thần khác về sự mạnh mẽ của Thường tộc. Thái Sử Trường Sách xúc động, hắn tiến đến bái phỏng Khương Trường Sinh, mong muốn để Khương Trường Sinh thu Thái Sử tộc vào Côn Lôn giới.
Đợi ở Thiên Đình nhiều năm, hắn nhận định Thiên Đình không sớm thì muộn sẽ phá vỡ sự thống trị của Thần Võ giới đối với Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, sớm một chút gia nhập, sau này sẽ là Vạn Cổ Cự Đầu kỷ nguyên mới.
Đáng tiếc, Thái Sử Trường Sách hỏi đến việc này, Khương Trường Sinh bảo hắn hảo hảo luyện công, những chuyện này sau hãy nói.
Vừa tiêu hao một đợt, hắn muốn khôi phục thật tốt, pháp lực không đi đến trạng thái bão hòa, hắn không có cảm giác an toàn.
Về sau một quãng thời gian, nhóm tiên thần lần lượt bay ra thiên ngoại, cúi xem Côn Lôn giới, cảm khái Đạo Tổ mạnh mẽ, tin tức này mặc dù không có cáo tri chúng sinh, nhưng rất nhanh đã truyền ra trong Thần Du đại thiên địa, nhóm tiên thần cố ý tuyên truyền, khiến cho hết thảy tín đồ phấn chấn, tin tức đi theo truyền đến nhân gian.
Sau mấy tháng.
Khương Trường Sinh phóng xuất Tam Thập Tam Trọng Thiên, chứa trọn Thiên Đình vào trong đó, hắn hiển hiện ra cửu trọng thiên trước đó, tránh cho tiên thần ra ngoài tìm không thấy đường về nhà, tiên thần đều có khí vận của hắn, có thể tự do ra vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, sẽ không cảm nhận được cấm chế trở ngại.
Toàn bộ quá trình chẳng qua trong hai cái nháy mắt, số ít tiên thần phát giác được không thích hợp, nhưng nghĩ tới có thể là Đạo Tổ làm ra, cũng không có lo lắng.
Côn Lôn giới thành lập khiến cho bầu trời trở nên càng cao, Khương Trường Sinh chuyển Tử Tiêu cung vào trọng thiên thứ ba mươi ba, đã có khả năng cúi xem toàn bộ Côn Lôn giới, hắn không có thôi động không gian cấm chế Tam Thập Tam Trọng Thiên, để đạo tràng ẩn giấu vào dị bên trong không gian, trước mắt tương đương với đứng ở vùng trời Côn Lôn giới, chẳng qua cửu trọng thiên đi lên là ẩn hình, sinh linh bên ngoài không nhìn thấy, khẽ đến gần Tam Thập Tam Trọng Thiên, đều sẽ bị cấm chế mê loạn cảm giác hướng đi.
Bạch Kỳ, Bạch Long đi ra Tử Tiêu cung, thưởng thức Côn Lôn giới, cảm thán chủ nhân thần thông quảng đại.
Khương Trường Sinh luôn có thể một lần lại một lần làm mới nhận biết của bọn chúng.
Mộ Linh Lạc từ Thiên Cảnh trở về, Khương Trường Sinh để Bạch Kỳ tiến đến tiếp nàng, thuận tiện giới thiệu Tam Thập Tam Trọng Thiên cùng Côn Lôn giới thành lập.
Mặc dù là Vương Mẫu, người thân cận nhất của Khương Trường Sinh, nàng cũng trở nên khiếp sợ.
Thiên Cảnh, trong ngự thư phòng.
- Côn Lôn giới?
Thái Tử Khương Tú động dung, mặt lộ vẻ không thể tin được.
Khương Tử Ngọc đứng trước bàn cát, hai tay chống nạnh, cảm xúc sục sôi nói:
- Không sai, từ đó không có võ giới, chỉ có Côn Lôn giới, mục tiêu của Thiên Cảnh lớn hơn, bởi vì thiên địa bao la không dưới nghìn lần! Chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Hắn đi vào bên trong Thần Du đại thiên địa biết được việc này, đầu tiên là rung động, sau đó là phấn khởi.
Hứng thú lớn nhất của hắn là khuếch trương bản đồ giang sơn, mặc dù Thiên Cảnh hãm sâu trong vũng bùn chiến tranh, nhưng không trở ngại hắn triển vọng tương lai.
Khương Tú thì hốt hoảng, hắn biết gia gia mình là tiên thần, nhưng bởi vì quan hệ quá gần, cảm thụ của hắn không phải sâu lắm, hắn thậm chí cũng không có tiến vào Thần Du đại thiên địa, nghĩ rằng tất cả đều nên là như thế, đây là một lần hắn kinh hãi nhất từ khi lớn lên đến nay.
Hắn đột nhiên ý thức được mình đầu thai thật may mắn, rơi vào Thiên Cảnh, nhất định thống nhất thiên hạ, làm hoàng để độc nhất vô nhị nhân gian.
- Mặc dù có gia gia ngươi bảo hộ, nhưng mong muốn thống nhất thiên hạ, vẫn phải dựa vào chính chúng ta nỗ lực, bằng không người nào thống nhất thiên hạ, đối với gia gia ngươi mà nói là không quan trọng.
Khương Tử Ngọc căn dặn nói, sợ tâm tính Khương Tú sai lệch.
Khương Tú ngốc ngốc gật đầu.
Nhìn hắn thất thố, Khương Tử Ngọc buồn cười, lúc trước hắn đi vào Thần Du đại thiên địa cũng như thế.
Một bên khác.
Vô Tận Hải Dương, Thiên Hàng sơn.
- Côn Lôn giới? Làm sao có thể.
Diệp tộc lão tổ trừng to mắt, cảm thấy việc này không thể tưởng tượng nổi. Tin tức Côn Lôn giới là Khương Trường Sinh cố ý tiết lộ, đi qua Tam Đại Thiên Quân đồng ý, các tín đồ mới dám nói ra, Diệp Chiên mới dám nói cho Diệp tộc lão tổ.
Ngẩng đầu ba thước có thần minh, chuyện Đạo Tổ không đồng ý, bọn hắn cũng không dám nếm thử, nghe nói Đạo Tổ có thể nhìn trộm đến bọn hắn đang suy nghĩ gì.
Theo người Thường tộc càng ngày càng nhiều trong Thần Du đại thiên địa, Diệp Chiến cũng biết đến rất nhiều sự kiện lớn, lần này Thiên Đình đồng ý tuyên dương việc này, hắn liền nói một mạch.
Ba mũi tên tru giết Thiên Tôn.
Một tiễn tru diệt đầu nguồn Thiên Hà.
Dung hợp ngàn phương võ giới, sáng tạo Côn Lôn giới.
Chờ chút!
Diệp Chiến càng nói càng phấn khởi, càng tự hào, mà Diệp tộc lão tổ thì nghe đế tê dại.