Chương 802 Đại khí vận, thay đổi tương lai (2)
Thiếu niên đứng bên cạnh hắn đang theo hắn đánh quyền, hắn tên Tiểu Ngũ, sáu năm trước, cha mẹ của hắn mang theo hắn đi ngang qua nơi này, sinh ra tò mò với không gian hư vô phía trước, tùy tiện chui vào trong đó, về sau không còn có đi ra.
Kỷ Cương từng khuyên can qua, nhưng hai người vẫn thừa dịp hắn không rảnh chú ý, len lén lẻn vào, lưu lại tên này, để cho hắn không thể không chiếu cố.
- Sư phụ, vì cái gì chúng ta chỉ luyện quyền, không luyện công?
Tiểu Ngũ tò mò hỏi, hắn mồ hôi đầm đìa, mỗi một lần huy quyền đều lộ ra trầm trọng, hai tay đều đang run rẩy.
Kỷ Cương nhìn thẳng phía trước, mặt không biểu tình, nói:
- Đây là quyền pháp vi sư sáng tạo để tôi thể, không cần tu hành nội công, chỉ tu thể phách mạnh mẽ, nội kinh tăng cường, cũng sẽ khiến cho cảnh giới võ đạo bản thân tăng lên, tăng trưởng tuổi thọ.
- Trên đời còn nhiều người nội ngoại công kiêm tu, nếu chúng ta có thể chuyên tâm luyện quyền, chẳng phải bớt hơn rất nhiều tinh lực so với nhiều người?
Vẻ mặt Tiểu Ngũ đau khổ, nói:
- Nhưng bộ quyền pháp này thật tính là quyền pháp à, cứ như vậy vừa đi vừa về ra quyền, có thể trở nên mạnh bao nhiêu?
Kỷ Cương trả lời:
- Mặc dù chỉ là một động tác để ngươi vung ra số quyền nhất định cũng sẽ sinh ra chất biến, thiên hạ thương sinh có bao nhiêu, người vung bao nhiêu quyền, vậy ngươi có thể quét ngang thiên hạ thương sinh.
Tiểu Ngũ trừng mắt nhìn, hỏi:
- Thiên hạ thương sinh có bao nhiêu?
- Vi sư không rõ ràng.
- Sư phụ, ngài vì sao một mục thủ ở chỗ này, bên trong hắc cầu đến cùng cất giấu bí mật gì?
- Đây là Đạo Tổ nhờ vả, để vi sư thủ hộ ở đây, không cho phép người bên ngoài đi vào, cho đến khi nó tan biến.
- Vậy có phải Đạo Tổ biết được cha mẹ ta đi đâu đây hay không?
- Có lẽ vậy.
Nghe được câu trả lời này, trong mắt Tiểu Ngũ dấy lên đấu chí, huy quyền.
Tốc độ càng nhanh.
Một già một trẻ ở trên vách núi luyện quyền, trời đất bao la, bọn hắn liền như là bụi trần, nhỏ bé như vậy.
Mỗi năm đi qua.
Tuế nguyệt như ngựa trắng.
Thiên Cảnh tổ chức đại điển hai trăm năm, cũng vừa kết thúc đại chiến dịch lề mề, chuẩn bị tiến hành một phen chuẩn bị chiến đấu mới.
Thời gian đi vào Định Thiên năm hai trăm linh một.
Đầu tháng tư, Viêm Chủ đi vào Kinh Thành.
Nhìn náo nhiệt phía trước, cự thành hùng vĩ, Viêm Chủ hít sâu một hơi.
Từ khi biết được võ giới dung hợp, hắn đã truy tìm tên Đạo Tổ, một đường tìm đến, Thiên Cảnh chính là chỗ Đạo Tổ khởi sự, hắn tự nhiên đến xem.
Thiên Cảnh phồn hoa hơn xa so tưởng tượng của hắn, phụ cận Kinh Thành còn có thân ảnh các tộc, trên trời cũng có rất nhiều võ giả, sinh linh dị tộc so tài, không khí võ đạo cực kỳ nồng đậm.
- Thiên Cảnh lại có phong thái của vận triều thượng giới.
Viêm Chủ cảm khái trong lòng, ở Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cũng có nhiều vô số kể vận triều, có thậm chí còn cường đại hơn Vạn Cổ Cự Đầu, càng là vận triều mạnh mẽ, võ phong càng dày đặc, hơn nữa còn có thể bao dung chủng tộc khác.
Hắn cất bước vào thành, trong một tháng tiếp theo, hắn du lịch các ngõ ngách Kinh Thành, cũng đi Long Khởi quan.
Võ giả Kinh Thành hiểu rõ Đạo Tổ sâu nhất, hắn tùy tiện đi một cái khách sạn đều có thể thăm dò ra truyền thuyết của Đạo Tổ.
Nghe xong từng cọc từng cọc truyền thuyết để tâm thái Viêm Chủ thay đổi.
Một ngày này.
Trong ngự thư phòng.
Khương Tử Ngọc đánh giá Viêm Chủ, không có lên tiếng.
Viêm Chủ kìm nén không được, nói:
- Thiên Cảnh tuy mạnh, nhưng chỉ là đối với nhân tộc Thái Hoang thôi, đưa mắt toàn bộ Côn Lôn giới, Thiên Cảnh mong muốn thống nhất thiên hạ nhân tộc cần thời gian vô cùng dài dằng dặc, ta đến từ thượng giới, đã không còn đường đi, nguyện vì bệ hạ hiệu lực, thủ hạ ta có rất nhiều cao thủ, chỉ cần bệ hạ đồng ý, ta bất cứ lúc nào có thể chiêu nạp bọn hắn đến đây hiệu lực cho Thiên Cảnh.
Khương Tử Ngọc mở miệng hỏi:
- Ngươi là cảnh giới gì?
Viêm Chủ trả lời:
- Thiên Nguyên Cực Võ viên mãn.
Trong mắt hắn lóe lên một tia ngạo khí, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài.
Thiên Cảnh ngay cả Võ Đế cũng không có, hắn xác thực có khả năng tự ngạo.
Khương Tử Ngọc nghe xong, khẽ gật đầu, nói:
- Trẫm đồng ý, bất quá trẫm cần ngươi trước làm chuyện khác.
Hắn đi tới phía trước, cười tủm tỉm hỏi:
- Trợ giúp Thiên Cảnh xuất hiện mười vị Võ Đế, ngày sau trẫm phi thăng, nhất định mang theo ngươi, như thế Viêm Tộc mới tính như chân chính dừng chân tại Côn Lôn giới.
Viêm Chủ nhíu mày, để hắn dạy phàm nhân tập võ?
Nhưng hắn rất khó từ chối, hắn gia nhập Thiên Cảnh là muốn gia nhập Thiên Đình, chỉ khi gia nhập Thiên Đình, hắn mới có cơ hội tiếp xúc Đạo Tổ.
Viêm Chủ vừa nghĩ tới quan hệ giữa Đạo Tổ và vị Thiên Tử này, chỉ có thể tiếp nhận, đáp:
- Tốt, đa tạ bệ hạ thưởng thức!
- Ha ha ha, Viêm ái khanh, sau này sẽ là người một nhà, cùng trẫm tâm sự chuyện bên trên, như thế nào?
Khương Tử Ngọc cười nói, ra hiệu Viêm Chủ ngồi lên ghế bên cạnh.
Viêm Chủ cũng không có từ chối, ngồi xuống bắt đầu kể chuyện Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.
- Sau khi biết được cảnh giới của ta, hắn mảy may không hoảng hốt, chẳng lẽ hắn có không sợ ta có thủ đoạn? Mặc dù có Đạo Tổ làm chỗ dựa, ta cách hắn gần như vậy, hắn lại không hiểu rõ ta.
Viêm Chủ âm thầm kinh ngạc, không rõ Khương Tử Ngọc lỗ mãng hay có niềm tin.
Cũng may hắn cũng không phải tới gây chuyện, cho nên cũng không có xoắn xuýt.
Hắn không có chú ý tới một sợi tóc của Khương Tử Ngọc hơi hơi phiêu động, tản ra sáng bóng không giống bình thường.
Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tử Tiêu cung.
Bên trong. Khương Thiên Mệnh bước nhanh đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, Mộ Linh Lạc, quỳ lạy hành lễ.
- Tổ gia gia, gần đây ta lại mơ thấy một giấc mộng nguy hiểm
Khương Thiên Mệnh nghiêm túc nói, Bạch Kỳ nghe được mở mắt.
Bạch Kỳ tức giận nói:
- Trước ngươi mơ thấy hai giấc mộng đều không chính xác, ngươi thật đúng là tin mình có thể dự báo tương lai?
Khương Thiên Mệnh khẽ nói:
- Chỗ nào không chính xác? Thiên Cảnh xác thực gặp được phiền toái, Thiên Hà cũng xác thực rơi xuống, chỉ là bởi vì tổ gia gia đủ mạnh, thay đổi tương lai.