← Quay lại trang sách

Chương 808 Chương 808: Lại hiển lộ thần thông, thiên địa trong hư không vô tận (2)

Thanh y nam tử chắp tay cười nói:

- Tại hạ tên Lý Thương Hải, thấy huynh đài đi đến giống như từ chỗ không gian mà Thần Võ giới gần đây đang chữa trị đầu nguồn Thiên Hà, không biết ngươi có thể biết được tình huống bên kia?

Khương Trường Sinh lắc đầu nói:

- Không biết, đúng là oet hướng kia, nhưng ta cách khu vực ngươi nói còn rất xa.

Lý Thương Hải nghe xong, hơi thất vọng, nhưng vẫn cười nói:

- Thì ra là thế, thế ta không quấy rầy huynh đài.

Hắn chắp tay, quay người chuẩn bị rời khỏi.

Khương Trường Sinh gặp hắn rời khỏi như thế, thế là lên tiếng nói:

- Mặc kệ như thế nào, ngươi đã cứu ta, ta tặng ngươi một lá phù, bình thường treo ở trên người, có thể trừ tà chuyển vận, nhớ lấy, không được để nó rời khỏi người mình.

Tay trái Khương Trường Sinh nâng lên, tiện tay ném đi, Lý Thương Hải tiếp được, lật tay xem xét, là một lá bùa màu vàng được vẽ các nét tỉ mỉ, hắn cười cười, bỏ hoàng phù vào trong ngực, sau đó quay người rời khỏi.

Hai người đi ngược lại, không quay đầu.

Trong thời gian đi đường tiếp theo, Khương Trường Sinh không ngừng tăng tốc độ, khoảng cách giữa bản thân và cửu giới thiên thuyền càng ngày càng xa, hẳn là càng an toàn, ít nhất hiện tại thì tất cả ánh mắt của Thần Võ đều tập trung vào cửu giới thiên thuyền bên kia.

Thoáng chớp mắt, mấy năm trôi qua.

Trong thời gian này, Khương Trường Sinh thỉnh thoảng sẽ gặp được gặp được vài tên cường đại cản đường, bất quá nhưng không có gặp lại nghĩa sĩ giống như Lý Thương Hải, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân mình giải quyết, cũng xem như chuyển động gân cốt.

Một mực duy trì Chưởng Trung Càn Khôn thần thông, tiêu hao pháp lực của hắn rất lớn, cũng may có Đạo Giới liên tục không ngừng cung cấp linh khí, lại chuyển hóa làm pháp lực.

Khương Trường Sinh đi vào khu vực biên giới Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.

Phía trước là tuyệt đối hắc ám, không có ánh sáng của sao trời, như tận cùng của vũ trụ, đè nén đến cực điểm, nơi này được xưng là hư không vô tận, trong trí nhớ Thái Sử Trường Sách, hư không vô tận là cấm khu của Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, rất nhiều cường giả bị kẻ thù truy sát, bị Thần Võ giới truy nã đều sẽ trốn vào hư không vô tận, ngay cả Cựu Cổ giáo cũng thích trốn ở bên trong hư không vô tận.

Hư không vô tận rất lớn, võ giả tầm thường rơi vào trong đó, rất khó nhận biết hướng đi, một đi không trở lại.

Thần niệm của Khương Trường Sinh tản ra, xác định không người quan tâm.

Sau đó, hắn làm việc nghĩa không chùn bước chui vào trong hư không. Vừa tiến vào hư không vô tận, Khương Trường Sinh đã cảm nhận được một cỗ lực lượng quy tắc quỷ dị, hắn nói không rõ cỗ này lực lượng quy tắc là cái gì, nhưng lực lượng quy tắc dạng này rất dễ dàng để cho người ta mất phương hướng.

Hắn bắt đầu dùng tốc độ cao nhất tiến lên, một bên tiến lên, một bên tản ra thần niệm, tránh cho gặp phải tồn tại siêu cường.

Theo lý mà nói, hư không vô tận sẽ không mạnh hơn Thần Võ giới, bằng không đã sớm xâm lấn Thần Võ giới.

Đã tới đây, dù sao cũng an toàn hơn so với việc đợi ở dưới mí mắt của Thần Võ giới.

Bay trọn vẹn mấy tháng, Khương Trường Sinh mới dừng lại, nơi này cách Huyền Hoàng Đại Thiên Địa vô cùng xa xôi, nhưng vẫn có thể tiếp tục đi tới, bất quá tiếp tục tiến lên có lẽ lại gặp được phiền toái.

Khương Trường Sinh phóng xuất Côn Lôn giới, Côn Lôn giới mênh mông khôi phục kích thước như cũ, hắn đi theo xuất ra ba mươi sáu chuôi Càn Khôn kiếm, bao vây Côn Lôn giới, thi triển trận pháp, ẩn nấp Côn Lôn giới tồn tại, để Côn Lôn giới tan biến trong bóng tối.

Trong quá trình tu hành, hắn cũng sẽ tự mình ngộ đạo, nghiên cứu trận pháp, hắn dung nhập cảm ngộ không gian của mình vào bên trong Nhật Nguyệt Càn Khôn Kiếm Trận, ẩn nấp Côn Lôn giới tồn tại không khó, nhưng cũng chỉ là ẩn hình, một khi có tồn tại cường đại tới gần, vẫn rất dễ dàng phát hiện sinh cơ mênh mông trong Côn Lôn giới. âm thanh của Khương Trường Sinh vang vọng trong tai người Thường tộc.

- Ta đã chuyển Côn Lôn giới chuyển đến hư không vô tận, thiên ngoại chi Kiếm, chính là thánh kiếm của ta, chớ có bay ra phạm vi bên ngoài kiếm trận, rất nguy hiểm.

Hết thảy người Thường tộc nghe nói lời này không khỏi rung động.

Hư không vô tận?

Làm sao có thể.

Vũ trụ hạ giới mặc dù không chỉ một phương, nhưng tất cả đều tập trung ở trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, rời xa hư không vô tận, Đạo Tổ làm thế nào thần không biết quỷ không hay đưa bọn hắn đến hư không vô tận?

Thường Nhạc Càn cũng ngây dại, hắn bỗng nhiên suy nghĩ một chút.

Mấy năm trước, Đạo Tổ đột nhiên trở nên to lớn, chẳng lẽ là nâng Côn Lôn giới bắt đầu đi đến hư không vô tận?

Nhưng hình thể lớn như vậy là làm sao làm được?

Mà vì sao Thần Võ giới không phát hiện được?

Chờ chút!

Có phải cũng không phải Đạo Tổ biến lớn, mà là bọn hắn bị thu nhỏ hay không?

Thường Nhạc Càn nghĩ được như vậy, mồ hôi lạnh chảy ròng, suy đoán này càng thêm đáng sợ!

Nhưng hắn vẫn không nhịn được tiếp tục nghĩ sâu vào, nhớ lại trước đó Đạo Tổ to lớn, Côn Lôn giới trở nên nhỏ bao nhiêu?

Hô.

Khương Trường Sinh thở ra một hơi, sau đó nhắm mắt luyện công.

Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc không có hỏi thăm hắn đi làm cái gì, các nàng không giúp được hắn, còn không bằng không nhiều chuyện. Đợi Khương Trường Sinh khôi phục pháp lực, hắn vừa rồi thần du thiên ngoại, ý thức nhảy ra Côn Lôn giới, hắn muốn kiểm tra bốn phương tám hướng có kẻ địch hay không. dưới trạng thái Thần du, tốc độ ý thức của Khương Trường Sinh cực nhanh, thậm chí còn nhanh hơn chính hắn bay lượn, thần niệm không ngừng quét qua một quãng thời gian. hương Trường Sinh đột nhiên có chút im lặng.

Thì ra không phải hắn một người có ý nghĩ như vậy, còn có rất nhiều thiên địa cũng như thế.

Hắn đã phát hiện không dưới mười đại thiên địa, thậm chí có đại thiên địa còn lớn hả cả Côn Lôn giới gấp trăm lần, riêng phần mình ẩn giấu trong bóng tối, cách nhau rất xa. Ngoại trừ khí tức võ giả, hắn còn cảm nhận được khí tức khác. Khí tức vô cùng cổ quái, không thuộc về tu tiên, cũng không thuộc về võ đạo, nhường hắn nghĩ tới Cựu Cổ giáo. Những người này cũng trốn ở trong một mảnh đại thiên địa, chẳng qua số lượng sinh linh kém xa đại thiên địa khác.

Hư không vô tận tất cả đều là cẩu thả vương?