Chương 843 Chương 843: Thất Thập Nhị Thần Động, cấm địa viễn cổ (1)
Trong một cung điện sáng ngời, Võ Chủ Độc Cô Điệu ngồi bên trên thủ tọa, vẻ mặt âm trầm, ở trước mặt hắn lơ lửng ba mặt kính, bên trong phản chiếu ba thân ảnh, chẳng qua là cái bóng, không có hiển lộ chân thân.
Độc Cô Điệu cắn răng hỏi:
- Lữ Thần Châu, Độc Cô Vong Thiên phạm phải tội lỗi như thế, cứ từ bỏ hỏi tội như vậy?
Lúc trước Lữ Thần Châu cùng Đạo Tổ đại chiến, chiến bại trở về, bị hắn hoài nghi có quan hệ với Đạo Tổ, cho nên hắn giam lỏng Lữ Thần Châu, nhưng không nghĩ tới Lữ Thần Châu dám đại náo Võ Chủ thành của hắn, không chỉ Lữ Thần Châu, còn có Độc Cô Vong Thiên đồng tộc, khi hắn ra ngoài chấp hành nhiệm vụ nghe nói việc này, kém chút sinh ra tâm ma.
- Thần Võ giới rung chuyển, phía trên tranh đấu quyền lực đã ảnh hưởng đến ba ngàn thiên địa, càng như thế, càng phải lôi kéo càng nhiều lực lượng, bất kể nói thế nào, Lữ Thần Châu cùng bọn ta quan hệ gần nhất, là do chúng ta hao phí vài vạn năm tâm huyết bồi dưỡng ra được, há có thể từ bỏ?
- Độc Cô Vong Thiên, đây chính là thiên kiêu Độc Cô tộc của ngươi, Độc Cô tộc các ngươi muốn bảo đảm.
Hắc ảnh mở lời, lời nói đạm mạc, nói để tâm Độc Cô Điệu càng lạnh, biệt khuất đến cực điểm.
Mặc dù hắn là Võ Chủ, thực lực mạnh hơn Lữ Thần Châu, Độc Cô Vong Thiên, nhưng ở trong mắt đối phương, giá trị của hắn không bằng hai người Lữ Thần Châu, chỉ vì hai người này thiên tư mạnh hơn, hạn mức cao nhất ngày sau cao hơn hắn.
Hắn cảm thấy không công bằng, hắn vì Thần Võ giới trả giá nhiều như vậy, dựa vào cái gì chỉ xem thiên tư?
Mà lại Lữ Thần Châu đã có tình nghi phản bội.
- Lữ Thần Châu đã hứa hẹn qua, lần sau trở về, sẽ nhận lỗi cho ngươi, việc này bỏ qua như vậy đi.
Bên trong một chiếc gương bên trái truyền ra một tiếng nói, như là kết luận, để Độc Cô Điệu không thể không kiềm chế cảm xúc ở trong lòng.
Độc Cô Điệu mở miệng hỏi:
- Lữ Thần Châu lần này đi cần làm chuyện gì?
- Chúng ta cũng không rõ ràng, cứ theo hắn đi thôi, chiến bại ở tay Đạo Tổ, khiến cho hắn bị ngăn cản, có lẽ là theo đuổi lực lượng mạnh hơn.
Độc Cô Điệu nghe được lời này càng thêm không thoải mái.
Hắc ảnh trong gương bên trái nói theo:
- Tốt, tạm thời buông xuống chuyện Lữ Thần Châu, Độc Cô Vong Thiên, gần đây có vận triều truyền đến tin tức, tuyên bố bắt gặp một vài người Thiên Đình ở rìa thiên địa, việc này giao cho ngươi đi xử lý, cần phải giải quyết Thiên Đình, tìm tới chỗ Đạo Tổ trốn tránh.
Độc Cô Điệu gật đầu, hỏi:
- Có tình báo của Đạo Tổ hay không?
Hắc ảnh trả lời:
- Không có, nếu ngươi không địch lại thì nghĩ biện pháp mang tình báo về.
Độc Cô Điệu nhíu mày.
Lâu như vậy, mạng lưới tình báo của Thần Võ giới lại còn không có thu tập được tình báo của Đạo Tổ, hắn hết sức không muốn tham gia chiến đấu như vậy.
- Cựu Cổ giáo làm loạn, Thần Võ giới nội loạn, còn có Huyết Vực đang rục rịch, bây giờ Thần Võ giới sứt đầu mẻ trán, không rảnh tay xen vào Thiên Đình nữa.
Nghe được trả lời, Độc Cô Điệu vẫn hết sức khó chịu.
Nhưng đối mặt ba hắc ảnh, hắn không dám phản bác.
Độc Cô Điệu hít sâu một hơi, hỏi:
- Nếu đối phó Đạo Tổ, ta có thể điều động lực lượng nào?
- Thất Thập Nhị Thần Động sẽ giúp ngươi.
- Cái gì, Thất Thập Nhị Thần Động khi nào nghe lệnh chúng ta?
Độc Cô Điệu kinh ngạc hỏi, mặt lộ vẻ kích động, hắn run giọng hỏi:
- Chẳng lẽ các ngài đã cùng Thái Thượng…
- Không sai, từ nay về sau, chúng ta sẽ trợ giúp Thái Thượng Côn Luân, nhớ kỹ lập trường của mình.
- Tốt!
Độc Cô Điệu ứng tiếng, cả người hắn quét hết khói mù lúc trước, hai mắt khôi phục thần thái.
Ba hắc ảnh lại bàn giao một chút chuyện, ba cái gương mới ảm đạm.
Độc Cô Điệu phất tay, đưa ba cái gương vào trên một hàng giá gỗ ở trong góc đại điện, hắn đứng dậy.
- Thất Thập Nhị Thần Động trợ ta, ta ngược lại muốn xem xem Đạo Tổ ngươi còn có trò gian gì.
Độc Cô Điệu nhếch miệng, hắn đi ra ngoài điện.
Bên trong vũ trụ mênh mông, một chiếc thuyền bạc to lớn đang tiến lên, theo từ xa nhìn lại, như một đầu Cự Kình màu bạc lao đi, sau lưng toát ra khí lưu như bầy rồng, hùng vĩ vô song.
Thiên thuyền của Thần Võ giới.
Giờ phút này, Lữ Thần Châu cùng Lý Thương Hải đứng bên trên một lầu các, đứng xa nhìn tinh không thiên địa ầm ầm sóng dậy.
- Chỉ dựa vào một tôn Thiên Nguyên thần phôi? Vì sao không thỉnh cầu Thần Võ giới tương trợ?
Lý Thương Hải nhíu mày hỏi, không hiểu Lữ Thần Châu làm gì.
Lữ Thần Châu nhìn phương xa, nói:
- Thần Võ giới đang nội đấu tranh giành quyền lực, ba ngàn thiên địa cũng bởi vậy nhấc lên tranh đấu lợi ích, địa phương Thần Võ giới cố kỵ quá nhiều, không rảnh giúp ngươi ta, huống hồ, Thiên Nguyên thần phôi có được lực lượng Đạo Tổ, chỉ cần kiềm chế lại Đạo Tổ, Thiên Đình không phải đối thủ của ta.
Lý Thương Hải nửa tin nửa ngờ, không có cách, hắn không liên quan gì Thần Võ giới, thậm chí hắn còn không có cách nào nói rõ ràng Đạo Tổ vì sao lưu hắn một cái mạng, chỉ có thể đi theo Lữ Thần Châu.
Lữ Thần Châu hỏi:
- Cho ngươi tuyệt học, có thể đã nhập môn hay chưa?
Lý Thương Hải lắc đầu nói:
- Chỉ có thể nói miễn cưỡng nhập môn, muốn chân chính nắm giữ, tuyệt không phải trăm năm có thể nắm giữ, ít nhất trước khi đối mặt Đạo Tổ, ta không thể thi triển tuyệt học này.
- Ngược lại không gấp, ngươi lại tiếp tục luyện tiếp, đối phó Đạo Tổ, không cần ngươi ra tay.
Lữ Thần Châu trả lời, ngữ khí bình tĩnh.
Lý Thương Hải muốn nói lại thôi, hắn rất muốn báo thù Ðạo Tổ, nhưng hắn không có tư cách nói chuyện đó.
- Khoảng cách rời đi Huyền Hoàng Đại Thiên Địa đã không xa, đi tới Hư Không Vô Tận gặp được không ít phiền toái.
Lữ Thần Châu ung dung nói, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Đạo Tổ, ngài cũng đừng khiến ta thất vọng.