Chương 847 Vạn cổ thiên kiêu cúi đầu, Trảm Tội đài (1)
Khương Thiên Mệnh cùng Lữ Thần Châu đồng thời suy nghĩ, người trước sợ hãi, người sau kinh hỉ.
Trong mộng tiên đoán, một chiêu này để Thiên Đình tan tác, trong trí nhớ của Lữ Thần Châu, một chiêu này để trăm vạn cao thủ đến từ Thần Võ giới đều yên diệt, trong đó còn bao gồm năm vị Đại Thiên Tôn.
Lần nữa thấy một chiêu này, Lữ Thần Châu cực kỳ hưng phấn.
Đây mới là tuyệt học hắn rất muốn theo đuổi nhất, một chiêu hủy diệt hết thảy.
Thường Nhạc Càn vận công, cuồn cuộn Võ Nguyên hình thành vòng bảo hộ to lớn, ngăn cản Thiên Địa Câu Diệt do thân ảnh vạn trượng tập kích.
Một giây sau, hắn trừng to mắt, mặt lộ vẻ không thể tin được, hắn Võ Nguyên trong nháy mắt tan rã khi tiếp xúc cường quang, không có chút nào lực lượng ngăn cản.
Đây là gì tuyệt học?
Thường Nhạc Càn không thể nào hiểu được.
Hắn biết được mình và Lữ Thần Châu chênh lệch lớn, nhưng cũng không lớn đến mức này.
Tất cả mọi người Thiên Đình bị hù dọa, đại trận hai phe lần nữa phát động công kích, nhưng căn bản ngăn cản không được cường quang mở rộng, mắt thấy cường quang muốn bao phủ Thường Nhạc Càn, cường quang khủng bố hư không tiêu thất.
Thường Nhạc Càn thở dài một hơi, mặt lộ a nu cười.
Hắn sở dĩ không tránh cũng bởi vì có ỷ vào.
Sau khi cường quang tan biến, không thấy thân ảnh vạn trượng, khiến cho mọi người kinh ngạc, Lữ Thần Châu cũng thấy sửng sốt.
Vạn trượng kim quang sáng lên từ phía sau Thiên Đình, cấp tốc mở rộng, chiếu rọi vùng hư không này, một thân ảnh vĩ ngạn chậm rãi ngưng tụ mà thành, chính là Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, đứng ngạo nghễ phía trên chúng tiên thần thiên đình, Đạo Tổ ngồi trên thần tọa cúi nhìn Lữ Thần Châu.
Lần trước Lữ Thần Châu đối mặt Đạo Tổ, còn chưa có Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, cho nên hắn bị phương thức ra sân của Đạo Tổ làm cho rung động.
Đây là vật gì?
Đạo Tổ làm sao trở nên lớn như thế?
Không chút nào kém cỏi hơn Thiên Nguyên thần phôi, nhưng thần phôi chính là Thiên Nguyên phôi thạch chế tạo, Thiên Nguyên phôi thạch vốn lớn như vậy, người làm sao có thể trở nên lớn như vậy?
Hắn nhìn kỹ lại, chỉ thấy trên tay phải Đạo Tổ lơ lửng một quả cầu ánh sáng loá mắt, bên trong mơ hồ có một thân ảnh đang giãy dụa. Thân thể Lữ Thần Châu chấn động, hắn nghĩ tới lần trước lúc chiến đấu Đạo Tổ dùng thủ đoạn co hắn nhỏ lại.
Đây rốt cuộc là tuyệt học gì, từ đằng xa đứng ngoài quan sát, hắn cũng không có thấy rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Lần trước ngay cả phân thân của ta đều đánh không lại, bây giờ lại đến, ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội thứ hai?
Giọng Khương Trường Sinh vang lên khiến cho mọi người đều nghe được rõ ràng.
Bên trong thiên thuyền, Lý Thương Hải thân chịu trọng thương chật vật bò lên, hắn đưa mắt nhìn thân ảnh vĩ ngạn phương xa, hai mắt trừng lớn.
Phân thân?
Bọn hắn đến cùng đang đối mặt với tồn tại như thế nào?
Những võ giả khác bên trong thiên thuyền đều là thân tín của Lữ Thần Châu, giờ phút này chấn kinh, bọn hắn từng nghe nói Lữ Thần Châu thảm bại trong tay Đạo Tổ, nghe nói trận chiến kia còn chết trăm vạn võ giả cùng với năm vị Đại Thiên Tôn.
Đây chẳng qua là phân thân?
Một phương Thiên Đình thì tò mò, Đạo Tổ khi nào chiến đấu qua cường giả như vậy?
Những năm qua nhìn như thái bình, nguyên lai đều là Đạo Tổ che gió che mưa cho bọn họ, bọn hắn cuồng nhiệt nhìn về phía Đạo Tổ, mong đợi thần thông tiếp theo của Đạo Tổ.
Không phải tất cả mọi người gặp qua Đạo Tổ chiến đấu, bọn hắn rất chờ mong thần thông của Đạo Tổ, mở mang kiến thức một chút Tiên đạo xa không thể chạm kia.
- Ta tự nhiên sẽ biết không có cơ hội thứ hai, nhưng ta nguyện vì Đạo Tổ, nguyện làm việc cho Thiên đình, thỉnh Đạo Tổ biểu hiện cho ta lực lượng chân chính của Tiên đạo.
Lữ Thần Châu cao giọng hô.
Trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, hắn càng thêm phấn khởi.
Hắn thử nghĩ qua rất nhiều loại tình huống, chuyện khiến cho hắn cảm thấy không thể nào nhất xuất hiện, Thiên Nguyên thần phôi phục chế năng lực Đạo Tổ không tạo thành một chút xíu uy hiếp nào cho Đạo Tổ.
Lý Thương Hải nghe được lời Lữ Thần Châu, nắm chặt hai quả đấm, nhưng càng nhiều hơn chính là cảm giác bất lực.
Không có lực lượng đối mặt Đạo Tổ, vô lực đối mặt Lữ Thần Châu, hắn thậm chí tìm không thấy tác dụng của mình.
- Vậy cũng để ta nhìn một cái lực lượng ngươi và Thiên Nguyên thần phôi đi.
Khương Trường Sinh đưa tay, buông ra Thiên Nguyên thần phôi, đưa đến trước mặt Lữ Thần Châu, khôi phục thành thân thể vạn trượng.
Lữ Thần Châu nghe xong, lúc này thả người nhảy lên, đi vào đỉnh đầu Thiên Nguyên thần phôi, Thiên Nguyên thần phôi đi theo vọt lên, rống giận tăng lên khí thế, Lữ Thần Châu thi triển Thượng Nguyên thần lực, hào quang màu bạc bám vào thân thể Thiên Nguyên thần phôi, không gian bốn phương tám hướng vì đó vặn vẹo. Uy áp khủng bố buông xuống, khiến cho tất cả mọi người Thiên Đình động dung.
Đây là mạnh mẽ bực nào?
Mấu chốt nhất là, bóng lưng mạnh mẽ để bọn hắn khó mà nhìn theo đối mặt với Đạo Tổ lại lộ ra không chịu nổi một kích.
Lữ Thần Châu giơ cao tay phải, đột nhiên nắm thành quyền, bầu trời hắc ám vang lên âm thanh như pha lê phá toái, tất cả mọi người rõ ràng thấy dấu hiệu nát vụn, nhưng hư không vẫn như cũ hắc ám, loại cảm giác này cực kỳ quỷ dị.
Thiên Nguyên thần phôi lần nữa nâng lên chân phải, thi triển Thiên Địa Câu Diệt.
Một cước đạp xuống, Thiên Địa Câu Diệt được Thượng Nguyên thần lực gia trì nghiền nát không gian hư không, mang theo không gian phong bạo bao phủ đến Khương Trường Sinh và Thiên Đình.
Lần này, Thiên Địa Câu Diệt bộc phát ra khí thế vượt xa trước đó, cường quang loá mắt đến cực điểm để chúng thần Thiên Đình lộ ra vô cùng nhỏ bé, ngay cả Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa đều như là một hạt bụi.
Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, hướng vào trong hư không nắm một cái.
Thần thông - Chưởng Trung Càn Khôn.
Thiên Địa Câu Diệt hình thành quả cầu ánh sáng loá mắt cấp tốc co vào, toàn bộ không gian phá toái bị hắn thu vào trong lòng bàn tay, trong đó bao gồm cả Thiên Nguyên thần phôi cùng Lữ Thần Châu.
Một màn này rung động con mắt tất cả mọi người Thiên Đình, bởi vì quá trình còn muốn chậm hơn lúc trước, bọn hắn tận mắt nhìn thấy địch nhân là như thế nào bị thu nhỏ, rồi rơi vào trong tay Đạo Tổ.