← Quay lại trang sách

Chương 875 Côn Luân vấn đạo, Đại La thiên duyên (1)

Oanh! Oanh! Oanh.

Thiên lôi cuồng bạo, giống như thượng thiên đang phát tiết phẫn nộ của mình, vô tình tàn phá người độ kiếp.

Khương Trường Sinh dựa vào vòng bảo hộ khí vận, dễ dàng độ kiếp, nhưng tâm tình của hắn không có nhẹ nhàng như vậy, bởi vì giá trị khí vận giảm xuống rất nhanh.

Con số tốc độ cao nhảy lên để hắn cảm thấy kinh hãi, dù cho hai mươi lăm vạn ức giá trị khí vận đặt cơ sở, hắn cũng hết sức hoảng.

Hắn mặc dù kinh hãi, nhưng tư thế ngồi hơi lộ ra lười nhác, để những người đang xem độ kiếp nhiệt huyết dâng trào.

- Lôi kiếp như thế, Đạo Tổ hoàn toàn không có để vào mắt.

- Nói nhảm, Đạo Tổ có thể là Vạn Tiên Chi Tổ, chẳng qua là luân hồi trải qua hồng trần thôi.

- Quá lợi hại, lôi kiếp dạng này cảm giác có khả năng trực tiếp hủy đi Côn Luân giới.

- Nhớ ngày đó chúng ta đến từ Long Mạch đại lục, Long Mạch đại lục chẳng qua là một khối góc nhỏ của Vô Tận Hải Dương, Vô Tận Hải Dương cũng là góc nhỏ của Thái Hoang, bây giờ, toàn bộ Thái Hoang ở Côn Luân giới không đáng giá nhắc tới, nơi chật hẹp nhỏ bé thôi, Đạo Tổ mang theo chúng ta từng bước một đi đến nơi đây, mới bỏ ra ngàn năm.

- Không sai, ta kính nể Đạo Tổ ở chỗ không phải sự cường đại của ngài, mà là lòng dạ của ngài, bao nhiêu lần hóa thù thành bạn, bao nhiêu lần cứu vớt thương sinh, đây mới là tiên nhân.

Nhóm tiên thần nghị luận, chủ đề dần dần sai lệch, bọn hắn bắt đầu nhớ lại những chuyện đã đi qua, mới tới thì nghe cố sự truyền kỳ của Đạo Tổ.

Ánh mắt Thất Minh Vương lấp lánh, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác kim cô co rút lại một chút, dọa toàn thân hắn lắc một.

- Quả nhiên, lúc này không thể làm loạn.

Thất Minh Vương kinh hãi, hắn vừa rồi lưỡng lự muốn nhân cơ hội này chạy đi hay không, kết quả suy nghĩ vừa xuất hiện, kim cô liền co rút lại.

Vật này chẳng lẽ có linh tính?

Hắn không dám làm loạn, xem bộ dáng Đạo Tổ thoải mái như thế, đoán chừng lôi kiếp này căn bản không ảnh hưởng được hắn.

Hắn không thể không bài trừ tạp niệm, cẩn thận quan sát Đạo Tổ độ kiếp, nhìn một chút có thể thu hoạch được cảm ngộ hay không.

Thiên kiếp càng ngày càng cuồng bạo.

Vạn quân lôi đình ẩm ầm hạ xuống muốn hủy thiên diệt địa, để cho trong lòng người ta nhấc lên sóng to gió lớn, để cho tâm tình người ta phong vân biên ảo.

Các bộ Chính thần Thiên Đình không thể không ra tay, ổn định nhân gian sóng gió.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Đợi Khương Trường Sinh hao hết sạch hai mươi lăm vạn ức giá trị khí vận, thiên kiếp còn đang tăng cường, hắn thử nghiệm tiếp nhận một kích, thật đau! Thân thể và linh hồn đều đau nhức, hình phạt thảm nhất thế gian cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Khương Trường Sinh lập tức mở ra vòng bảo hộ giá trị hương hỏa, chống cự thiên kiếp.

Tiên thần quan sát hắn độ kiếp đã tán đi, chính là Khương Tử Ngọc an bài, phải đi ổn định nhân gian, Đạo Tổ độ kiếp, mang tới thiên tượng địa chấn động quá lớn, Thiên Đình nhất định phải ra tay.

Khương Trường Sinh không có cách, nếu rời khỏi Côn Luân giới độ kiếp, mang tới nguy hiểm càng lớn, vô luận à chính hắn, hay đối với Côn Luân giới mà nói, hắn cũng không có dự liệu được lượt thiên kiếp này đáng sợ như thế.

Thấy các tiên thần Thiên Đình tán đi, Lữ Thần Châu cũng không lưu lại, lôi kéo Thất Minh Vương rời khỏi.

Khương Trường Sinh không có để ý, chuyên tâm độ kiếp, giờ phút này thiên lôi đã lột xác thành màu đỏ thẫm, trong sấm sét màu đỏ thẫm kia mơ hồ có từng nhân ảnh, hư ảo quỷ bí.

Nương theo mấy thân ảnh hạ xuống, Khương Trường Sinh trở nên hoảng hốt.

Hắn thấy được một chút huyễn tượng, đang không ngừng ngưng tụ.

Còn chưa chờ hắn phản ứng lại, hắn đột nhiên bừng tỉnh, lần nữa mở mắt, phát hiện mình đứng ở trước cửa một tòa nhà gỗ lim thật to, hùng vĩ như núi lớn, phía trên bảng hiệu khắc hai chữ.

Côn Luân!

Thần sắc của Khương Trường Sinh chấn động, tên Côn Luân cực kỳ nổi danh ở trong truyền thuyết thần thoại Hoa Hạ kiếp trước, đại biểu cho Tiên gia, đạo thống Đạo Môn, hắn đặt tên cho võ giới mình dung hợp là Côn Luân giới, vốn là bắt chước ý này.

Hắn hết sức xác định, Thiên Đình cũng không có cửa lớn dạng này.

Hắn không cảm giác được pháp lực bản thân, xem ra hắn đang đứng ở một loại trạng thái huyền diệu.

Hắn đưa mắt nhìn lại, mình đứng ở trên biển mây, biển mây hình thành một con đường lớn, thông đến phần cuối bầu trời, bao la hùng vĩ vô song.

Hắn cẩn thận nhìn lại, khi độ kiếp hắn yên lặng vận chuyển công pháp, không biết là Đạo Pháp Tự Nhiên Công mang tới huyễn tượng, hay là thiên kiếp Thiên Đạo bố trí.

Bỗng nhiên, hắn cảm nhận được cái gì, vô ý thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từng bóng người đi tới, từng người hư ảo, thấy không rõ hình dáng, chỉ có thể đại khái nhìn ra giới tính với đạo bào bọn hắn đang mặc. Những bóng người này sát vai tới cùng Khương Trường Sinh, bước vào trong cửa lớn Côn Luân.

Khương Trường Sinh do dự một chút, đi theo bọn hắn đi vào.

Hắn tạm thời không thể nhảy ra ngoài, chỉ có thể thuận thế mà làm.

Sau khi bước vào hồng môn, Khương Trường Sinh đi theo biển người tiến lên, hắn quan sát tỉ mỉ, những người này riêng phần mình trò chuyện, dần dần, hắn không ngờ lại có thể nghe mấy bóng người này nói chuyện.

- Côn Luân giáo chủ lần này nói đạo gì?

- Giống như có quan hệ với Thiên Đạo luân hồi.

- Long Phượng rời khỏi Thương Hải phía tây nghịch lưu, thật là đại họa nhân gian.

- Nào có biện pháp gì, Thiên Đình tự lo không xong, không quản được nhiều như vậy.

- Tiên khí ở Côn Luân thật nồng đậm.

Khương Trường Sinh một bên tiến lên, một bên nghe.

Hắn hết sức xác định, những người này đều là Tu Tiên giả, nhưng nghe không được tin tức có nửa điểm quan hệ cùng võ đạo.

- Đây là trước kia, hay là tương lai, cũng hoặc là một mảnh thời không độc lập khác?

Khương Trường Sinh yên lặng tò mò, hắn bây giờ nhìn giống như mạnh mẽ, nhưng hắn cảm giác mình còn hết sức nhỏ bé, tựa như quá khứ, tương lai, hắn tạm thời không thể làm được tới lui tự nhiên, không phù hợp với tư cách vô địch.

Vô địch trong lòng hắn là không gì làm không được, không gì không biết, bất tử bất diệt.

Những người tu tiên này nói tới thế giới tu tiên, hắn chưa từng nghe thấy, ở đây cũng có Thiên Đình.