Chương 883 Loạn Võ Tôn, cuộc chiến phân thân (1)
Đạo thống phản thần.
Chức năng này để Khương Trường Sinh suy nghĩ đến huyễn tượng trước khi độ kiếp, chẳng lẽ này công năng chính là bởi vậy diễn hóa?
Bất quá khi đó Khương Trường Sinh cũng không nghe thấy nội dung giảng đạo, cái này khiến hắn có chút tiếc nuối, hiện tại hắn cuối cùng lại có cơ hội.
Hắn không có vội vã sử dụng, ngược lại tạm thời không có gặp được bình cảnh, không bằng nghẹn một đợt lớn.
Khương Tử Ngọc đi vào trước mặt hắn hành lễ, sau đó nói ra ý đồ mình đến.
- Đợi thêm một khoảng thời gian, Tiên đạo vừa mở ra, việc khẩn cấp trước mắt của Thiên Đình là sớm ngày chuyển hóa chân khí thành linh lực.
Khương Trường Sinh trả lời, Khương Tử Ngọc nghe xong, tuy có chút thất vọng, nhưng cũng hiểu không thể nóng vội, ngược lại hắn đã hỏi, có thể đối phó người phía dưới.
- Phụ thân, phương pháp tu tiên nên có chỉ điểm phẩm giai?
Khương Tử Ngọc thận trọng hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.
Khương Trường Sinh liếc mắt xem thấu ý nghĩ của hắn, đều không cần nghe tiếng lòng của hắn, hắn mở miệng hỏi:
- Ngươi muốn tu luyện công pháp của ta?
Khương Tử Ngọc giả khục một tiếng, nói:
- Không cần của ngài, chỉ cần công pháp cao minh hơn trong Thần Du đại thiên địa liền tốt.
Bạch Kỳ nghe xong, đột nhiên mở mắt, cũng mong đợi nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh hừ hừ, lúc này bắt đầu nói ra nội dung tâm pháp của Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ nhất, chuẩn bị để bọn hắn hết hy vọng. Tiên đạo là do hắn sáng tạo, khí vận Thiên Đình càng do khí vận của hắn mà thành, tất cả những thứ này đều dùng Đạo Pháp Tự Nhiên Công làm cơ sở, Đạo Pháp Tự Nhiên Công đã trở thành quy tắc đạo thống Tiên đạo, sinh linh khác không thể nào nắm giữ, đây cũng là nguyên nhân Địa Tiên đạo bia sẽ tự động chia tách Đạo Pháp Tự Nhiên Công.
Khương Tử Ngọc cùng Bạch Kỳ nghiêm túc lắng nghe, nhưng nghe nghe liền mơ hồ, thậm chí có chút choáng đầu.
Đây là Tiên đạo cắn trả, loại cắn trả này là Khương Trường Sinh cũng không cách nào khống chế, bất quá điều này thuộc về bảo hộ cơ chế cho hắn, hắn đương nhiên sẽ không đi nghĩ như thế nào phá giải.
Hắn sáng lập Tiên đạo, vĩnh viễn dùng hắn là đỉnh điểm, hạn mức cao nhất, trừ phi gặp phải dị số xâm lấn, như là thân phận của hắn đối với võ đạo.
Đợi Khương Trường Sinh đọc xong, hắn hỏi:
- Có thể lĩnh ngộ.
Khương Tử Ngọc bất đắc dĩ nói:
- Xác thực cao thâm mạt trắc, là hài nhi tham lam.
Bạch Kỳ cũng vội vàng lắc đầu, lúc lắc giống như cái trống.
Khương Trường Sinh nói:
- Công pháp của ta chính là toàn bộ Tiên đạo, nếu phúc duyên của các ngươi đầy đủ, thiên tư thông minh, tự sẽ thu hoạch được cơ duyên cùng đạo pháp vượt qua chúng sinh.
Khương Tử Ngọc như có điều suy nghĩ, nói:
- Phụ thân, ta hiểu được ngài nắm giữ cũng không phải công pháp, mà là Đại Đạo, chúng ta tu tiên truy đuổi Đại Đạo, chính là truy đuổi ngài.
Nói ra lời này để Khương Trường Sinh cảm giác có chút đạo lý, bản chất Đại Đạo có lẽ chính là như thế.
Khương Tử Ngọc không dám nhều quấy rầy, rất nhanh cáo từ rời khỏi, Bạch Kỳ cũng trốn đến một góc đi luyện công.
Mộ Linh Lạc trước đây ít năm đã hạ giới đi chỉ bảo Khương Tú, không có đợi ở bên trong Tử Tiêu cung.
Nếu bị đánh gãy tu luyện, Khương Trường Sinh sẽ bắt đầu cúi xem nhân gian, xem văn minh tu tiên hắn sáng tạo.
Mặc dù giá trị đạo thống nhân quả mới hơn một triệu năm nghìn vạn, nhưng người muốn tu tiên nhiều vô số kể, hết thảy tín đồ đều đang nỗ lực tu tiên, còn có vô số sinh linh không phải tín đồ mong muốn truy cầu lực lượng mới.
Nhân gian phồn hoa, thiên địa linh khí cũng cuối cùng bị chúng sinh biết rõ.
Trước kia Khương Trường Sinh độc hưởng thiên địa linh khí, bây giờ có đạo thống tùy tùng chia sẻ, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến hắn, bởi vì thiên địa linh khí cuồn cuộn, đám tu tiên giả còn uy hiếp không được Khương Trường Sinh, theo Tiên đạo càng ngày càng mạnh, địa bàn đạo thống cũng sẽ khuếch trương, tài nguyên cũng sẽ tăng lên gấp bội.
Mặt khác, Khương Trường Sinh còn có được Đạo Giới, độc thuộc hắn một người, sau khi đi vào Thái Ất đạo quả, Đạo Giới sinh ra rất nhiều thiên tài địa bảo, những bảo vật này có thể thúc đẩy sinh trưởng càng nhiều thiên địa linh khí. Khương Trường Sinh đã vượt qua giai đoạn dựa vào thiên địa linh khí chồng chất tu vi, hắn hiện tại càng nhiều hơn chính là muốn ngộ đạo, cảm ngộ lực lượng quy tắc.
Nhân gian tự có thiện ác, Thiên Cảnh cũng đang biến hóa, Khương Trường Sinh dùng góc độ người đứng xem đi xem, thu hết vào mắt.
Vừa xem chính là năm năm, trong lúc đó Khương Trường Sinh thấy một chút chuyện không công đạo, hắn cũng trợ giúp những sinh linh kia rời khỏi tuyệt cảnh, không có dùng thân phận của Đạo Tổ ra tay, thậm chí để những người chịu khổ kia không rõ ràng là bị người nào cứu.
Hài lòng mà làm, đây cũng là đạo của Khương Trường Sinh.
Hắn sẽ không tận lực vì duy trì thân phận tiên thần, mà triệt để mặc kệ nhân gian, hắn cũng sẽ không chỉ chiếu cố tín đồ, toàn bằng tâm ý của mình.
Khi hắn nhìn những việc trước mắt, hắn lý giải về nhân quả càng sâu.
Thường cách một đoạn thời gian lại đi xem nhân gian, luôn có thể mang đến cảm ngộ cho Khương Trường Sinh, loại cảm ngộ này khiến cho hắn hết sức tự tại, đây cũng là một bộ phận của tu hành.
Khương Trường Sinh đem ánh mắt nhìn về phía Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, mục tiêu là Hỗn Nguyên thần phù.
Ánh mắt một đường tiến lên, hắn phát hiện Phong Dục đã không còn ở Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, mà là một mảnh thiên địa vũ trụ khác càng cao.
Hắn Thiên Địa Vô Cực Nhãn gặp phải trở ngại, hắn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng quy tắc cường đại, nếu mạnh mẽ xông tới, tất nhiên sẽ kinh động vùng thế giới kia.
- Chẳng lẽ nơi đó chính là Thần Võ giới?
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn thử diễn toán người mạnh nhất Thần Võ giới, đáng tiếc vẫn không ở bên trong phạm vị hệ thống diễn toán.
Mặc dù công năng diễn toán đạt được cường hóa, mong muốn bao trùm Thần Võ giới cũng cần thời gian, dù sao Huyền Hoàng Đại Thiên Địa đã đầy đủ bao la, thần niệm của hắn đều không thể bao trùm Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.