Chương 897 Bàn Cổ chi thân, Thần Võ truyền thừa (1)
Ý thức Khương Thiện chậm rãi thức tỉnh, hắn mở mắt, ánh sáng trắng trong tầm mắt tan biến, thay vào đó là bóng đêm vô tận.
Hắn thấy được gia gia bên cạnh đang dẫn theo hắn bay lượn, chẳng qua là vùng này hắc ám vô biên vô hạn, không có chút sóng gió, khiến cho hắn trước tiên không có phát hiện bọn hắn đang phi hành.
- Gia gia, chúng ta trốn ra được rồi sao?
Khương Thiện vô ý thức hỏi, kẻ địch đều biến mất, ngay cả địa phương đều đổi.
Mắt Khương Trường Sinh nhìn phía trước, nói:
- Xem như thế đi.
Khương Thiện nghe xong, lại nghĩ tới Khương Trường Sinh trước đó, hắn không khỏi sợ hãi, cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Gia gia, chẳng lẽ ngài đã đem....
- Không sai, Hắc Ám Hoàng Tuyền cùng vị Huyết Vực Thủy Tổ kia đều không còn tồn tại, nơi này chính là bộ dáng của Hắc Ám Hoàng Tuyền sau khi hóa thành hư vô.
Nghe được lời của gia gia, Khương Thiện cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trong lòng hắn, gia gia xác thực rất mạnh, gần như không gì làm không được, nhưng Hắc Ám Hoàng Tuyền lớn biết bao, oán ma sao mà nhiều, gia gia vậy mà ra một chiêu.
- Thiện Nhi, nếu như lực lượng ta nắm giữ dùng tới đối phó Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, ngươi cảm thấy ta có thể chế tạo sát lục có thể vượt qua Vạn Cổ Sát Tinh?
Khương Trường Sinh hững hờ hỏi, Khương Thiện nghe được lấy lại tinh thần.
- Tất nhiên có thể vượt qua Vạn Cổ Sát Tinh, lực lượng gia gia thật sự quá mạnh, quá khó tin.
Khương Thiện hưng phấn, là lực lượng của Vạn Tiên Chi Tổ sao?
- Không sai, quả thật có thể, nhưng ta không có làm như vậy, nhớ kỹ, lực lượng hẳn là do ngươi chưởng khống, mà không phải ngươi bị lực lượng điều khiển, lòng người đều có sát ý, chẳng qua là sát ý của ngươi mạnh hơn, nếu ngươi có thể chưởng khống tốt cỗ lực lượng này, tự nhiên không phải Vạn Cổ Sát Tinh.
Lời Khương Trường Sinh để Khương Thiện lâm vào trong suy tư, lúc trước đại chiến, hắn cảm nhận được trong cơ thể thêm ra một cỗ lực lượng thần bí, rất cường đại, cũng chính là cỗ lực lượng kia đưa cho hắn sát ý không thể điều khiển.
Nếu như hắn nắm giữ cỗ lực lượng này, chẳng phải có thể chưởng khống sát tâm?
Hắn lại nghĩ tới một khắc khi gia gia thi triển thần thông, ngay cả cỗ lực lượng kia cũng vì đó lạnh rung.
Cái gọi là Vạn Cổ Sát Tinh, nhìn như khủng bố, nhưng ở trước mặt gia gia, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Khương Trường Sinh bỗng nhiên quay đầu, ngạc nhiên nghi ngờ một tiếng.
- Làm sao vậy?
Khương Thiện tò mò hỏi.
Khương Trường Sinh trả lời:
- Có đồ vật chạy ra ngoài, xem ra Hắc Ám Hoàng Tuyền trước đó ngăn chặn một chỗ.
- Vậy làm sao bây giờ?'
- Thuận theo tự nhiên.
Khương Trường Sinh không có dừng lại, mang theo Khương Thiện cấp tốc rời đi.
Hắn bắt lấy Luân Hồi ấn ký của Hồn Hài đại đế, không ngừng xuyên toa không gian, gặp được không thể không gian xuyên thấu, một chưởng đánh nát.
Rất lâu.
Bọn hắn cuối cùng trở lại Hư Không Vô Tận, một đường tiến lên, bọn hắn cấp tốc đi vào chỗ bệ đá mà Hồn Hài đại đế đang đứng.
Nhìn thấy hai người bọn họ hiện thân, Hồn Hài đại đế thở dài một hơi.
- Huyết Vực Thủy Tổ đã chết, tiếp theo ngươi nghĩ biện pháp chưởng khống Huyết Vực đi, đúng, Huyết Vực Thủy Tổ rất có thể có quan hệ với Thần Võ giới, ngươi làm tốt chuẩn bị gặp phải Thần Võ giới tập kích đi.
Khương Trường Sinh trước tiên mở miệng nói.
Nghe được Huyết Vực Thủy Tổ đã chết, Hồn Hài đại đế kinh hãi.
Huyết Vực Thủy Tổ bất tử bất diệt giống như nàng, như thế nào chết?
Nàng không có nghi ngờ Đạo Tổ, chỉ cảm thấy lực lượng của Đạo Tổ vượt mức bình thường.
Chờ chút!
Huyết Vực Thủy Tổ có quan hệ cùng Thần Võ giới?
Hồn Hài đại đế suy nghĩ đủ loại chuyện trước kia, lửa giận trong lòng hiện ra trong hai hốc mắt.
Nàng cảm giác mình bị đùa bỡn, nguyên lai hết thảy đều là thiết lập ván cục, Huyết Vực tam đại đế các nàng đều là quân cờ trong cục.
- Mặt khác, Hắc Ám Hoàng Tuyền bị ta phá hủy, đồ vật phía dưới sẽ xuất hiện, để Huyết Vực chuẩn bị sớm.
Nói xong lời này, Khương Trường Sinh dẫn theo Khương Thiện rời đi.
Hồn Hài đại đế sững sờ tại chỗ, phía dưới Hắc Ám Hoàng Tuyền có đồ vật gì?
Nàng vừa định hỏi, đã không thấy thân ảnh hai người Khương Trường Sinh.
Bên trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh chậm rãi mở mắt, trong lòng cảm khái vạn phần.
Tốt cho một Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, không hổ là Huyết Vực Thủy Tổ, Hắc Ám Hoàng Tuyền bạo cho sinh tồn ban thưởng cực lớn.
Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận có thể ngưng tụ ra hư ảnh Bàn Cổ, nhưng trận pháp này cần mười hai thân thể mạnh mẽ, ngưng tụ Bàn Cổ hư ảnh sẽ có cường độ mạnh mẽ gấp mấy trăm lần thân thể mười hai người, nếu có thể tìm tới huyết mạch Bàn Cổ bày trận, thậm chí có khả năng ngưng tụ ra chân thân Bàn Cổ.
Trận pháp này quá sai lệch với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận mà Khương Trường Sinh kiếp trước hiểu, nhưng tính áp dụng càng mạnh hơn.
Khương Trường Sinh suy nghĩ Cường Lương tộc, Chúc Dung tộc các loại bên trong Thái Hoang, cũng không biết bọn hắn có thuộc về huyết mạch Bàn Cổ hay không, căn cứ lúc trước hắn hiểu rõ, bên trong ba ngàn thiên địa đều có Cường Lương tộc, Chúc Dung tộc các loại, cũng có yêu tộc, tựa hồ tuyệt đại đa số thiên địa ẩn chứa chủng tộc đều không khác mấy, muôn vàn chủng tộc đều thần phục với nhân tộc, Thái Hoang võ giới sở dĩ khác biệt, chỉ là bởi vì Thái Hoang thần quân giấu giếm âm mưu.
Suy nghĩ như vậy, ba ngàn thiên địa chủng tộc nhất định có nguyên do.
Khương Trường Sinh quyết định chọn hai nhóm người tu hành Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, một là tuyển chọn mười hai người có thân thể mạnh mẽ từ bên trong Thiên Tướng, hai là tuyển chọn mười hai vị bên trong cường tộc Côn Luân giới.
Hắn bắt đầu nạp khí khôi phục pháp lực, dù sao vừa tiêu hao một tôn phân thân, tiêu xài một nửa pháp lực.
Vì phá hủy Hắc Ám Hoàng Tuyền, phân thân thật sự không lưu nhiêu lực.
Một bên khác, phân thân còn chưa ddwa Khương Thiện về Côn Luân giới, bỗng tiêu tán, lưu lại Khương Thiện một mặt ngây ngốc.