Chương 964 Đại Kiếp Đạo Tổ, Đại Kiếp Võ Tổ (2)
Thiên Đình một phương đều có pháp khí, pháp bảo của mình, cho nên cũng không có bị một ‘chính mình’ khác áp bách, thống khổ nhất chính là những võ giả không dùng binh khí, toàn bộ nhờ thân thể chiến đấu, cơ hồ không có khoảng cách, những Đại Kiếp Tà Số có bản năng chiến đấu giống như đúc bọn hắn.
Khương Trường Sinh chẳng qua là phân thân, không có mang theo pháp bảo, cũng lâm vào trong quyết chiến.
Trong lòng hắn đang rất tò mò Đại Kiếp Tà Số vận hành như thế nào, ai đang điều khiển sau lưng tất cả chuyện này?
Hắn bỗng nhiên cảm nhận được hai cỗ uy áp đáng sợ khó có thể tưởng tượng đang chiến đấu ở thiên ngoại, chuẩn xác mà nói là truyền đến từ Cực Cảnh, nhảy vọt cấp độ thời không vũ trụ khác biệt, đủ để thấy đến uy áp của bọn hắn mạnh bao nhiêu.
Bỉ Ngạn võ tổ.
Ngay cả Bỉ Ngạn võ tổ cũng được sáng tạo ra Đại Kiếp Tà Số?
Khương Trường Sinh bắt đầu lo lắng, Bỉ Ngạn võ tổ có thể là tồn tại mạnh nhất một phương này của bọn hắn, nếu bị kiềm chế, vậy thì phiền toái.
Cái này khiến hắn nghĩ tới trước kia gặp phải Thiên Nguyên thần phôi, bất quá Đại Kiếp Tà Số còn lợi hại hơn Thiên Nguyên thần phôi.
Không đúng, bất kỳ năng lực gì đều có sơ hở.
Sơ hở của Đại Kiếp Tà Số là cái gì?
Khương Trường Sinh một bên chiến đấu, một bên suy tư, hắn chú ý tới chiến đấu của một phương Thiên Đình.
Đúng rồi!
Sơ hở chính là Đại Kiếp Tà Số chỉ có thể sáng tạo ra thực lực bản thể của sinh linh.
Mà bản tôn của hắn chính là sơ hở lớn nhất.
Tu Tiên giả dựa vào cũng không chỉ thân thể, còn có một thân pháp bảo, mà hắn cũng không phải bản tôn.
Hắn cẩn thận cảm thụ, Đại Kiếp Đạo Tổ xác thực chẳng qua là cường độ giống như hắn, cũng không có đi đến trình độ của bản tôn, phân thân tuy phân chia một nửa pháp lực tạo thành, nhưng thân thể phân thân cũng do pháp lực tạo thành, không thể so với thân thể bản tôn.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh ở trong Tử Tiêu cung phía xa đang xem chiến, hắn cũng suy nghĩ điểm này.
Nếu như hắn dùng bản tôn gia nhập chiến trường, tất có thể tẩy trừ tràng nguy cơ này, nói cho cùng, Đại Kiếp Tà Số trước mắt biểu hiện ra năng lực chỉ có thể có chiến lực ngang hàng với Thần Võ giới.
Mấu chốt là sau lưng Đại Kiếp Tà Số không có tồn tại mạnh hơn? Khương Trường Sinh bấm ngón tay suy tính, hắn phát hiện nhân quả Vạn Đạo đại hội càng ngày càng mơ hồ.
Có lực lượng cường đại đang can thiệp nhân quả.
Khương Trường Sinh nhíu mày, lực lượng nhân quả đã không thể liệu định hết thảy, huống chỉ hắn còn chưa hoàn toàn nắm giữ nhân quả chi đạo.
Giò khắc này, ấn tượng của hắn về võ đạo đại kiếp khắc sâu hơn.
Hắn đang do dự muốn ra tay hay không.
Hắn có thể dùng công năng hương hỏa truyền tống trực tiếp truyền tống đến gần tiên thần Thiên Đình trong Thần Võ giới, chỉ cần chọn một vị tiên thần có giá trị hương hỏa yếu nhất, nhưng hắn không thể hành sự lỗ mãng.
Đại Kiếp Tà Số vừa mới xâm lấn, lại nhìn một chút đằng sau phải chăng còn có biến số.
Khương Trường Sinh thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn, tiến đến nhìn trộm Bỉ Ngạn võ tổ chiến đấu.
Trong Cực Cảnh, hai bóng người đang điên cuồng va chạm, mỗi một lần va chạm đều sẽ sinh ra không gian gợn sóng, đủ mọi màu sắc, tốc độ của bọn hắn cực nhanh, mắt trần khó mà bắt kịp, thiên địa hiện ra hình ảnh va chạm với nhau, đủ loại tuyệt học võ đạo tầng tầng lớp lớp, giống như thiên địa đang diễn hóa.
Mặc dù dùng Thiên Địa Vô Cực Nhãn xem chiến, Khương Trường Sinh cũng có thể cảm nhận được cỗ cảm giác áp bách cường đại kia.
Bỉ Ngạn võ tổ tuyệt đối áp đảo Khai Quang Thánh Võ.
Uy áp như vậy ngay cả thời không đều không thể ngăn cách.
Đáng sợ nhất là Đại Kiếp Tà Số, không ngờ lại có thể sáng tạo ra một vị Bỉ Ngạn võ tổ khác.
Bỉ Ngạn võ tổ bỗng nhiên dừng lại, một tay hắn vung vẩy phất trần trong tay, đầu lông dài của phất trần cấp tốc kéo dài, như gió lốc màu trắng, vô số kiếm ảnh giết ra từ bên trong, như dòng thác đầy kiếm khí, đường kính vượt qua ức vạn dặm, cuồn cuộn vô song.
Đại Kiếp Võ Tổ cũng giống như thế, vung lên phất trần màu đen, dòng thác kiếm khí với thanh thế thật lớn giết ra.
Hai dòng thác kiếm khí chạm vào nhau, bắn ra vạn tàn ảnh kiếm khí, xé tan một mảnh tinh vân to lớn.
Hai người cơ hồ đồng thời động, kiếm khí tàn ảnh còn chưa tan đi, bọn hắn đối diện lao thẳng vào nhau, khí thế hai người đánh tan kiếm ảnh cuồn cuộn, bạo kiếm cuồng khí bao phủ tám phương.
Bỉ Ngạn võ tổ nâng tay trái lên, một cây cầu vô biên vượt ngang Cực Cảnh xuất hiện, trường kiều tựa như một câu cầu đá màu xanh không nhìn thấy hai đầu cuối, tản ra hơi thở cổ lão, xa xưa, trên cầu ngưng tụ ra lần lượt từng bóng người, khí thế của từng người đều rất mạnh mẽ.
Đại Kiếp Võ Tổ cũng đưa tay, ngưng tụ ra cầu đá màu đen tương đương nhau, phía trên cũng xuất hiện vô số thân ảnh, đều là màu đen.
Động tác của hai người hoàn toàn nhất trí, Khương Trường Sinh nhìn mà than thở.
Tốc độ ra tay của Bỉ Ngạn võ tổ sao mà nhanh, Đại Kiếp Võ Tổ vậy mà có thể bắt kịp.
Cứ như vậy đánh tiếp, Bi Ngạn võ tổ rất khó chiếu cố Thần Võ giới! Khương Trường Sinh đang muốn chuyển dời ánh mắt, hắn bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh.
Chỉ thấy Thiên Địa Tiếu đứng ở phía trên một mảnh Tỉnh Vân, xa xa xem chiến, bên cạnh hắn cũng có một bóng người đứng, giống như đúc hắn, nhưng hai người không có chiến đấu, mà sóng vai xem chiến.
- Cái này là võ đạo Võ Tổ à, xác thực mạnh mẽ, lực lượng đại kiếp đã sắp đến đến cực hạn.
Đại kiếp Thiên Địa Tiếu âm trầm, lạnh lùng nói.
Ánh mắt Thiên Địa Tiếu đầy phức tạp, nói:
- Dù sao hắn cũng là Bỉ Ngạn, Thần Quân mạnh nhất, Đại Thiên Tôn mạnh nhất, Thần Võ Chí Thượng mạnh nhất, sau đó cũng có thể trở thành Thần Võ tôn giả mạnh nhất.
- Chúng ta không ra tay?
- Hắn còn chưa vận dụng toàn lực, hắn đang thử thăm dò lực lượng của các ngươi, tùy tiện đi lên chính là chịu chết, hắn còn đang vững bước phóng thích thực lực, nhưng Đại Kiếp Võ Tổ đã sắp xuất ra đại chiêu, nếu chúng ta ra tay, có thể sẽ trong nháy mắt biến thành tro bụi.