Chương 966 âm Dương Chi Thần, lực lượng của Thần Đế (2)
Võ Tổ, Đại Kiếp Tà Số quả thật có thể rung chuyển đạo của ta, nhưng nó cũng có thể dẫn đầu đạo của ta, giống như võ đạo năm đó, Đại Kiếp Tà Số cũng không phải không thể khống chế, nó đã có chủ nhân của mình, lần này đại chiến chính là tuyên chiến với võ đạo, nói với ba ngàn thiên địa rằng hắn đã buông xuống.
Thiên Địa Tiếu nâng hai tay lên, mặt lộ vẻ phấn chấn.
Hắn?
Bỉ Ngạn võ tổ yên lặng, tay nắm phất trần càng thêm dùng sức.
Nụ cười trên mặt Thiên Địa Tiếu dần dần điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm Bỉ Ngạn võ tổ, cười nói:
- Võ Tổ, ngươi không phải hết sức ưa thích bố trí khảo nghiệm à, lúc trước ngươi bố trí khảo nghiệm những người thừa kế Đại Đạo đó, hôm nay ta cũng làm, không có ngươi nhúng tay, ngươi cảm thấy có thể giải quyết rối loạn trong Thần Võ giới?
- Nếu có thể hiểu, vậy từ lúc này là bắt đầu, nếu như không thể hiểu, vậy đât chính là điểm cuối cùng.
Bỉ Ngạn võ tổ khinh miệt nói:
- Ngươi có tư cách khảo nghiệm ta?
Thiên Địa Tiếu âm hiểm cười nói:
- Ta không có tư cách, vậy hắn thì sao?
Tiếng nói vừa ra, hư không Cực Cảnh bỗng nhiên xuất hiện một đôi lớn mắt to, một con mắt đen có đồng tử màu trắng, một con mắt lại là trắng có đồng tử màu đen, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bỉ Ngạn võ tổ.
Đối mặt đôi mắt này, Bỉ Ngạn võ tổ lộ ra vô cùng nhỏ bé, giống như phàm linh đang đối mặt với Chí Cao thần sáng tạo hết thảy.
- Ngươi là ai?
Bỉ Ngạn võ tổ trầm giọng hỏi, hắn cảm nhận được áp lực.
- Ngươi có thể xưng bản thần là âm Dương Chỉ Thần, bản thần sinh ra trong hỗn loạn, cũng sáng lập trật tự mới, võ đạo sẽ như Cổ Thuật, Linh Pháp, Nguyên Đạo, Linh Đạo các loại đại đạo đã đi qua, trở thành nền tảng để thành lập trật tự mới.
- Hôm nay, ngươi cứ ở đây nhìn, nhìn một chút Thần Võ giới không có ngươi thì có thể chống nổi lực lượng của bản thần hay không.
Âm Dương Chi Thần vừa dứt lời, toàn bộ Cực Cảnh xuất hiện càng ngày càng nhiều con mắt, lớn nhỏ không đều, theo từng hướng đi khóa chặt Bỉ Ngạn võ tổ.
Thiên Địa Tiêu cảm khái nói:
- Cái này khiến ta nhớ tới một vị hậu bối nào đó tên Loạn Võ Tôn, có chút thiên phú như vậy, là một quân cờ không tệ, đáng tiếc, không biết bị người nào đó giết đi.
Đại Kiếp Võ Tổ cùng đại kiếp Thiên Địa Tiếu cũng không có nói tiếp, để cho hắn cảm thấy không thú vị.
Oanh!
Một cổ khí thế bá đạo vô song bùng nổ, vặn vẹo hư không Cực Cảnh, dẫn đến những con mắt đếm không hết kia đều đang chấn động.
- âm Dương Chi Thần? Dám xưng thần, trước đây thật lâu, cũng có một nhánh Thần tộc, không biết tự lượng sức mình khiêu khích võ đạo, ta sẽ để cho ngươi đi theo gót bọn hắn.
Bỉ Ngạn võ tổ lạnh giọng nói, sát khí tàn phá bừa bãi, không thể ngăn chặn.
Một trận đại chiến kinh thế rung chuyển cả Cực Cảnh sắp bùng nổ.
Khương Trường Sinh đang giao chiến cùng Đại Kiếp Đạo Tổ, mặc dù thăm dò rõ ràng phương thức Đại Kiếp Tà Số tồn tại, nhưng trong tay hắn không có pháp bảo, trong thời gian ngắn không thể tru diệt đối phương.
Hắn đang đang do dự muốn kêu gọi bản tôn hay không, hắn chết không sao, nhưng đám người Khương Tử Ngọc, Khương Tiển còn ở nơi này.
- Đạo Tổ, ta bị kiềm chế, ngươi giúp ta giải quyết loạn ở Thần Võ giới, ta thiếu ngươi một nhân tình, ngươi cứ yên tâm, không có lực lượng mạnh hơn đến đây uy hiếp ngươi đâu, chỉ cần ngươi trấn áp được loạn ở Thần Võ giới.
Âm thanh của Bỉ Ngạn võ tổ truyền vào trong tai Khương Trường Sinh, ngữ khí ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Nghe nói như thế, vẻ mặt Khương Trường Sinh đầy cổ quái.
Quả nhiên còn có tồn tại mạnh hơn ở phía sau màn, thế mà có thể bức Bỉ Ngạn võ tổ đến tình trạng này.
Khương Trường Sinh thở dài một hơi, hắn ở trong lòng lặp lại đoạn văn này, giao cho bản tôn định đoạt.
Hắn một lần nữa rơi vào giới độc lập thứ bảy, đại dương mênh mông còn đang kinh đào hải lãng, mà cự thành đã nát vụn, ngay cả mặt đất ở rìa đại dương mênh mông cũng đang sụp đổ.
- Ha ha ha ha, không ngờ lực lượng của ngươi mạnh như thế, ta đã cảm thụ của mình không gì làm không được.
Phương xa, một tiếng cười tùy tiện vang lên, Khương Trường Sinh định thần nhìn lại, lại là đại kiếp chi thân của Đại Chu Thiên Thần Đế, khí thế của hắn đã đi đến trình độ cực kỳ kinh khủng, làm cho cả thiên địa vì đó rung động.
Khương Trường Sinh tìm kiếm Đại Chu Thiên Thần Đế, đồng thời tránh né Đại Kiếp Đạo Tổ công kích.
Rất nhanh, hắn khóa chặt Đại Chu Thiên Thần Đế.
Cái tên này đang lộ vẻ mặt không biểu tình, xa xa nhìn Đại Kiếp Thần Đế trên bầu trời đang không ngừng hưởng thụ mạnh lên.
Tên này cố ý?
Khương Trường Sinh nhíu mày, hắn không tin Đại Chu Thiên Thần Đế xem không hiểu phương thức Đại Kiếp Tà Số mạnh lên.
Đại Chu Thiên Thần Đế cũng đang không ngừng tăng lên lực lượng, để cho Đại Kiếp Thần Đế tắm ở trong đó.
Nương theo khí thế khủng bố của Đại Kiếp Thần Đế bao phủ thiên địa, càng ngày càng nhiều Đại Kiếp Tà Số, sinh linh bắt đầu dừng tay, quay đầu nhìn về phía Đại Kiếp Thần Đế.
Từng tôn Đại Kiếp Tà Số bay lên thật cao, bay tới trên không, bọn hắn thi triển lực lượng của mình, giam cầm phiến thiên địa này, phong tỏa từng vết nứt không gian.
Nhóm Đại Kiếp Tà Số đều nhe răng cười, võ giả cùng người tu hành Đại Đạo khác thì lộ ra vẻ mặt càng khó coi.
Khí thế của Đại Kiếp Thần Đế thật sự quá mạnh.
Thái Sơ phật tổ, Mạc Vọng, Hình Chư Thiên những người thừa kế Đại Đạo dồn dập nhìn về phía Đại Chu Thiên Thần Đế, giận dữ mắng mỏ hắn hành động thiếu suy nghĩ, nhưng vô luận bọn hắn nói như thế nào, Đại Chu Thiên Thần Đế đều thờ ơ.
Hình Chư Thiên nổi giận xuất thủ trước, kết quả bị khí thế của Đại Chu Thiên Thần Đế bắn ra.
Những người thừa kế Đại Đạo khác thấy một màn này động dung, Hình Chư Thiên thực lực mạnh mẽ ra sao, nén giận ra tay lại không ngăn cản được Đại Chu Thiên Thần Đế.
Khương Trường Sinh đột nhiên dừng lại, dùng pháp lực bản thân ngăn cản Đại Kiếp Võ Tổ đột kích.
- Không ngờ ta cũng có một ngày tương trợ võ đạo.
Khương Trường Sinh nói một mình, ánh mắt của hắn liếc nhìn phương xa, bên cạnh một tiên thần Thiên Đình xuất hiện không gian ba động.