Chương 975 Chí bảo của Đạo Tổ (1)
Vậy thì tốt, chỉ sợ ngươi quá để ý mặt mũi, đối nghịch với bọn hắn.
Mộ Linh Lạc vui mừng nói, không biết bắt đầu từ khi nào, quan hệ giữa nàng và Bạch Kỳ càng ngày càng gần, có lẽ chỉ có các nàng có thể ở trong Tử Tiêu cung, mà lại nàng gặp được rất nhiều phiền toái đều có thể cho Bạch Kỳ đi giải quyết.
Trong chuyện xử lý quan hệ, năng lực của Bạch Kỳ xác thực mạnh hơn Mộ Linh Lạc, có đôi khi, Mộ Linh Lạc đều không nghĩ ra, Bạch Kỳ thoạt nhìn rất tham, làm sao các phương đều nịnh nọt nàng, thậm chí còn muốn nhiệt tình hơn khi đối mặt với mình.
Xa không nói, Mộ gia tặng lễ cho Bạch Kỳ còn nhiều hơn đưa cho nàng, không biết để cho nàng nên giận, hay nên cười.
Bạch Kỳ ngồi ở bên cạnh nàng, cười hỏi:
- Địa Tiên chi tổ huyên náo rất xôn xao, Mộ gia cũng có lòng muốn tranh, ngươi thấy thế nào?
Mộ Linh Lạc bình tĩnh nói:
- Bọn hắn muốn tranh thì tranh, ta cũng sẽ không giúp bọn hắn nói chuyện, bọn hắn lấy được đã đủ nhiều, đến mức Địa Tiên chi tổ, ta tin tưởng Trường Sinh ca ca tự có định đoạt.
Mặc dù ở chung lâu, số tuổi cũng lớn, nhưng nàng vẫn thích gọi Khương Trường Sinh là Trường Sinh ca ca, chính nàng cũng rõ ràng, nàng được Khương Trường Sinh bảo hộ quá tốt, nhân sinh cũng chưa bao giờ gặp quá nhiều gặp trắc trở.
Bạch Kỳ mở miệng hỏi:
- Ngươi cảm thấy Địa Tiên chi tổ sẽ là ai?
Mộ Linh Lạc suy nghĩ một chút, nói:
- Tu Tiên giới mặc dù nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhưng ta hi vọng vị gọi Hồ Uyên kia có thể trở thành Địa Tiên chi tổ, hắn là người chân chính thừa hành tiên hiệp, hành tẩu thiên hạ làm đủ việc thiện, dưới có thể cứu trợ lê dân bách tính trên có thể cứu trợ Thiên Cảnh, mà hắn không chỉ cứu người, cũng sẽ cứu trợ chủng tộc khác.
Bởi vì chuyện của Khương Thiên Sinh, nàng ấn tượng về Hồ Uyên rất không tê. Mặt khác...
Hồ Uyên tập được Kim Đan Đại Đạo, Địa Sát Thất Thập Nhị Biến.
Mộ Linh Lạc liếc nhìn Khương Trường Sinh xa xa, ánh mắt tràn ngập thâm ý.
Nàng rất tò mò, Khương Trường Sinh vì sao coi trọng đứa nhỏ này, nàng từng đi Địa Phủ hỏi thăm qua kiếp trước của Hồ Uyên, nhưng Hình Thủ nói không có kiếp trước.
Bạch Kỳ che miệng cười nói:
- Hồ Uyên à, xác thực như thế, các phương diện đều được.
Trong lòng hai cô gái như gương sáng, lại cũng không có hoàn toàn nói toạt ra.
Cao tầng Thiên Đình đều nghĩ bối cảnh của Hồ Uyên là Bạch Kỳ, thật tình không biết, là Đạo Tổ.
Lúc các nàng hiểu Hồ Uyên không biết được sư phụ của mình là ai, các nàng mới ý thức được Khương Trường Sinh đang hạ một bàn lớn cờ.
Không phải ai đều có thể tu luyện Kim Đan Đại Đạo.
Trước mắt, người nắm giữ Kim Đan Đại Đạo có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà đều sẽ không truyền Kim Đan Đại Đạo ra ngoài.
- Xem ra chuyện Địa Tiên chi tổ có lực ảnh hưởng rất lớn.
Âm thanh của Khương Trường Sinh từ đằng xa truyền đến, hai nữ nghe được quay đầu nhìn lại, nhìn thấy hắn mở mắt.
Bạch Kỳ lập tức tiến tới, tò mò hỏi:
- Địa Tiên chi tổ là Hồ Uyên Sao?
Khương Trường Sinh duỗi cái lưng mệt mỏi, nói:
- Vậy cũng không nhất định, bồi dưỡng Hồ Uyên, cũng không phải hướng về phía Địa Tiên chi tổ.
Hắn bồi dưỡng Hồ Uyên, chỉ bởi vì Hồ Uyên là Vong Trần.
- Không nhất định? Chẳng lẽ ngài muốn thiết lập khảo nghiệm?
Bạch Kỳ hỏi theo.
Khương Trường Sinh không có trả lời, ánh mắt của hắn đã hướng về nhân gian, nhìn về phía vị Yêu quái được gọi Kinh Thiên kia. Cũng không biết cái tên Vong Trần này bồi dưỡng đồ đệ như thế nào?
Hồ Uyên xông xáo thiên hạ mấy trăm năm, cũng không phải chỉ nhận Kinh Thiên làm đồ đệ, còn có các đồ đệ khác, thậm chí không ít cô nhi, nhưng chỉ có truyền thụ Kim Đan Đại Đạo, Địa Sát Thất Thập Nhị Biến cho Kinh Thiên.
Phải biết, Hồ Uyên đã bị Yêu Tộc Chí Tôn nhục nhã qua, còn có thể ưu đãi một tiểu yêu, Khương Trường Sinh rất hài lòng về lòng dạ của hắn.
Thiên Đình, trong vườn Bàn Đào.
Thiên Đế cùng Dương vương mẫu đang thưởng thức rừng cây, một đám tiên tử đi theo ở đằng sau.
Dương vương mẫu cười nói:
- Bệ hạ, Bàn Đào đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ đợi Địa Tiên chi tổ được chọn, nói đến Địa Tiên chi tổ, ngài có tin tức gì không?
Thiên Đế lắc đầu nói:
- Trẫm cũng không dám đi quấy rầy phụ thân, bản thân Địa Tiên chi tổ tồn tại chính là vì kiềm chế Thiên Đình, kiềm chế trẫm.
Hắn thấy rõ ràng, trong lòng cũng không có lời oán giận, bản thân Thiên Đình chính là phụ thân cho hắn, cũng không phải hắn sáng tạo, mà làm như vậy, cũng là phụ trách đối với chúng sinh.
Theo Thiên Đình càng ngày càng mạnh, hắn cũng bắt đầu cảm nhận được áp lực, phe phái các phương tranh đấu càng rõ ràng, rất nhiều chuyện hắn đã không thể độc đoán.
Có lẽ thành lập Địa Tiên chi tổ, có thể làm cho áp lực trên vai hắn ít đi một chút.
- Địa Tiên chi tổ chấp chưởng Thiên Địa bảo giám, này đãi ngộ thật sự là quá lớn, bệ hạ, Thiên Địa bảo giám có thể phong ấn toàn bộ Côn Luân giới, trước đó Côn Luân giới chính là dựa vào Thiên Địa bảo giám tránh thoát Vạn Cổ Hàn Triều, chí bảo như thế bị Địa Tiên chi tổ nắm trong tay, lực lượng của hắn đã có thể ảnh hưởng Côn Luân giới, Thiên Đình không có chí bảo như thế.
Dương vương mẫu ý vị thâm trường nói, Thiên Đế nghe lời này nhíu mày.
Tiên đạo trên Thiên Đình phát triển mặc dù rất nhanh, cũng sáng tạo ra không ít pháp bảo, nhưng không có một món pháp bảo nào có thể đánh đồng cùng Thiên Địa Bảo Giám.
- Bệ hạ, nếu ngài có thể cầu được Tam Thanh Thánh Linh hoặc Trảm Tiên Phi Đao, Thiên Đình mới có niềm tin.
Dương vương mẫu nghiêm túc nói, đây cũng không phải chuyện nàng một người suy nghĩ, rất nhiều Chính thần tìm nàng đưa ra thỉnh cầu như thế, hi vọng nàng có thể ở bên cạnh thổi gió bên tai Thiên Đế. Thiên Đế đã sớm đã nghe qua âm thanh tương tự, hắn cảm thấy vô cùng phiền phức, nhưng hôm nay Địa Tiên chi tổ sắp xuất thế, vừa nghĩ tới mình sắp đối mặt Thiên Địa bảo giám, trong lòng hắn liền run rẩy.
Có lẽ thật nên đi một chuyến.
Chuyện Bàn Đào đại hội đã truyền ra, truyền đến mỗi một góc Côn Luân giới, trên trời và nhân gian đều đang thảo luận, mà trong khoảng thời gian này càng ngày càng nhiều võ giả đi vào Côn Luân giới.