← Quay lại trang sách

Chương 988 Trấn áp Thần Võ Chí Thượng (2)

Tuy bị những người thừa kế các Đại Đạo kiểm chế, nhưng những người thừa kế các Đại Đạo kia cũng không phải Khai Quang Thánh Võ bình thường có thể so sánh.

Sáu vị Thần Võ Chí Thượng đại chiến Tất Liêu thần tôn, Khương Trường, Sinh cũng muốn nhìn thật kỹ một phen.

Sinh linh Thần đạo có Thiên phú mạnh mẽ, nhưng chỉ có thể mượn lực lượng thiên phú, Tất Liễu thần tôn có lẽ nắm giữ bốn loại lực lượng thiên phú, nếu sáu vị Thần Võ Chí Thượng có thể bức Tất Liễu thần tôn xuất ra toàn lực, hắn có thể hiểu rõ đối thủ trước thời hạn, sớm làm chuẩn bị.

Đại chiến triệt để bùng nổ, bảy cỗ khí thế cường đại áp bách hư không, vô số thân ảnh trên đường lớn màu vàng kim không có tiến công, vẫn như cũ duy trì tư thái tiến lên trên hoàng kim đại đạo.

- Ngươi đã muốn nhìn, vậy thì nhìn cho thật kỹ.

Tiếng Tất Liễu thần tôn lần nữa vang lên, Khương Trường Sinh có thể nghe được, hắn nghe không được Thần Võ Chí Thượng gầm thét, điều này nói rõ Tất Liễu thần tôn muốn nói với hắn.

Trong khi Khương Trường Sinh nhìn soi mói, Tất Liễu thần tôn nâng lên một cánh tay, ném ra một chùm sáng quy tắc, tốc độ để con ngươi Khương Trường Sinh co rụt lại.

Thật nhanh!

Hắn đều có chút phản ứng không kịp, huống chỉ sáu vị Thần Võ Chí Thượng.

Chùm sáng quy tắc đánh tan năm vị Thần Võ Chí Thượng họp lại, bỗng nhiên dừng lại, sau đó bắn ra hấp lực đáng sợ, kéo năm vị Thần Võ Chí Thượng cùng với Tôn Thần Võ đang ở khá xa đi qua.

Tôn Thần Võ lộ vẻ mặt hoảng sợ, ra sức giãy dụa, nhưng căn bản không tránh thoát được.

Thời gian không đến ba hô hấp, sáu vị Thần Võ Chí Thượng bị chùm sáng quy tắc hấp thu, thân ảnh hoàn toàn biến mất, hư không đi theo yên lặng, hết thảy khôi phục bình tĩnh.

Hoàng kim đại đạo tiếp tục kéo dài tới, vô số thân ảnh phía trên nện bước chỉnh tề tiến lên.

Khương Trường Sinh xem đến đây không khỏi thất vọng.

Hắn cũng không có nhìn ra chùm sáng quy tắc kia là quy tắc gì, chỉ nhìn ra đối phương mạnh mẽ.

Mạnh mẽ áp đảo Thần Võ Chí Thượng.

Nếu như sáu vị Thần Võ Chí Thượng không thể chạy trốn, nói rõ Tất Liễu thần tôn ít nhất cao hơn bọn hắn một đại cảnh giới, đây là đánh giá thận trọng nhất.

Bên trong cùng cảnh giới, rất khó có biểu hiện như thế, dù sao thì có thể đi đến một bước này, ai không phải là thiên kiêu đè ép một thế, tung hoành vô địch cùng cảnh giới, vang dội cổ kim.

Ngay khi Khương Trường Sinh chuẩn bị thu hồi Thiên Địa Vô Cực Nhãn trở lại, tiếng Tất Liễu thần tôn lần nữa truyền đến.

- Xem ra ngươi không thuộc về Võ đạo, bằng không sao lại khoanh tay đứng nhìn, bản tôn không thể bắt được ngươi, ngươi làm cho bản tôn hứng thú, nếu như ngươi đối địch với Võ đạo, bản tôn nguyện hợp tác với ngươi.

- Bản tôn sẽ một mực đi tới phía trước, cho đến khi giết tới Thần Võ giới, nếu ven đường gặp được ngươi, nhớ kỹ nói ra việc này, bản tôn nguyện tha cho ngươi một mạng, trước khi bản tôn giết tới Thần Võ giới, ngươi cũng có cơ hội đến đây đầu nhập vào bản tôn.

Nghe đến nơi này, Khương Trường Sinh lúc này thu hồi tầm mắt.

Đầu nhập vào Tất Liễu thần tôn?

Chẳng phải là tranh ăn với hổ?

Trong trí nhớ của Đại Chu Thiên Thần Đế, Tất Liễu thần tôn cũng không phải loại lương thiện, cũng không có chuyện hợp tác với người khác, đến cả thần minh của Thần đạo mà nàng đều không hợp, Đại Chu Thiên Thần Đế có thể giữ được mạng sống trong tay nàng, vẫn là bởi vì biểu hiện tầm thường.

Khương Trường Sinh không thể không theo góc độ ác ý phỏng đoán, Tất Liễu thần tôn coi trọng lực lượng của hắn, nếu như hoàng kim đại đạo thật đi ngang qua Côn Luân giới, hắn nhảy ra, Tất Liễu thần tôn rất có thể sẽ ra tay với hắn, đoạt lực lượng của hắn.

Thiên phú của Thần đạo thường thường là duy nhất, song thiên phú là thiên tài hiếm thấy, ba thiên phú càng là tổn tại vạn cổ kinh động Thần đạo, trong truyền thuyết của Tất Liễu thần tôn, nàng ban đầu chẳng qua là song thiên phú mà thôi, như thế nào nắm giữ bốn loại lực lượng quy tắc?

Đợi Khương Trường Sinh thu hồi Thiên Địa Vô Cực Nhãn, lông mày của hắn nhăn lại.

Không được, nhất định phải coi Tất Liễu thần tôn là địch nhân giả tưởng. Nhưng hắn hiện tại còn chưa đủ để đột phá, không rõ ràng mình có thể địch nổi Tất Liễu thần tôn hay không, muốn trấn áp Thần Võ Chí Thượng, hắn có thể làm được, nhưng Tất Liễu thần tôn cũng không có thi triển toàn lực.

Hắn chỉ có thể tận khả năng mạnh lên.

Ngoại trừ tu luyện, cũng phải dùng tới đạo thống phản thần.

Vừa hay đi vào nghe đạo, cổ vũ tốc độ.

Khương Trường Sinh điều ra bảng giá trị đạo thống nhân quả.

"Giá trị đạo thống nhân quả: 20,689,021,094,417"

Hai mươi vạn ức.

Lần trước sử dụng mới một trăm năm mươi tỷ (150,000,000,000), đủ để thấy những năm nay Tiên đạo phát triển vừa nhanh vừa mạnh ra sao.

Khương Trường Sinh vốn muốn tận khả năng góp nhặt giá trị đạo thống nhân quả thật nhiều, như thế thì thu hoạch càng lớn hơn, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ra một vị Tất Liễu thần tôn.

Khoảng cách lần trước đạo thống phản thần đã qua sáu trăm năm, cũng không biết lần này có thể gặp lại vị Tiêu Hòa tiên tử kia hay không, nàng lại trải qua bao nhiêu năm.

Nếu còn có thể nhìn thấy, một là hữu duyên, hai là chứng minh Tiêu Hòa tiên tử lại còn sống một đoạn năm tháng dài đằng đẵng.

Trong đầu Khương Trường Sinh chẳng qua chỉ lóe lên ý nghĩ này, sau khi tiêu xài hết thảy giá trị đạo thống nhân quả, mở ra đạo thống phản thần.

Tầm mắt của hắn lâm vào trong trời đất quay cuồng, cảm giác quen thuộc cũng không có khiến cho hắn khó chịu, lần này ngược lại tràn ngập chờ mong. Đợi hắn cảm giác hai chân rơi xuống đất, hắn mở mắt, nét mặt của hắn mang theo vẻ kinh ngạc.

Hắn vậy mà xuất hiện trong một đạo quan, một đạo quan hết sức bình thường, kém xa sự rộng lớn xa hoa của đạo tràng đi ba lần trước, khiến cho hắn có loại cảm giác trở lại Long Khởi quan.

Ở trước mặt hắn có bốn cái bồ đoàn, ba cái trong đó xếp thành hàng, một cái khác ở ngoài bảy bước, rõ ràng là người giảng đạo.

Chẳng lẽ lần này chỉ có ba người nghe đạo?

Mà hắn là một trong số đó?

Khương Trường Sinh quay người nhìn lại nhìn về phía cửa lớn của đạo quan, ngoài cửa lớn là một mảnh ánh sáng chói lóa, nhìn không thấy phong cảnh phía ngoài.

Rất nhanh, hai bóng người đi tới, đều là hai tên nam tử.