← Quay lại trang sách

Chương 994 Đạo Tổ chiến thần tôn

Mạc Vọng trả lời:

- Như là trước đó, trước liên hợp các phương Đại Đạo trong hư không, cùng nhau đối kháng Tất Liễu thần tôn, nếu ngươi đáp ứng, ta sẽ liên hệ những người thừa kế các Đại Đạo khác, chờ tin tức của ta.

- Được.

- Đa tạ!

Mạc Vọng vội vàng chặt đứt liên hệ.

Cổ Ngọc này cũng không phải khối Cổ Ngọc ban đầu, lần này trao đổi, giọng nói của Mạc Vọng cũng theo Cổ Ngọc truyền ra, bị Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ nghe được.

Bạch Kỳ vội vàng hỏi:

- Chủ nhân, các ngươi chuẩn bị đối phó Tất Liễu thần tôn? Đó không phải giúp Thần Võ giới sao?

Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:

- Thần Võ giới có rất nhiều kẻ địch, nếu như bọn hắn ngã xuống, đứng mũi chịu sào chính là chúng ta, huống hồ, Côn Luân giới sẽ sớm đối mặt Tất Liễu thần tôn hơn Võ đạo.

Thật ra còn có một biện pháp, đó chính là dời Côn Luân giới đi, nhưng có thể Côn Luân giới bây giờ đã mở ra, quá nhiều sinh linh ra ngoài, Thiên Đình còn thành lập quan hệ với các phương thiên địa, một khi chuyển, sẽ bắt đầu lại từ đầu.

Cũng không thể một mực tránh né.

Nếu thật đánh không lại, chạy trốn vẫn không muộn.

Khương Trường Sinh những năm nay một mực đamh mạnh lên, chỉ tính giá trị hương hỏa của bản thân, hắn cũng không kém, cho dù đối mặt Bỉ Ngạn võ tổ, hắn cũng không phải không chút nắm chắc.

Hắn đứng dậy, bắt đầu chuyển động gân cốt.

- Chủ nhân, ngài làm gì? Người kia không phải nói chờ tin tức của hắn sao?

Bạch Kỳ nháy mắt hỏi.

Mộ Linh Lạc cũng nhìn về phía hắn.

Khương Trường Sinh trả lời:

- Chờ tin tức lại là mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm, ta trước đi thử một lần.

Chờ đợi thêm nữa, chờ Tất Liễu thần tôn đi vào Côn Luân giới khai chiến, đó cũng không phải chuyện tốt.

- Chuẩn bị nhiều đan dược như vậy, còn nắm giữ lấy rất nhiều pháp bảo...

Ánh mắt Khương Trường Sinh lấp lánh, khó mà khắc chế tâm tình kích động trong lòng.

Hắn không rõ ràng Tất Liễu thần tôn rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng hắn cũng không rõ ràng của mình chiến đấu toàn lực sẽ khủng bố đến mức nào.

Nhưng có một chút có khả năng khẳng định, Tất Liễu thần tôn không có khả năng mạnh hơn Bỉ Ngạn võ tổ một đại cảnh giới, nếu thật mạnh như vậy, Thần Đạo đã sớm san bằng Võ đạo, Tất Liễu thần tôn lần này tiến công VÕ đạo, làm sao cần chờ đợi?

- Tốt rồi, đừng lo lắng, tiếp tục tu luyện đi.

Khương Trường Sinh liếc nhìn Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ, nhẹ giọng trấn an.

Nói xong, hắn lần nữa ngồi xuống, tựa ở trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, cả người và ghế cùng nhau tan biến.

Mộ Linh Lạc đi theo nhắm mắt, bắt đầu tu luyện.

Bạch Kỳ thì không chịu ngồi yên, lập tức chạy ra Tử Tiêu cung, chuẩn bị lại tìm đám võ giả hiểu rõ tình báo của Tất Liễu thần tôn.

Trong hư không trải rộng vết nứt màu đen lớn nhỏ không đều, hoàng kim Đại Đạo không ngừng kéo dài tới phía trước.

Tất Liễu thần tôn trôi nổi phía sau trùng trùng điệp điệp thân ảnh, vẫn vĩ ngạn, thần thánh như cũ.

Hoàng kim Đại Đạo đột nhiên dừng lại, Tất Liễu thần tôn chậm rãi ngẩng đầu.

- Lại tới sao?

Tất Liễu thần tôn lên tiếng, ngữ khí đầy lạnh lẽo.

Tiếng nói vừa ra, trong hư không phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng cực mạnh, là Khương Trường Sinh thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, mặc dù ngồi cũng đã cao vạn trượng, Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa càng hùng vĩ, bá khí.

Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, nói:

- Trước đó ngươi không phải muốn mời chào ta?

Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa đã ở vào trạng thái kích hoạt, một thân pháp bảo của hắn đều như thế, Lưu Kim âm Dương Cầu Đạo Bào hơi lay động, Hồng Mông Thần Nguyên Khí vờn quanh xung quanh thần tọa, bình tĩnh mà thần bí.

- Thì ra là ngươi, ngươi thuộc về kiếp số đại kiếp, hay thuộc về Võ đạo?

Tất Liễu thần tôn nhẹ giọng cười hỏi, ý trào phúng khó mà che giấu.

- Đều không phải, chẳng qua ngươi uy hiếp đến ta.

Khương Trường Sinh trả lời, hắn không có lập tức ra tay, trong lúc Chí Dương thần tỏa sáng, từng kiện từng kiện pháp bảo bồng bềnh dâng lên.

Trên đùi phải là Trảm Tiên hồ lô, trái trên đùi là Tử Kim Hồ Lô, Sơn Hải kinh trôi nổi trước ngực.

Tất Liễu thần tôn cũng không có lập tức ra tay, chỉ vì nàng nhìn không thấu Khương Trường Sinh, trực giác nói cho nàng biết, đối phương tuyệt không phải những tên trước đó kia có thể so sánh, đây cũng là nguyên nhân hoàng kim Đại Đạo dừng lại.

Hai bên đều biết một trận đại chiến sắp bùng nổ.

- Thì ra là thế, trong Hư Không Vô Tận này quả nhiên cường giả như mây, nếu như chỉ là ngươi một người, ngươi không có lý do gì tới ngăn cản bản tôn, xem ra ngươi cũng có thứ mà ngươi cần bảo vệ, vì sao không hợp lại với bản tôn, lật đổ Võ đạo?

Tất Liễu thần tôn cười lạnh nói, nàng chậm rãi nâng lên một cánh tay.

Trong ánh sáng chói lóa, dáng người Khương Trường Sinh hơi lộ ra lười nhác, hắn đạm mạc trả lời:

- Nếu như vậy thì có gì khác biệt Võ đạo, lại có gì khác biệt những Đại Đạo ở quá khứ?

- Ồ? Vậy ngươi muốn làm sao thay thế Võ đạo? Chẳng lẽ ngươi si tâm vọng tưởng cho rằng Võ đạo thúc đẩy vạn đạo thế gian có thể trường tồn?

- Sát lục xác thực khó tránh khỏi, nhưng tận lực giảm bớt sát lục, mới là chính đạo, ta muốn là lòng người.

- Ngây thơ!

Tất Liễu thần tôn đột nhiên ném ra một chùm sáng quy tắc, tốc độ cực nhanh.

Khương Trường Sinh âm thầm kinh hãi, tốc độ thật nhanh, tự mình đối mặt cảm thụ hoàn toàn khác biệt, bất quá hắn đã sớm chuẩn bị tốt ứng đối.

Oanh.

Chùm sáng quy tắc bị Hồng Mông Thần Nguyên Khí hóa thành sương mù tím bàng bạc ngăn cản, sương mù tím rung động, giống như lúc nào cũng có thể sẽ tán loạn.

Trong chốc lát, chùm sáng quy tắc bắn ra hấp lực đáng sợ, điên cuồng hấp thu Hồng Mông Thần Nguyên Khí.

Khương Trường Sinh đưa tay điểm một chỉ.

Đại Thiên Trụ Đạo Chỉ!

Một đạo khí kình tản ra kim quang bắn ra, trực tiếp đánh gãy chùm sáng quy tắc, cỗ hấp lực đáng sợ kia đi theo tan biến.

Tất Liễu thần tôn động dung, hồng quang màu trắng che đậy hai mắt, nhưng không thể che đậy ánh mắt của nàng.

Nàng không có thất kinh, sau khi đi qua ngắn ngủi kinh ngạc, khóe môi của nàng giương lên.

- Có ý tứ, ngươi có tư cách thành đối thủ của bản tôn, nhớ kỹ, thần tru sát người, tên là Tất Liễu.