← Quay lại trang sách

Chương 1004 Yêu Thánh Kinh Thiên, chủng tộc Thiên Đạo (2)

Liên tục bị từ chối, Thiên Đế tức giận, Long Vương còn hung hăng kêu khổ, để Thiên Đế càng thêm sốt ruột, kết quả là, Thiên Đế điều động Khương Thiên Mệnh tự mình hạ giới bắt Kinh Thiên Yêu Thánh.

Khương Thiên Mệnh có thể là tồn tại có thực lực hàng đầu trong Thiên Tướng, trước đó không lâu vừa bước vào Địa Tiên cảnh, có thể nói là thoát thai hoán cốt.

Khương Thiên Mệnh cũng rất khó chịu Kinh Thiên Yêu Thánh, mặc dù đối phương có thể có quan hệ với Tam Thập Tam Trọng Thiên, hắn cũng phải giáo huấn một phen thật tốt.

Kết quả, Khương Thiên Mệnh hạ giới, cùng Kinh Thiên Yêu Thánh bạo phát một trận đại chiến chấn động thế gian, dẫn tới không ít cường giả Yêu tộc đến đây xem chiến, tiên thần trên trời cũng tụ tập tại Lăng Tiêu bảo điện xem chiến.

Bảy mươi hai phép biến hóa của Kinh Thiên Yêu Thánh xác thực cao minh, nhưng bản thân Khương Thiên Mệnh là trên trăm loại huyết mạch dung hợp, lại kế thừa Đại Đạo Chi Nhãn, hắn đã chuyển hóa thập đại Thần thuật của Vương tộc thành tiên thuật thần thông, thực lực cực kì khủng bố, cả trận chiến đều đè ép Kinh Thiên Yêu Thánh mà đánh.

Một người một yêu đại chiến ba ngày ba đêm, Khương Thiên Mệnh trói chặt Kinh Thiên Yêu Thánh, mang về Thiên Đình.

Một trận chiến này cũng làm cho yêu tộc thấy được thực lực của Thiên Đình, gia tăng uy vọng của Thiên Đình trong Yêu tộc.

Nhân gian, Thiên Cảnh, trong núi sâu.

Trong một đạo quan, Bạch Kỳ cùng Vong Trần đại tiên đang uống trà.

Bạch Kỳ tò mò hỏi:

- Ngươi thật mặc kệ hắn?

Vong Trần đại tiên bình tĩnh nói:

- Sư phụ ta cũng không có quản ta, vì sao ta muốn quản hắn, là họa hay phúc, đều là nhân quả của mình.

Bạch Kỳ lắc đầu bật cười, nói:

- Ngươi đây là nhớ thù sư phụ ngươi?

Nghe vậy, Vong Trần đại tiên trợn trắng mắt, nói:

- Ta sao dám mang thù, huống hồ, thân phận của lão nhân gia ông ta xác thực không thể nói trước, mà thân phận của ta đối với Kinh Thiên mà nói, cũng không thể nói trước.

Sau khi trở thành Địa Tiên chi tổ, hắn một mực đang tìm sư phụ của mình, nhưng khi hắn hiểu rõ lai lịch Kim Đan Đại Đạo, Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, hắn không còn dám tìm.

Nếu như sư phụ hắn thật sự là vị tồn tại kia, hắn xác thực không thể đi tìm kiếm.

- Đạo quan này của ngươi cũng quá quạnh quẽ, thu chút đồ đệ đi, không cần cảm thấy thu đồ đệ sẽ ảnh hưởng sự công chính của ngươi, ngươi có khả năng thu một vài đồ đệ không có bối cảnh.

Bạch Kỳ nói sang chuyện khác nói, tròng mắt nàng đảo quanh, cười đến gian xảo.

Vong Trần đại tiên trợn trắng mắt, nói:

- Quả nhiên, bọn hắn nói không sai, ngươi thật sự không lợi không dậy sớm, nếu những người khác nói như vậy, ta chắc chắn từ chối, nhưng ta thiếu ngươi ân tình, cũng phải cho bọn hắn mặt mũi.

Bạch Kỳ cười nói:

- Có hai vị người không có thân nhân, cũng không có chủng tộc, sau này sẽ không cho ngươi thêm phiền toái.

Vong Trần đại tiên ý vị thâm trường nói:

- Ngươi chính là quan hệ lớn nhất của bọn hắn.

Bạch Kỳ cười cười, cũng không tiếp lời...

Thời gian trôi qua, như ngựa trắng phi nhanh, một đi không trở lại.

Nhân gian thương hải tang điền, luân hồi thay đổi.

Tam Thập Tam Trọng Thiên.

Bạch Kỳ ngồi tĩnh tọa ở trên người Bạch Long, ánh mắt nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, muốn nói lại thôi.

Phân thân ở trong góc truyền âm hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

Bạch Kỳ liếc mắt nhìn hắn, dùng Truyền âm thuật trả lời:

- Không coi là chuyện lớn, chẳng qua liên quan tới Thái Oa Thái Hi, ngươi không hiểu, ngươi đừng tiêu hao pháp lực.

Phân thân cười cười, sau đó nhắm mắt.

Lúc này, giọng nói của bản tôn Khương Trường Sinh bay tới:

- Chủng tộc mới?

Nghe vậy, Bạch Kỳ giật mình, lập tức nhảy dựng lên, nàng cấp tốc đi vào trước mặt Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, thận trọng nói:

- Chủ nhân, ta quấy rầy đến ngài sao?

Khương Trường Sinh mỉm cười nói:

- Ta đã sớm tỉnh lại, chỉ là không có mở mắt thôi.

Hắn đã đi đến lằn ranh đột phá, chẳng qua là đang chỉnh lý tri thức trong khoảng thời gian này bế quan. Lần này bế quan dài đến hai trăm bốn mươi hai năm.

Hắn đã diễn toán qua cường giả trong từng phạm vi, Côn Luân giới cũng không có gặp qua nguy nan lớn, cho nên hắn không có đứng dậy, tiếp tục chỉnh lý cảm ngộ của mình.

- Chủ nhân, Thái Oa dùng rất nhiều phương pháp, sáng tạo ra mấy chục lần, tuyệt đại đa số đều không thành công, có mặc dù thành hình, cũng chết yểu quá sớm, hai vị sinh linh thành công duy nhất lại không cách nào sinh sôi hậu đại, ngài cảm giác các nàng muốn như thế nào mới sáng lập chủng tộc mới được?

Bạch Kỳ hỏi, nói đên việc này, nàng không khỏi phiền não, bởi vì nàng cũng tham gia vào, phí rất nhiều tâm huyết, không cam tâm thất bại.

Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười, nói:

- Các ngươi muốn sáng tạo chủng tộc không phải bình thường, mà chủng tộc Thiên Đạo ẩn chứa công đức lớn, cùng loại với nhân tộc cho nên các ngươi một mực thất bại.

Bạch Kỳ vội vàng gật đầu, các nàng xác thực nghĩ như vậy.

- Chờ một chút đi, chủng tộc mà các ngươi mong muốn cần thời cơ, mà các ngươi quá yếu, còn chưa đủ mức độ để khai sáng đại công đức.

Khương Trường Sinh cảm khái nói, đến cả đạo giới của hắn còn không có thai nghén ra chủng tộc, các nàng lại muốn cướp đi công đầu ở trước mặt hắn.

Bạch Kỳ sầu khổ nói:

- Chờ, cũng không biết muốn đợi bao lâu.

Khương Trường Sinh không tiếp tục để ý nàng, mà đứng dậy chuyển động gân cốt.

Cũng nên chuẩn bị đột phá.

- Chủ nhân, Thiên Đình tróc nã Kinh Thiên Yêu Thánh, Kinh Thiên Yêu Thánh thà chết cứ không chịu hàng phục, sư phụ hắn cũng không muốn quản, ngài xem...

Bạch Kỳ nhắc đến một chuyện khác.

Đối với Kinh Thiên Yêu Thánh, Khương Trường Sinh tự nhiên có ấn tượng.

Kinh Thiên Yêu Thánh giống như Hồng Lân, là người đại khí vận do bản thổ Côn Luân giới đản sinh.

Toàn bộ Côn Luân giới đều thuộc về hắn, hắn đương nhiên sẽ không thấy thiên tư người xuất chúng liền đi mời chào.

- Nếu không phục, liền đánh vào mười tám tầng địa ngục, để Khương Thiện đi tôi luyện hắn.

Lời Khương Trường Sinh để Bạch Kỳ sáng mắt lên, mặc niệm dùm cho Kinh Thiên Yêu Thánh.