Chương 1028 Bất Chu sơn, Vũ tộc diệt (2)
Trong tình báo của Thần Võ giới có ghi lại một chuyện như vậy đã xảy ra, cũng là lực phá hoại như thế, chẳng qua là phạm vi kém xa Vũ tộc, mà chuyện này, người là người giao hảo tốt nhất với hắn ở ngoài sáng, một khi truyền ra, võ đạo chắc chắn đại loạn, các phương Đại Đạo cũng sẽ thừa cơ vây công Võ đạo.
Lúc đầu hắn muốn lợi dụng Vạn Đạo đại hội đoàn kết các phương lực lượng cùng chung đối phía Võ đạo đại kiếp, bây giờ xem ra, Vạn Đạo đại hội lại thành trói buộc của Võ đạo, chỉ thành toàn cho Đạo Tổ.
Nghe được Võ Tổ chuẩn bị thỉnh Thiên, bầu không khí trong điện hoà hoãn lại, người cầm quyền các cấp đều lộ ra nụ cười, thở dài một hơi.
- Võ Tổ, liên quan tới Côn Luân giới cùng với Đạo Tổ
Một người đứng ra nói, giọng nói lưỡng lự.
Không chỉ là Bỉ Ngạn võ tổ, những người khác biết được tình huống bi thảm của Vũ tộc đều đã suy nghĩ đến một người.
Lúc trước Đạo Tổ lần đầu tiên đối mặt Thần Võ giới tập kích, cũng có biểu hiện tương tự, chẳng qua phạm vi kém xa lần này, mà lại trở ngại quan hệ giữa Đạo Tổ và Võ Tổ, bọn hắn không dám nói trước.
Trong Thần Võ giới, ngoại trừ Bỉ Ngạn võ tổ, không có người rõ ràng Đạo Tổ và Võ Tổ có quan hệ ra sao, đây cũng là một loại thủ đoạn kéo lòng người của Võ Tổ.
Bây giờ nghe được Võ Tổ muốn thỉnh Thiên, đã nói rõ Võ Tổ đã không tín nhiệm Đạo Tổ, cho nên mới có người dám nhắc tới Đạo Tổ.
- Rút võ giả ở Côn Luân giới về, còn Đại Đạo khác thì giữ nguyên kế hoạch đối đãi.
Bỉ Ngạn võ tổ trả lời, tất cả mọi người nghe được mừng rỡ.
Quả nhiên, Võ Tổ đã bắt đầu kiêng kị Đạo Tổ.
Nhưng cũng có người ý thức được một điểm, tựa hồ Võ Tổ cũng không dám trực tiếp đối phó Đạo Tổ, lựa sách hắn lựa chọn lược hết sức bảo thủ.
Bất Chu sơn không hổ là Thiên Đạo linh vật, Khương Trường Sinh chỉ là luyện hóa nó đã dùng thời gian mười lăm năm, đây còn là thời gian hao phí sau khi đã đột phá.
Bất Chu sơn không giống như Khương Trường Sinh dự đoán, đã là núi, lại là pháp bảo, rất giống Hồng Mông Thần Nguyên Khí, Bất Chu sơn sẽ không ngừng trưởng thành, vĩnh viễn không có điểm dừng, mới đầu đã cao chín vạn trượng.
Khương Trường Sinh đã để Bất Chu sơn vào trong Đạo Giới, trong quá trình Bất Chu sơn trưởng thành lại không ngừng thúc đẩy sinh trưởng thiên địa linh khí, có thể trợ giúp Đạo Giới trưởng thành.
Côn Luân giới đã ổn định, không thích hợp có Bất Chu sơn, mà Đạo Giới còn mở rộng theo hắn mạnh lên, không sớm thì muộn sẽ vượt qua Côn Luân giới, thậm chí vượt qua thảy đại thiên địa võ đạo đã biết. Hắn đặt Bất Chu sơn vào một mảnh bình nguyên của Đạo Giới, một dãy núi cao vút trong mây xuất hiện, chiếm diện tích hơn ngàn vạn dặm, sau khi rơi xuống đất, trên vùng núi của Bất Chu sơn hiện ra từng mầm màu xanh, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được sinh trưởng.
Khương Trường Sinh xem trong chốc lát, liền thu hồi ánh mắt, hắn ngồi tại Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa trên bắt đầu suy tư suy nghĩ về Đạo Giới.
Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa có thể cổ vũ tốc độ tu luyện của hắn, cũng có thể tăng cường hắn cảm ngộ, tác dụng của Bất Chu sơn khiến cho hắn có càng nhiều ý nghĩ về Đạo Giới.
Cho tới nay, Đạo Giới bị hắn xem như một cục pin cung cấp thiên địa linh khí, hắn đang đợi tự Đạo Giới diễn hóa thành thiên địa chân chính, suy nghĩ kỹ một chút, tựa hồ thân hóa thiên địa một mực là truy cầu cảnh giới cao. Các cảnh giới võ đạo đều có ý chí của Thiên Địa, xuống đến Động Thiên cảnh là hình ảnh động thiên lên tới Chí Hư Triệt Võ là thân hóa hư không, một mực đang đuổi theo thiên địa.
Trong thần thoại Hoa Hạ, Bàn Cổ càng thân hóa vạn vật.
Có lẽ cuối cùng sẽ có một ngày, Khương Trường Sinh sẽ dựa vào Đạo Giới đi chứng được cảnh giới cao hơn.
Hắn lại nghĩ tới huyễn cảnh tương lai trước đó, Thiên Đình phi thăng, nơi phi thăng đến không phải là đạo giới của hắn đó chứ?
Khương Trường Sinh lâm vào trạng thái vong ngã.
Thời gian đi theo bắt đầu nhanh chóng trôi qua.
Theo Vũ tộc biến mất, Thiên Đình cuối cùng thở dài một hơi, lần nữa nghênh đón hòa bình, nhóm tiên thần bị kích thích, đều đang nỗ lực tu luyện.
Nhưng một chuyện khác dẫn tới Thiên Đình cảnh giác, Thần Võ giới không ngờ lại rút khỏi Côn Luân giới, căn cứ Thiên Đình hiểu rõ, Thần Võ giới chỉ rút lui các võ giả ở Thiên Đình.
Đây cũng không phải tín hiệu gì tốt.
Trong vườn Bàn Đào, Thiên Đế cùng tam đại thiên quân đang thảo luận việc này.
Bạch Tôn suy đoán nói:
- Bệ hạ, ta đoán có quan hệ cùng Vũ tộc, Vũ tộc không kiêng nể gì như thế, không có Thần Võ giới duy trì là không thể.
Trần Lễ thì phong khinh vân đạm cười nói:
- Nhưng thật ra là chuyện tốt, Thần Võ giới chỉ rút lui, cũng không dám quy mô xâm lấn, nói rõ bọn hắn hoảng sợ Đạo Tổ, càng chặt đứt dã tâm của bọn hắn về Tiên đạo.
Thiên Đế gật đầu, chuyện Vũ tộc để hắn nhận biết càng sâu về thực lực của phụ thân.
Trong những năm này, Thiên Đình thu thập tình báo về Vũ tộc cũng không có dừng lại, chỉ là thực lực của Vũ tộc mà bọn hắn mới hiểu rõ cũng đủ để cho bọn hắn thở nổi, chớ nói chi tưởng tượng Vũ tộc còn cất giấu bao nhiêu cường giả, chính là thế lực đáng sợ như vậy, vậy mà thoáng cái liền biến mất.
Không sai, Vũ tộc tan biến chuyện đã truyền vào tai Thiên Đình, bởi vì trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cũng có tín đồ hương hỏa, tin tức Vũ tộc bị diệt tộc đã chấn kinh ba ngàn thiên địa.
Luôn có người liên tưởng đến Đạo Tổ, cũng có tín đồ miệng nhanh hơn não, khoe khoang Đạo Tổ buông lời muốn diệt Vũ tộc, Vũ tộc liền biến mất, dẫn đến càng ngày càng nhiều sinh linh biết được là Đạo Tổ làm ra.
- Hiện tại thời cuộc náo động, đại kiếp trước mặt, Thần Võ giới kiêng kị âm Dương Chi Thần, kiêng kị các phương Đại Đạo, không có khả năng vạch mặt cùng Côn Luận giới, bất quá chúng ta nên cẩn thận một chút, sợ có người dẫn động nhân tâm, tạo thành đại kiếp cho Côn Luân giới.
Dương Triệt nghiêm túc nói, hắn dừng một chút, tiếp tục nói:
- Côn Luận giới cũng không mạnh, thậm chí rất yếu, thật ra cũng chỉ có Đạo Tổ mạnh mẽ, các ngươi có thể đổi một góc độ suy nghĩ, không thêm vào Côn Luân giới, Đạo Tổ một người đã chấn nhiếp được toàn bộ võ đạo, thậm chí chấn nhiếp lực lượng đại đạo khác, cường đại như vậy cũng không nhất định là chuyện tốt.