← Quay lại trang sách

Chương 1033 Thái Cực Huyền Đạo Tướng (1)

Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu như bảy mươi hai viên sao trời to lớn trôi nổi ở trước mặt Khương Trường Sinh, vờn quanh thành một vòng tròn lớn, đối mặt hư ảnh Thái Cực đồ càng thêm to lớn, hết thảy tinh vân trong toàn bộ hư không Cực Cảnh cũng vì đó mà ngưng trệ.

- Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, đây cũng là pháp bảo Tiên đạo?

Thiên Cơ huyền lão nhìn chằm chằm pháp bảo trước mặt Khương Trường Sinh, trong lòng tràn ngập tò mò.

Từ khi phát hiện Khương Trường Sinh tồn tại, hắn đã tràn ngập hứng thú về Tiên đạo, bởi vì hắn không thể thôi diễn tương lai của Tiên đạo, hắn đã thật lâu chưa gặp qua tồn tại làm hắn không tính được.

Khương Trường Sinh và Bỉ Ngạn võ tổ cũng không có trì hoãn thời gian, hai bên nói vài lời mạnh miệng, sau đó lập tức ra tay.

Bỉ Ngạn võ tổ vung phất trần, Thái Cực đồ hấp thu vô số lực lượng quy tắc mang theo khí thế bá đạo nghiền nát hết thảy lao thẳng đến Khương Trường Sinh, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã bay từ sau lưng Bỉ Ngạn võ tổ giết tới phía trước Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu.

Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tay phải hướng về phía trước nắm một cái, Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu đột nhiên xông về phía trước.

Oanh.

Hư ảnh Thái Cực đồ va chạm Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, trong nháy mắt tiêu tán, đạo bào Bỉ Ngạn võ tổ tung bay, mặt nạ bị đập tan, lộ ra một khuôn mặt đầy kinh ngạc.

Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu co vào, ngưng tụ một chút, đánh xuyên qua thân thể Bỉ Ngạn võ tổ.

Bỉ Ngạn võ tổ run rẩy toàn thân, căn bản không kịp phản ứng.

Hắn trừng to mắt, trên gương mặt già nua mà trải rộng vết thương tràn đầy vẻ không thể tin được.

Không gian không màu theo đó phá toái, khôi phục thành hư không Cực Cảnh như lúc ban đầu.

Thiên Cơ huyền lão cũng mở to hai mắt, không dám tin vào hai mắt của mình.

Bảy mươi hai viên Phá Thiên Châu xuất hiện sau lưng Bỉ Ngạn võ tổ, khôi phục thành hình dáng lớn chừng ngón cái, tự động xoay tròn hình thành một vòng tròn, tản ra các loại hào quang màu sắc khác nhau.

- Làm sao ngươi có thể đi đến cảnh giới của Thiên? Không đúng ngươi tuyệt không phải Lục Dục Thiên.

Bỉ Ngạn võ tổ gắt gao nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, run giọng hỏi.

Trong nháy mắt bị Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu đánh xuyên thân thể, Võ Nguyên của hắn trực tiếp tiêu tán, gân cốt càng đứt từng khúc, hắn thậm chí có thể cảm giác được sinh cơ của bản thân đang trôi qua nhanh chóng.

Lục Dục Thiên?

Chẳng lẽ cái này là cảnh giới của Thiên?

Như vậy tính ra, Thượng Phúc Thiên cao hơn Lục Dục Thiên, cảnh giới đoán chừng khoảng mười Thiên đạo giá trị đến một trăm Thiên đạo giá trị.

Bản thân Thiên Cơ huyền lão có được năm mươi hai Thiên Đạo giá trị hương hỏa, nhưng thái độ mà Bỉ Ngạn võ tổ đối mặt với hắn rõ ràng là cùng một cấp bậc, nói rõ năm mươi thiên đạo giá trị hương hỏa cũng không phải là đường ranh giới.

Khương Trường Sinh rất hài lòng khi thấy Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu biểu hiện, chênh lệch giữa hắn và Bỉ Ngạn võ tổ quá lớn, thắng bại không có có ngoài ý muốn, cho nên hắn chỉ muốn thử một chút hiệu quả của Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu.

- Lục Dục Thiên? Ta cũng không phải võ đạo, không biết cảnh giới của các ngươi, trận chiến này đã kết thúc, Võ Tổ, nếu tới, thì không cần đi nữa.

Tiếng nói Khương Trường Sinh vừa ra, Tử Kim Hồ Lô bay ra, mở ra miệng bình, Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu bay trở về, ven đường mang theo Bỉ Ngạn võ tổ, hút vào trong Tử Kim Hồ Lô, trong quá trình này, Bỉ Ngạn võ tổ không có chút sức chống cự.

Bản thân Khương Trường Sinh gần hai trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa đánh Bỉ Ngạn võ tổ hai mươi Thiên Đạo giá trị hương hỏa, không khác gì đánh nhau với phàm nhân.

Sở dĩ không miểu sát Bỉ Ngạn võ tổ, là Khương Trường Sinh cố ý khắc chế, bằng không một kích vừa rồi đủ để cho Bỉ Ngạn võ tổ hình thần câu diệt.

Khương Trường Sinh cất kỹ Tử Kim Hồ Lô, đưa mắt liếc nhìn Thiên Cơ huyền lão, cái nhìn này để Thiên Cơ huyền lão cảm thấy sợ hãi.

- Làm sao có thể, hắn như thế nào mạnh mẽ như thế, chẳng lẽ hắn đã đi đến cảnh giới Thượng Phúc Thiên? Không có khả năng, vì sao tồn tại như thế còn lưu ở ngoài hư không.

Trong lòng Thiên Cơ huyền lão tràn ngập lo lắng, hắn nghĩ tới tình cảnh Đạo Tổ độ kiếp ngày đó, thiên uy khủng bố kia chẳng lẽ là võ đạo đang trấn áp kiếp số?

Mặc dù hắn tự nhận bản thân mạnh hơn Bỉ Ngạn võ tổ, nhưng hắn không thể nhẹ nhõm hạ gục Bỉ Ngạn võ tổ như Khương Trường Sinh.

Đối mặt ánh mắt của Đạo Tổ, Thiên Cơ huyền lão tiến thối lưỡng nan, hắn không dám trực tiếp chạy trốn, nhưng cũng không biết nên như thế nào nói rõ lí do cho Đạo Tổ.

Chẳng lẽ hắn thật chỉ là tới xem chiến?

Đổi lại là hắn, nghe được lời như vậy, cũng không có khả năng tin tưởng.

Khương Trường Sinh cũng đang tự hỏi xử trí Thiên Cơ huyền lão như thế nào, sau lưng Thiên Cơ huyền lão sẽ có chỗ dựa gì hay không, hắn sống lâu ở trong Hư Không Vô Tận có mục đích là gì?

- Đạo Tổ, ta biết người đang suy nghĩ gì, ta cũng không phải như Bỉ Ngạn võ tổ, còn có chỗ dựa mạnh hơn, ta sở dĩ lưu lại Hư Không Vô Tận chính là vì sống tạm, nếu ngươi có bất kỳ điều gì muốn hiểu rõ, ta có thể nói cho ngươi, chuyện hôm nay, ta cũng có thể quên.

Thiên Cơ huyền lão kiên trì mở miệng nói, tình thế bức người, hắn không thể không buông xuống cao ngạo của mình, dùng thái độ khiêm đối mặt Đạo Tổ.

Khương Trường Sinh nói:

- Ồ? Sống tạm? Chẳng lẽ ngươi đang tránh né cái gì? Thiên của Thần Võ giới lại đang ở đâu?

Thiên Cơ huyền lão trả lời:

- Bất kỳ cảnh giới gì đều có đại nạn, dù cho cảnh giới Lục Dục Thiên thậm chí Thượng Phúc Thiên cũng sẽ đối mặt thọ hạn, kiếp số, khi bọn hắn đi đến Lục Dục Thiên liền sẽ đi tới Thông U Chi Hải, truy tìm đại đạo bản nguyên, mưu cầu tuổi thọ càng thêm lâu dài, ta đã từng đi qua nhưng đắc tội tồn tại gần như siêu nhiên, không thể không trốn trở về.

Thông U Chi Hải.

Khương Trường Sinh yên lặng ghi lại, mở miệng hỏi:

- Trong Thông U Chi Hải là Võ đạo đứng đầu?