Chương 1082 Chí Đạo thần pháp, Đạo Diễn buông xuống (2)
Bụi đất nơi chân trời chậm rãi tán đi, một lỗ đen thật lớn trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng mở rộng, từng đầu Thanh Long vô cùng to lớn bay ra từ bên trong, giương nanh múa vuốt, như Ác Lang vừa ra khỏi lồng, trên người chúng nó đều quấn xiềng xích to lớn, ghìm chặt chúng nó, phía trên xiềng xích tràn đầy đủ loại phù văn ấn ký.
Hết thảy bảy đầu Thanh Long, kéo lấy một hòn đảo thật to bay ra, phía trên hòn đảo có một cung điện, chiếm cứ cả hòn đảo treo.
Xung quanh đảo treo có từng thân ảnh tản ra khí tức cường đại, phía sau đảo treo càng có đếm không hết cự thú, Long, Phượng, Kỳ Lân, Bạch Hổ, Thần Quy các loại, hoặc chở cung điện đi tới, hoặc kéo lấy xiềng xích.
Không đến thời gian ba hô hấp, hắc động kia còn muốn khổng lồ hơn bầu trời, giống như phiến thiên địa này bị thôn phệ một nửa, đại quân mênh mông bay ra, hội tụ vào một chỗ, khí thế bao phủ cả vùng, dù là Khương Nghĩa cũng có loại cảm giác pháp lực bị ngưng kết.
Đi vào Thông U Chỉ Hải lâu như vậy, hắn lần đầu tiên nhìn thấy thế lực đáng sợ như vậy.
Thiên Cơ huyền lão nhìn thấy cung điện to lớn trên đảo treo, hắn nhíu mày suy tư một lát, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên kinh dị.
- Làm sao có thể, chẳng lẽ là...
Thiên Cơ huyền lão run rấy toàn thân, lúc này đưa tay, hút Khương Nghĩa tới gần mình, nắm lấy bả vai hắn, muốn thoát khỏi nơi này.
- Gặp Đạo Diễn không bái, có biết là tội gì không?
Một tiếng hừ lạnh tiếng truyền đến, Thiên Cơ huyền lão cả kinh toàn thân cứng đờ, hắn lập tức nhảy xuống từ trên toà sen bằng đá, sau đó đè vai Khương Nghĩa cùng nhau lễ bái đảo treo to lớn phương xa, cái trán áp sát đến mặt đất.
Khương Nghĩa bị đè lại, không thể động đậy, hắn rõ ràng có thể cảm nhận được Thiên Cơ huyền lão run rẩy, trong lòng hắn không khỏi chấn kinh.
Thiên Cơ huyền lão cường đại cỡ nào, từ khi đi vào Thông U Chi Hải, gặp được quá nhiều cường giả, nhưng vô luận mạnh hơn, Thiên Cơ huyền lão luôn có thể dẫn hắn thoát đi.
Đây là lần đầu tiên mà chưa chiến liền quỳ.
Khương Nghĩa hết sức biệt khuất, nhưng càng nhiều hơn chính là hoang mang, bọn hắn đến cùng gặp phải cái gì?
Gió mạnh gào thét thổi tới, long ngâm, phượng gáy, hổ gầm còn có đủ loại tiếng gầm gừ kỳ quái mà kinh dị vang lên, liên tiếp, để phiến thiên địa này trở nên càng khủng bố hơn.
Khương Nghĩa rõ ràng cảm giác được vô số ánh mắt quét qua mình, thậm chí có sát ý để linh hồn rùng mình.
Hắn theo bản năng sinh ra sợ hãi, hắn có thể cảm giác được, nếu mình chỉ cần ngẩng đầu, liền sẽ chết.
Hắn lần đầu tiên đối mặt với thế lực đáng sợ như vậy, chênh lệch quá cách xa, cách xa đến người kiêu ngạo như hắn đều sinh không nổi một tia ý định phản kháng.
Hai người chỉ đợi vài giây như cảm giác giống như cả năm, đại quân mênh mông bay rất lâu mới hoàn toàn biến mất.
Khương Nghĩa chậm rãi ngẩng đầu, Thiên Cơ huyền lão cũng giống như thế, không còn đè hắn nữa.
Hai người đứng dậy, nhìn nhau không nói gì.
Thật lâu.
Khương Nghĩa đánh vỡ yên lặng, hỏi:
- Huyền lão, bọn hắn là thần thánh phương nào?
Thiên Cơ huyền lão vẫn còn ở trạng thái hốt hoảng, nghe được câu hỏi của hắn, mãnh liệt thức tỉnh, mặt hắn lộ ra vẻ sợ hãi, cắn răng nói:
- Đạo Diễn, đến từ trong hư không, chuẩn xác mà nói, thế lực của bọn hắn cũng có phân bố ở trong trong hư không, lai lịch cụ thể, ta cũng không rõ ràng.
- Đạo Diễn buông xuống Hư Không Vô Tận, đây mới là đại kiếp buông xuống.
Khương Nghĩa trước đó đã nghe hắn nhắc qua những tồn tại ở trong hư không, nhưng liên quan tới hết thảy trong hư không, hắn cũng không chịu nói.
Đạo Diễn.
Khương Nghĩa yên lặng ghi lại cái tên này, hắn mở miệng hỏi:
- Huyền lão, ngươi có hiểu rõ Đạo Diễn, rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Thiên Cơ huyền lão yên lặng một lát, thở dài nói:
- Ta căn bản không hiểu rõ, nhưng có một chút có thể xác định, chính là thời gian Đạo Diễn tồn tại còn xa xưa hơn cả võ đạo, thậm chí càng thêm cổ lão hơn cả cổ thuật.
Khương Nghĩa động dung, hắn đều không rõ ràng võ đạo tồn tại bao lâu, Đạo Diễn không ngờ lại có thể cổ lão hơn võ đạo, cổ thuật cộng lại.
- Trước đó ta đã nói, có rất nhiều tồn tại có thể tru diệt ta, người nói chuyện kia càng đã khóa chặt ta, nếu ta không cúi đầu, ngươi và ta sẽ trong nháy mắt sẽ chết.
- Đạo Diễn đến đây, nếu nhằm vào Hư Không Vô Tận, Hư Không Vô Tận tất sẽ bị quét ngang.
Thiên Cơ huyền lão thở dài một hơi, hắn lúc trước còn muốn trở lại Hư Không Vô Tận, hiện tại không nghĩ nữ.
Khương Nghĩa không khỏi nghĩ đến Tiên đạo, hắn bắt đầu lo lắng Tiên đạo có thể bị ảnh hưởng đến hay không.
- Huyền lão, gia gia của ta có thể hay không…
Khương Nghĩa nhíu mày hỏi.
Thiên Cơ huyền lão ngắt lời nói:
- Hắn xác thực mạnh mẽ, ta cũng nhìn không thấu hắn, nhưng đối mặt Đạo Diễn, không đáng chú ý, trong Đạo Diễn có nhiều vô số kể tồn tại cường đại, cho dù thời kì võ đạo đỉnh phong nhất cũng không có khả năng chống lại Đạo Diễn, bây giờ ta cũng đang rất hoang mang, vì sao Đạo Diễn đáng sợ như vậy lại trở về.
Khương Nghĩa truy vấn:
- Đạo Diễn là thế gia vọng tộc, hay là giáo phái, cũng hoặc là một phương Đại Đạo?
Thiên Cơ huyền lão cười khổ nói:
- Ta không biết, không cần tìm hiểu, dễ dàng mạo phạm bọn hắn, nhớ kỹ một chút, cũng không cần tìm hiểu hết thảy trong hư không, tồn tại nơi đó vượt qua tưởng tượng của ngươi, có lúc chỉ cần ngươi nói một câu đã để ngươi lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Khương Nghĩa yên lặng, hắn quay người nhìn về phương hướng Đạo Diễn tan biến, không biết suy nghĩ cái gì...
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa mở mắt.
Bỏ ra gần trăm năm thời gian, hắn mới luyện thành Chí Đạo thần pháp, pháp này xác thực cao thâm, sau khi nắm giữ, hắn thậm chí có khả năng dung hợp thần thông.
Hắn bắt đầu thử dung hợp lực lượng Đại Đạo mà mình nắm giữ, lần đầu nếm thử, các lực lượng Đại Đạo kháng cự, kém chút nổ tung, cũng may hắn đã có kinh nghiệm, không để cho lực lượng Đại Đạo bản thân tiết ra ngoài.
Dùng tu vi của hắn bây giờ, mặc dù lực lượng Đại Đạo tiết ra một tia, cũng đủ để đánh chết Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ, Bạch Long.