← Quay lại trang sách

Chương 1095 Người tiếp theo võ đạo (1)

Thiên địa tối tăm, Khương Nghĩa ngồi tĩnh tọa ở bên bờ biển mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ phấn khởi.

Bên cạnh truyền đến giọng nói của Thiên Cơ huyền lão:

- Ngươi làm sao ngủ lâu như vậy? Không giống như ngươi bình thường, đến Thông U Chi Hải thì phải luôn bảo trì cảnh giác.

Khương Nghĩa quay đầu nhìn về phía Thiên Cơ huyền lão cách đó không xa, hắn ngồi trên toà sen bằng đá, lưng uốn lượn, lộ ra già nua vô lực.

- Không có gì chẳng qua đạt được cảm ngộ Tiên đạo, tìm hiểu đạo pháp trong mộng.

Khương Nghĩa trả lời, trên mặt đầy tươi cười.

- Ồ? Tiên đạo còn có thể báo mộng?

Ngữ khí Thiên Cơ huyền lão khẽ thay đổi, mang theo một tia tò mò.

Khương Nghĩa cười nói:

- Tự nhiên có thể, chỉ cần tâm thành, là sẽ nhìn thấy Tiên đạo chân chính, Huyền lão, ngươi đã hiệu lực cho gia gia của ta, không sớm ngày tìm nơi nương tựa Tiên đạo? Gần đây lại có một người thừa kế Đại Đạo gia nhập Tiên đạo, hắn tên Thiên Địa Tiếu, không biết Huyền lão có biết hay không?

Thiên Cơ huyền lão nghe xong, không khỏi nhíu mày.

Hắn do dự một chút, nói:

- Thiên Địa Tiếu cái này người thay đổi thất thường, Đạo Tổ tín nhiệm hắn?

- Có tín nhiệm hay không không biết, dù sao thì càng ngày càng nhiều cường giả đi vào Tiên đạo, nhưng sau khi đi vào Tiên đạo liền sẽ không phản bội Tiên đạo.

Khương Nghĩa một mặt kiêu ngao nói.

Hắn thấy, Tiên đạo ghê gớm nhất không chỉ phương pháp tu tiên, còn có Thần Du đại thiên địa cùng với trật tự Tiên đạo do gia gia sáng tạo.

Chỉ cần tín ngưỡng Tiên đạo, là sẽ thu được tiên pháp, bất kể xuất thân, đạo thống dạng này đối với bất kỳ sinh linh ở giai tầng nào mà nói, đều là chuyện tốt.

Tựa như Khương tộc, đứng ở giai cấp tối cao của Tiên đạo cũng không có bởi vì cơ duyên của sinh linh tầng dưới chót mà hạn chế bản thân mình phát triển.

Thiên Cơ huyền lão nhìn thấy hắn lộ ra thần sắc như vậy, âm thầm tò mò.

Trước khi tiểu tử này nằm mơ, cả ngày âm âm trầm trầm, kéo dài hơn ngàn năm, làm sao không hiểu thấu mơ thấy một giấc mộng liền cả người đều trở nên sáng chói?

- Tâm thành, nói ra cũng hết sức mơ hồ.

Thiên Cơ huyền lão cười ha hả nói, đi theo Khương Nghĩa nhiều năm, tâm tình của hắn cũng đang biến hóa, bắt đầu quen cuộc sống như vậy, cả ngày nhìn xem tiểu tử này, mặc dù có lúc gặp trắc trở, nhưng càng có ý tứ, càng đặc sắc hơn so với năm tháng trước kia.

Hắn mặc dù đang cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ chuyện của Tiên đạo. Tiên đạo báo mộng chỉ bảo Khương Nghĩa?

Mơ hồ như thế?

Thiên Cơ huyền lão không thể nào hiểu được, nơi này chính là Thông U Chi Hải, lực lượng Tiên đạo có thể dính đến Thông U Chi Hải?

Hắn âm thầm kinh ngạc tán thán, xem ra Đạo Tổ lại mạnh lên.

- Huyền lão, thôn phệ khí vận, có thể trợ giúp ta mạnh lên hay không?

Khương Nghĩa đột nhiên hỏi.

Thiên Cơ huyền lão trả lời:

- Thôn phệ khí vận, vốn là con đường để mạnh lên, vạn vật tranh chấp, tranh chính là khí vận.

- Ta nói chính là bằng vào thiên phú thôn phệ lực lượng của bản thân ta đi thôn phệ khí vận, hóa thành lực lượng thực chất.

Ánh mắt Khương Nghĩa sáng rực nói, sau khi nghe xong Thiên Địa Tiếu giảng đạo, hắn sinh ra hứng thú nồng đậm về khí vận chi đạo.

Thiên Cơ huyền lão tức giận nói:

- Thiên tư của ngươi đã đầy đủ khoa trương, ngươi còn cảm thấy chưa đủ?

- Vì sao thiên tư không thể lại đề thăng?

- Vậy ngươi phải trước hiểu rõ ràng thiên tư của mình, ta đã rất tò mò thôn phệ lực lượng của ngươi, cỗ lực lượng thôn phệ này đến cùng bắt nguồn từ nhục thể của ngươi, hay là tồn tại đơn độc.

- Xác thực cần nghiên cứu nó, đây cũng là phương hướng tu luyện tiếp theo của ta.

Khương Nghĩa gật đầu nói, lần này đi Thần Du đại thiên địa khiến cho hắn thu được đấu chí cực lớn.

Hắn nghe nói về phân chia cảnh giới cụ thể trong Thái Ất, mục tiêu tu hành trở nên càng thêm rõ ràng.

Hắn muốn lúc hắn trở về Tiên đạo, chúng sinh kinh ngạc tán thán sự cường đại của hắn, hắn muốn bảo hộ Tiên đạo vượt qua đại kiếp, hắn muốn quét ngàn cường giả các đạo trong ba ngàn thiên địa, độc tôn Tiên đạo, hắn cũng muốn có đạo của mình, lập giáo phái trong Thần Du đại thiên địa.

Thiên Cơ huyền lão nhìn hắn đang tràn đầy đấu chí, trong lòng càng thêm tò mò về Tiên đạo.

Chẳng qua chỉ mơ một giấc đã để cho Khương Nghĩa biến hóa lớn như thế, hắn đột nhiên cũng muốn thử thăm dò Tiên đạo.

Trong Tử Tiêu cung, trong một cái đỉnh lớn, Khương Trường Sinh trần truồng ngồi đó, chịu đựng nước sôi chưng nấu.

Hắn đang tu luyện Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân, nước sôi trong đỉnh ẩn chứa thiên tài địa bảo chí dương đứng đầu nhất do Thiên Đình thu thập, tồn tại có cảnh giới thấp hơn Thái Ất căn bản chịu không được sự tàn phá kiểu này.

Bạch Kỳ đứng ở ngoài đỉnh, mặt mũi tràn đầy tò mò, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Khương Trường Sinh luyện thể ở trong đỉnh, ngày xưa đều giúp con cháu luyện thể.

Mộ Linh Lạc chẳng biết lúc nào xuất hiện tại bên cạnh Bạch Kỳ, nói:

- Trong đỉnh kia không chỉ có thiên tài địa bảo, còn có lực lượng Đại Đạo, Trường Sinh ca ca ngưng tụ lực lượng Đại Đạo thành hình dáng thiên địa linh khí, dung nhập vào trong nước, ngươi nên tránh xa một chút, nếu tung tóe đến một giọt, thân thể này của ngươi sẽ hiện ra một lỗ thủng lớn, mà lại là chủng loại vĩnh viễn không thể chữa trị kia.

Bạch Kỳ nghe xong, lập tức bị dọa đến lui lại hai bước, Mộ Linh Lạc thấy thế che miệng bật cười.

- Đùa ngươi thôi, Trường Sinh ca ca há có thể thương tổn ngươi, chỉ cần ngươi không tìm đường chết nhảy vào.

Mộ Linh Lạc cười nói, Bạch Kỳ nghe thế tức giận trừng mắt nhìn nàng một cái.

Con ngươi Bạch Kỳ đảo một vòng, đi đến bên cạnh Mộ Linh Lạc, thấp giọng nói:

- Ngươi nói chủ nhân luyện là công pháp gì, thật lâu không nhìn thấy hắn chuyên môn dành ra thời gian để tu luyện thần thông.

Mộ Linh Lạc lắc đầu, nói:

- Ta làm sao biết, ngươi đó, trước nhập đạo đi, bằng không đến việc ngay cả hắn đang làm cái gì, ngươi cũng xem không hiểu.

Trong đỉnh, Khương Trường Sinh đang vận chuyển công pháp Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân, tuyệt học thiên đạo sát phạt này thật sự mạnh mẽ, dùng lực lượng Đại Đạo kết hợp vật liệu chí dương trong thiên địa rèn luyện thân thể, để thân thể thành tựu Bất Diệt Kim Thân có thể so với Thiên Đạo chí bảo.