← Quay lại trang sách

Chương 1107 Chiếu quá khứ, hiện tại, tương lai (1)

Trong mười năm, Khương Trường Sinh đều chưa từng gặp qua chủ nhân của Côn Luân cốc, con trai của Khương Tầm, bất quá lúc mới tới, hồ yêu rõ ràng nói chủ nhân muốn gặp hắn, đằng sau lại nói đang bế quan, hắn suy đoán nửa đường đã xảy ra chuyện gì, để Côn Luân cốc chủ cải biến chủ ý.

Mười năm này cũng không có xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, Khương Trường Sinh sinh hoạt rất bình tĩnh, cũng chưa từng xuất hiện bị thiên tài lớn tuổi lấn ép, hài tử nơi này đều là người Khương tộc, đều gánh vác lấy trọng trách phục hưng Khương tộc, không có thời gian đi ức hiếp tộc nhân của mình.

Nhờ vào kinh nghiệm hiện thực, tốc độ Khương Trường Sinh tu luyện Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân càng nhanh, chẳng qua bởi vì không có thiên tài địa bảo thối luyện, Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân của hắn kém xa bản tôn, nhưng so sánh với Tu Tiên giả thế gian, hắn đã là một kiện pháp bảo hình người, lực lượng vô cùng lớn, pháp lực bàng bạc.

Một ngày này, Khương Trường Sinh đang luyện công ở trong phòng nghe được tiếng chuông của Côn Luân cốc.

Hắn lúc này đứng dậy đi ra nhà gỗ, ánh nắng vương vãi xuống, hắn mười bảy tuổi đã trưởng thành bộ dáng của bản tôn, khuôn mặt tuấn mỹ, hăng hái, mặc dù ăn mặc áo vải cũng khó nén khí độ siêu phàm thoát tục.

Nhà gỗ, lầu các xung quanh dồn dập có đệ tử Khương tộc đi ra, trong lúc bất tri bất giác, Khương Trường Sinh đã trở thành đệ tử nhiều tuổi nhất.

Phàm là đệ tử đi đến mười sáu tuổi, hoặc bị mang đi, tiếp tục tu luyện, hoặc bị Khương Tam hay những người khác của Côn Luân cốc mang về nhân gian, Khương Trường Sinh đặc thù, trễ nải thêm một năm.

Mười mấy tên đệ tử đi vào trên đất trống trong sơn cốc, tất cả mọi người đứng thành một đội, Khương Trường Sinh đứng ở ngoài cùng bên trái nhất của hàng thứ nhất, dáng người thẳng tắp, hấp dẫn các thiếu nữ chú ý, mặc dù đều là huyết mạch Khương tộc, nhưng Khương Trường Sinh có dung nhan đẹp mắt nhất, ngay cả các thiếu nữ cũng không sánh bằng.

Một lát sau, hồ yêu từ trên trời giáng xuống, nàng vừa xuống đất, lại có một đạo thân ảnh hạ xuống, người này mặc đạo bào màu xanh, tướng mạo khoảng bốn mươi tuổi, hai sợi tóc mai hơi lộ ra ngổn ngang, tóc dài dưới ngọc quan xen kẽ trắng đen, cả người lộ ra vô cùng tang thương.

- Giới thiệu cho mọi người một chút, đây chính là chủ nhân của ta, cũng chính là chủ nhân của Côn Luân cốc, các ngươi có thể gọi là Côn Luân chân nhân.

Hồ yêu cười giới thiệu, khi nói chuyện, lặng lẽ đến gần Côn Luân chân nhân.

Côn Luân chân nhân mặt không biểu tình, ánh mắt đánh giá hết thảy hài tử ở đây, cuối cùng rơi vào trên người Khương Trường Sinh, dừng lại mấy tức thời gian.

- Ngươi, ngươi…

Côn Luân chân nhân nâng phất trần lên, bắt đầu điểm người, thứ nhất điểm chính là Khương Trường Sinh.

Hắn điểm hết thảy năm người, cũng để năm người đi qua một bên.

Khương Trường Sinh rất bình tĩnh, bốn người khác thì hết sức xúc động, điều này có nghĩa bọn hắn vượt qua thử thách, những năm nay khổ tu đã được công nhận.

- Tất cả những người khác chuẩn bị thu thập hành lý, về nhà đi.

Côn Luân chân nhân bình tĩnh nói, vừa dứt lời, mười mấy thiếu niên, thiếu nữ còn lại đều vỡ tổ, dồn dập hỏi thăm vì sao, dù sao tuyệt đại đa số người còn chưa tròn mười sáu tuổi, thậm chí có hai hài đồng vừa tới chưa được nửa năm.

Hồ yêu cũng kinh ngạc nhìn về phía Côn Luân chân nhân.

Côn Luân chân nhân mở miệng nói:

- Kế hoạch có biến, tồn tại truy sát Khương tộc lại bắt đầu hành động, ngay cả bản thân Tiên Đế Khương tộc đều bị trọng thương, tiếp theo ta sẽ xóa đi trí nhớ của các ngươi, cũng tiến hành phong ấn huyết mạch của các ngươi, từ nay về sau, các ngươi trở về làm phàm nhân đi.

Nghe xong lời này, tất cả mọi người yên lặng.

Khương Trường Sinh thì tò mò, là ai đả thương nặng Khương Tầm?

Côn Luân chân nhân tiến lên, bắt đầu xóa đi trí nhớ từng người, thiếu niên, thiếu nữ bị hắn thi pháp hôn mê bất tỉnh.

Cũng không lâu lắm, Côn Luân chân nhân quay người rời khỏi.

- Năm người các ngươi đi theo ta.

Năm người Khương Trường Sinh lập tức đuổi theo, bọn hắn đi vào sâu trong thung lũng, nơi đó là cấm khu, trước đó hồ yêu đều không cho bọn hắn đi tới.

Xuyên qua đường núi uốn lượn, bọn hắn đi đến trước một trận pháp truyền tống, thạch trận này lộ ra vẻ tàn phá, xung quanh còn chồng chất lá rụng, rõ ràng thật lâu không có người quét dọn.

Côn Luân chân nhân không có lên tiếng, vẫy tay ra hiệu cho năm người Khương Trường Sinh đi theo hắn vào trận.

Hắn vung lên phất trần thi pháp, linh lực hạ xuống, thạch trận khởi động, một hồi tia sáng màu đỏ lóe lên, xông thẳng lên trời, năm người Khương Trường Sinh chỉ cảm thấy thân thể mất trọng lượng, trước mắt hoa cả mắt, không thể thấy cái gì.

Thời gian đại khái đi qua mười hơi, bọn hắn cuối cùng cảm giác hết thảy khôi phục như thường, Khương Trường Sinh trợn mắt nhìn tới, đập vào mắt là thiên địa bao la hùng vĩ, từng cơn sóng lớn, trời cao mây đẹp, Tiên Hạc thành hàng, núi non trùng điệp như Thương Long chập trùng, mà bọn hắn đang đứng ở trên đỉnh một dãy núi, gió thổi cỏ lay, khiến cho hắn cảm thấy tâm thần thanh thản.

Một thiếu niên to con như gấu bên cạnh nhịn không được nằm rạp trên mặt đất nôn mửa, ba người khác cũng không tốt hơn người nọ là bao, chỉ có Khương Trường Sinh cùng Côn Luân chân nhân không có bị ảnh hưởng.

Côn Luân chân nhân liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Kim Thân quyết của ngươi đã tiểu thành?

Vừa dứt lời, bốn người khác quay đầu nhìn về phía Khương Trường Sinh, thần sắc đầy kinh ngạc, bọn hắn lớn nhất cũng mới mười lăm tuổi, nhỏ nhất mười hai tuổi, nghĩ rằng có thể sớm luyện thành Kim Đan quyết đã là thiên tài, không ngờ có người tu luyện thành Kim Thân quyết càng khó khăn hơn, trách không được người này có thể chờ lâu tại Côn Luân cốc thêm một năm.

Kim Thân quyết là công pháp khó luyện nhất trong ba bộ công pháp, tất cả bọn hắn đều tu luyện Kim Đan quyết, không ngờ có người vậy mà có thể luyện thành Kim Thân quyết.

- Xem như thế đi.

Khương Trường Sinh đáp.

Hắn luyện cũng không phải Kim Thân quyết, mà là Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân.

Côn Luân chân nhân nói theo:

- Nơi này chính là tộc địa của Khương tộc, chính là nội thiên địa của Khương Tầm Tiên Đế, trong đây, các ngươi không cần lo lắng an nguy, có thể toàn tâm tu luyện, đi thôi, mang các ngươi đi đến chỗ ở của các ngươi.