← Quay lại trang sách

Chương 1123 Thỉnh Đạo Tổ ra tay (1)

Phương xa, rìa Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, có rất nhiều thế lực đang quan sát, theo góc độ‌ của bọn hắn nhìn lại, liên tục không ngừng Phục Sinh nhân bay ra từ ba ngàn thiên địa, bay về phía Thiên Giới, không chỉ ba ngàn thiên địa, còn có chỗ sâu trong Hư Không Vô Tận.

Phục Sinh nhân đến từ chỗ sâu trong Hư Không Vô Tận đều tản ra khí tức đáng sợ.

Trong bóng tối, một bộ quan ‌tài như môt gốc cổ thụ to lớn đang tiến lên, bốn phương tám hướng có đếm không hết thi hài bao quanh.

Ngay phía trên Thiên giới, trong bóng tối cực hạn, có một thân ảnh đang lơ lửng, một tay hắn cầm một cái đỉnh lớn, ở trần, lộ ra thể phách cường tráng tràn đầy vết sẹo, hắn hai mắt hiện lên màu trắng, không có con ngươi, hắn cứ đứng như vậy không nhúc nhích, lạnh lùng nhìn xuống Thiên Giới.

Trong ba ngàn thiên địa, một đầu Cốt Long to lớn đang ngao du ở giữa sao trời, phía trên đầu rồng, một thân ảnh bị sương mù vờn quanh đang đứng, lờ mờ nhìn thấy ràng chiến giáp đầy tàn phá.

Nhưng hình ảnh như thế thì nhiều vô số kể, dưới sự thao túng ý chí của một vị nào đó, hết thảy Phục Sinh nhân đều đang lao về phía Thiên Giới.

Phục Sinh nhân đến Thiên Giới cũng không có lập tức bày ra thế công, mà chờ ‌đợi ở trong hư không, các đại thế gia vọng tộc, đạo thống Thiên Giới đã bỏ qua Thiên Giới rời khỏi, bọn hắn chỉ mang đi tinh nhuệ của mình, không còn thời gian đi quản chúng sinh thủ hạ.

Thiên Đình không có rút lui, tương phản, còn lại rút ra lực ‌lượng từ Côn Luân giới đến đây chuẩn bị tác chiến.

Côn Luân giới có Đạo Tổ, Thiên Đình căn bản không lo lắng, chỉ là Thiên Giới cách Côn Luân giới quá xa, ‌bọn hắn nhất định phải giữ vững.

Một ngày này, Khương Trường Sinh đứng ở bên vách núi, thưởng thức cảnh đẹp của nhân gian, đồng thời trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

- Tồn tại một trăm đến bốn trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa không ngờ lại vượt qua số lượng hai mươi người, Phục Sinh đại kiếp không có khiến ta thất vọng.

Khương Trường Sinh diễn toán người mạnh nhất ở gần Thiên Giới, tính từ hạng nhất tới thứ một trăm, vị đứng ở vị trí thứ một trăm đi đến bốn mươi chín Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Quá khoa trương.

Hai mươi vị Thượng Phúc Thiên?

Lục Dục Thiên, Khai Quang Thánh Võ sẽ là bao nhiêu?

Khương Trường Sinh hết sức hoang mang, Hư Không Vô Tận đến cùng mai táng bao nhiêu tồn tại đến cảnh giới Thiên.

Phục Sinh đại kiếp đã có thể so với thế lực Đạo Diễn.

Mấu chốt nhất là Phục Sinh đại kiếp còn chưa bày ra thế công, vẫn đang chờ đợi, điều này nói rõ còn có tồn tại mạnh hơn chưa có tới tràng.

Sau một trận chiến này bùng nổ, hắn tất sẽ bị Đạo Diễn chú ý, bất quá không có cách, hắn nhất định phải thủ hộ Tiên đạo.

Nếu đối phương còn đang tích lũy lực lượng, Khương Trường Sinh liền chờ.

Cho dù lấy ra hết thảu thi thể đại năng từ kim cổ đến nay trong Hư Không Vô Tận, hắn không tin có tồn tại vượt qua Tự Tại Thiên.

Tồn‌ tại như vậy chết tong Hư Không Vô Tận, là lá rụng về cội?

Cho dù có cũng không quan trọng, bản thân tồn tại bảy trăm sáu mươi Thiên đạo giá trị hương hỏa có thể chưởng khống thi thể vượt qua Tự Tại Thiên?

- Chủ nhân, ngài đang nhìn cái gì thế?

Bạch Kỳ đi tới hỏi. ‌

Mộ Linh Lạc đang ngộ đạo, nàng ban đầu không chịu thua, cũng muốn ngộ đạo, nhưng tĩnh tọa mấy canh giờ, nàng liền ngồi không yên.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Nhìn từ góc độ trên trời, xem xuống nơi này, ngươi cảm thấy ‌có cái gì khác biệt?

Bạch Kỳ ngoẹo đầu, nói:

- Xem từ trên trời, đại địa lộ ra nhỏ bé?

Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười, không nói thêm gì‌ nữa.

Con ngươi Bạch Kỳ đảo một vòng, cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Chủ nhân, càng ngày càng nhiều Phục Sinh nhân xung quanh Thiên Giới, đã xuất hiện tồn tại đến Thiên Địa Tiếu đều không làm gì được, tiếp tục như vậy nữa, Thiên Giới sẽ lộn xộn.

Khương Trường Sinh nhìn mặt trời ở chân trời, nói khẽ:

- Trước để bọn hắn cảm thụ một chút áp lực đi.

Nghe nói như thế, Bạch Kỳ lập tức lộ ra nụ cười, nghe hiểu bóng gió.

Thời gian lại qua mười năm, khi ba người Khương Trường Sinh trở lại Tử Tiêu cung, Phục Sinh đại kiếp còn chưa vây công Thiên Giới, bây giờ, Phục Sinh nhân hình thành đại dương mênh mông còn muốn khổng lồ hơn cả Thiên Giới, mỗi lần thiên binh thiên tướng tuần tra giương mắt nhìn lên, cũng cảm thấy vô cùng lo sợ.

Vừa trở về, Bạch Kỳ đã đứng ngồi không yên, rời khỏi Tử Tiêu cung, đi tới Thiên Giới.

Mộ Linh Lạc cũng không cách nào an tâm tu luyện, ngồi ở bên cạnh Khương Trường Sinh, hỏi thăm về Phục Sinh đại kiếp.

- Cỗ lực lượng này hẳn là lực lượng quy tắc Hậu Thiên tạo thành, không thể dùng lẽ thường để phán đoán.

Khương Trường Sinh trầm ngâm nói, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn gặp được lực lượng quy tắc Hậu Thiên.

So với Tiên Thiên quy tắc, Hậu Thiên quy tắc càng khó có thể phỏng đoán hơn.

Trong lòng hắn rất tò mò một chuyện, đối phương bày ra trận thế quá lớn.

Trước mắt, lực lượng mà Phục Sinh đại kiếp tụ tập đủ để quét ngang ba ngàn thiên địa, nhưng Phục Sinh đại kiếp còn chưa bày ra thế công, đây là muốn làm cái gì?

Để ba ngàn thiên địa yên ở đó, không công phạt, không ngờ lại tới công đánh Tiểu Tiểu Thiên Giới.

Chẳng lẽ bởi vì Khương Trường Sinh giết nam tử chân trần?