← Quay lại trang sách

Chương 1153 Lục Diêm Diễn Thiên buông xuống (1)

Đạo Tổ, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?

Tông Khô khàn giọng gào thét, vị Tông Khô kia trong nội thiên địa của hắn căn bản không phải hắn, mà là Đạo Tổ hóa thân.

Khương Trường Sinh cũng không trả lời hắn, một bên khảo nghiệm Khương Nghĩa, một bên phong tỏa Tông Khô, khiến cho hắn không thể truyền lại bất cứ tin tức gì vào nội thiên địa của mình.

Khương Nghĩa biểu hiện xác thực để Khương Trường Sinh kinh hỉ, thực lực chân thật của tiểu tử này mạnh hơn số giá trị hương hỏa, thậm chí có thể nói, hắn biểu hiện ra sức chiến đấu vượt xa cảnh giới hiện tại của bản thân.

Dựa theo Khương Trường Sinh phán đoán, Khương Nghĩa đã mạnh hơn Thiên Đế cha hắn, chính thức có được tư cách dừng chân tại Hư Không Vô Tận.

Thân hóa Đại Kiếp Chi Thần, tay cầm Đại Kiếp linh binh, lại thêm Đại Đạo Chi Nhãn, Khương Nghĩa đã đi ra một con đường làm xho người khó có thể tưởng tượng.

Khương Trường Sinh bắt đầu đưa cho hóa thân mình thêm lực lượng. Khi hắn thi triển ra lực lượng Thượng Phúc Thiên, Khương Nghĩa bắt đầu cố hết sức, nhưng còn có thể kiên trì.

Biểu hiện như vậy rất không tệ, phải biết dứt bỏ những gia hỏa chạy tới từ trong hư không, Thượng Phúc Thiên đủ để hoành hành Hư Không Vô Tận.

Khương Nghĩa hơn một vạn tuổi đã mạnh như vậy, Khương Trường Sinh rất hài lòng, mặc dù lúc hắn hơn ba ngàn tuổi đã sánh vai Thượng Phúc Thiên, nhưng cảnh giới càng lên cao, cần thời gian càng dài, giống như Thiên Đế, cũng có thể đánh cùng Lục Dục Thiên, tuyệt không phải đối thủ của Thượng Phúc Thiên.

Khi Khương Trường Sinh thi triển ra lực lượng Hóa Cảnh Thiên, Khương Nghĩa bị đánh rớt xuống, nhưng hắn gào thét một tiếng, lần nữa đứng dậy chiến đấu. Lần lượt bị đánh xuống, lần lượt lại đứng lên.

Trong lúc Khương Tiển, Tất Liễu thần tôn đám người hoảng sợ Tông Khô mạnh mẽ, đồng thời cũng bị nghị lực của Khương Nghĩa tin phục.

Mặc kệ Khương Nghĩa đi con đường gì, phần kiên cường này đáng giá được người kính nể.

- Còn không ra tay, đây cũng không phải là chiến đấu của một mình hắn.

Lâm Hạo Thiên tức giận quát, khi nói chuyện, hắn xuất thủ trước. Trong chốc lát, đếm không hết sinh linh mạnh mẽ dồn dập ra tay tấn công Tông Khô.

Tông Khô hóa thành một mũi tên tiến vào trong bọn họ, bằng vào thân thể, đánh tan từng người bọn hắn. Khương Nghĩa cầm đao truy sát tới, nhưng đối mặt lực lượng Hóa Cảnh Thiên, hắn căn bản ngăn không được, Tông Khô tùy tiện ra một kích đã đánh lui được hắn.

Nương theo lấy từng người từng người cường giả mất đi sức chiến đấu, tuyệt vọng bắt đầu lan tràn. Trước đó, bọn họ đều đơn độc bị bắt, ít nhất không có tụ tập nhiều cường giả như vậy kề vai chiến đấu, trong lòng vẫn còn tồn tại một tia huyễn tưởng, nhưng hiện tại, huyễn tưởng này tan thành mây khói.

Quá mạnh!

Bọn hắn căn bản không phải đối thủ!

- Chư vị, đưa lực lượng của các ngươi cho ta, chờ ta giết ra ngoài, nhất định hồi báo các ngươi! Người chết, ta nhất định phục sinh, người bị thương, ta nhất định giúp đỡ.

Tiếng gầm thét như Ma thần của Khương Nghĩa vang lên, quanh quẩn trong thiên địa.

Khương Trường Sinh nhíu mày, tiểu tử này muốn làm cái gì?

Dưới cái nhìn soi mói của hắn, Khương Nghĩa bay lên từ trong bụi đất cuồn cuộn, khói đen đáng sợ thoát ra khỏi lồng ngực hắn, hóa thành từng sợi khói đen hình thành hắc động to lớn quanh người hắn, đè nén mà đáng sợ.

Đây là lực lượng của Đại Đạo!

Quả nhiên, bản thân thiên phú thôn phệ của Khương Nghĩa chính là một loại Đại Đạo, chẳng qua trước đó che dấu rất khá.

Nghe được lời Khương Nghĩa, rất nhiều sinh linh đều lâm vào trong do dự, không có người trực tiếp từ chối, dù sao nếu một trận chiến này bị thua, bọn hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.

Chẳng qua là Khương Nghĩa, có thể tín nhiệm sao?

- Tiểu tử này thật là liều!

Khương Trường Sinh âm thầm thở dài, xem ra không thể lại diễn tiếp, bằng không Khương Nghĩa thật muốn nổi điên. Tông Khô hắn biến thành lúc này hóa thành một chùm sáng bổ ra bầu trời, chạy trốn ra ngoài.

Thấy thế, có sinh linh theo sát chạy ra từ vết nứt kia, Khương Nghĩa cũng không có dừng tay, bắt đầu điên cuồng thôn phệ nội thiên địa đã tàn phá.

- Kẻ này đến tột cùng có lai lịch ra sao?

Thế Diễn Thiên xa xa nhìn Khương Nghĩa, trong lòng đầy rung động. Hắn cũng đã gặp rất nhiều thiên kiêu không thể tưởng tượng nổi trong Đạo Diễn, nhưng đây chính là Đạo Diễn, Khương Nghĩa đến từ Tiên đạo không có siêu thoát, nếu như Tiên đạo siêu thoát, lại sẽ sinh ra thiên tư như thế nào?

- Trước trốn đi, tiểu tử kia không chết được.

Lâm Hạo Thiên thúc giục, Khương Tiển hít sâu một hơi, quay người

rời khỏi. Càng ngày càng nhiều sinh linh rời khỏi mảnh thiên địa đang sụp đổ này, khi bọn hắn xuyên qua vết nứt bầu trời, lại đến một mảnh thiên địa kinh khủng khác, nơi này Thiên Hỏa trôi nổi, giữa thiên địa tràn ngập

một cỗ khí tức ngột ngạt, dù Tất Liễu thần tôn, Cửu âm tà tổ cũng vì đó sợ hãi.

Đây là nơi nào?

Ánh mắt của các nàng cấp tốc rơi vào trên người Tông Khô. Người này chính là tồn tại vừa rồi kém chút trấn áp các nàng, giờ phút này lại bị từng đầu dây lửa quấn quanh, không thể động đậy trên không trung.

Sau khi Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên, Thế Diễn Thiên ra ngoài, cũng bị

một màn này hù dọa.

Xảy ra chuyện gì?