Chương 1190 Phật Tổ hướng tới, siêu thoát chi tranh (2)
Thái Oa gật đầu, nói:
- Xác thực, nàng hiện tại xem như triệt để cắm rễ ở Thiên Giới thứ tư, còn không tới Thiên Giới thứ hai của ta nữa.
Tên Phúc Nguyên thánh mẫu làm cho mọi người tò mò, Cơ Võ Quân giới thiệu một chút về hành động của Bạch Kỳ, mọi người nghe được dở khóc dở cười.
Dựa vào việc cho pháp bảo thu hoạch được danh vọng, không hổ là nàng.
Khi bọn hắn đang nói chuyện về Bạch Kỳ, Bạch Kỳ đang chào hỏi các đại năng trong Thiên Giới thứ tư, trong đó bao gồm cả người Khương Trường Sinh nhận biết, Địa Tàng đại tôn, Huyền Đề tổ sư.
- Đạo Tổ giảng đạo rất là khó được, mà Tiên đạo xưa đâu bằng nay, các ngươi nên nắm bắt tốt, có lẽ sẽ ngộ ra cảnh giới phía trên Thái Ất, ban đầu ở ngoài hư không, hắn đối mặt tồn tại siêu thoát, có thể tuỳ tiện trấn áp, thậm chí cải biến tương lai, cứu vớt Hư Không Vô Tận ngay hiện tại.
Bạch Kỳ thao thao bất tuyệt nói xong, nghe được những chuyện này để các đại năng của Thiên Giới thứ tư nổi lòng tôn kính.
Bọn hắn không cách nào tưởng tượng đạo hạnh của Đạo Tổ, nhưng thủ đoạn của Đạo Tổ làm tâm trí bọn hắn hướng về.
Bọn hắn cần đạt tới cảnh giới nào mới có thể cường đại giống như Đạo Tổ?
Tín đồ trong Thần Du đại thiên địa càng ngày càng nhiều, một chút Tu Tiên giả ở trên không nhìn lại, không khỏi cảm thấy da đầu run lên.
Thật sự là nhiều lắm.
Đừng nói sinh linh, bọn hắn chưa từng gặp qua nhiều côn trùng tụ tập tại cùng một chỗ như vậy, huống chi là sinh linh tu tiên?
Khoảng cách Đạo Tổ lần trước giảng đạo đã qua mấy chục vạn năm, tuyệt đại đa số tín đồ lúc trước nghe đạo đã đầu thai, không phải ai đều có thể sống mười vạn năm trở lên, bây giờ chín thành tín đồ đều chưa từng nghe nói qua Đạo Tổ giảng đạo, tự nhiên cũng không có gặp qua thịnh thế như thế.
Ngay sau đó, hết thảy tín đồ tiến vào đây đều bị chấn động.
Sau khi rung động là một loại cảm giác hào hùng vọt thẳng tới sâu trong linh hồn.
Có nhiều đồng đạo như vậy, Tiên đạo như thế nào lại không thể thay thế Võ đạo?
Lựa chọn của bọn hắn là đúng.
Đông --.
Một tiếng chuông rung động lòng người vang lên khiến cho vô số tín đồ an tĩnh lại, những tín đồ đang lơ lửng ở trên không trung dồn dập hạ xuống, sau đó tìm chỗ ngồi, ngước nhìn chân trời.
Thiên thần Du đại thiên địa luôn cao như vậy, vô luận đạo hạnh cao bao nhiêu, nhìn lên bầu trời, cũng cảm giác mình cách đỉnh bầu trời rất xa xôi.
Thương khung cao không bờ bến dần dần hiện ra một thân ảnh vô cùng vĩ ngạn, chính là Đạo Tổ.
Đạo Tổ ngồi trên thần tọa, nhìn xuống chúng sinh, nhìn thấy thân ảnh của hắn, hết thảy tín đồ đều kích động, thấy không rõ hình dáng Đạo Tổ, bọn hắn cũng không có thất vọng, ngược lại càng hưng phấn.
Cái này là hiệu quả mà Khương Trường Sinh mong muốn, mỗi người tưởng tượng khác biệt, hắn muốn để Đạo Tổ trở thành một Đạo Tổ hoàn mỹ nhất trong lòng chúng sinh, bao gồm cả tướng mạo.
Vạn Phật thủy tổ lần đầu tiên nhìn thấy Đạo Tổ, hắn ngước nhìn Đạo Tổ, tâm tình của hắn đều muốn sóng cả mãnh liệt hơn bất kỳ người nào.
Bởi vì cảnh giới của hắn cực cao, nói hắn là cường giả thứ hai của Tiên đạo cũng không đủ, nhưng chính là tu vi của hắn như thế, hắn đối mặt Đạo Tổ, lại có loại cảm giác phàm nhân ngước nhìn thần linh, loại cảm giác này là đi sâu vào trong linh hồn, trong lòng hắn sinh không nổi một tia ganh đua so sánh.
- Chuẩn bị nghe đạo, lần này giảng đạo kéo dài trăm năm, chư vị có thể rời khỏi bất cứ lúc nào, mặc dù chư vị rời khỏi, lời ta giảng đạo cũng sẽ truyền vào trong đầu chư vị ở trong đoạn thời gian về sau, sẽ không bỏ qua cái gì.
Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, nghe nói giảng đạo trăm năm, các tín đồ càng thêm xúc động.
Xem ra Đạo Tổ muốn giảng về một loại đạo pháp cực kỳ cao thâm, trước kia không có giảng đạo lâu như vậy.
Không đợi chúng sinh nghị luận, Khương Trường Sinh bắt đầu giảng đạo.
Hắn vẫn như cũ bắt đầu nói từ cảnh giới thấp nhất, nhưng dù cho như thế, Đại La đạo âm đủ để khiến Tu Tiên giả hết thảy cảnh giới đi tắm ở trong đó.
Cảm ngộ đạo pháp thấp cảnh giới cũng có thể để bọn hắn củng cố tu vi, đạo tâm.
Đây cũng là năng lực của Đại La.
Rất nhanh, giữa thiên địa chỉ còn lại có đạo âm của Khương Trường Sinh, quanh quẩn không dứt.
Nghe thấy đạo âm của Khương Trường Sinh, các tín đồ liền cảm giác đạo pháp vô biên, con đường tu đạo là dài đằng đẵng mà bọn hắn không cách nào tưởng tượng được.
Nương theo giảng đạo trăm năm bắt đầu, Tiên đạo trở nên quạnh quẽ, chẳng qua hiện nay Tiên đạo đủ mạnh, khi Tiên đạo an phận, thế lực khác cũng không dám trêu chọc, nhất là khi bọn hắn nghe nói Đạo Tổ đang giảng đạo cho chúng sinh Tiên đạo, bọn hắn lại không dám ra tay, Đạo Tổ là tồn tại kinh khủng một người có thể trấn áp Phục Sinh đại kiếp.
Mỗi năm đi qua.
Tín đồ phía dưới Thái Ất liên tục đột phá, tín đồ phía trên Thái Ất thì cảm ngộ Đại Đạo.
Trong ba mươi năm cuối cùng, Khương Trường Sinh bắt đầu giảng giải Đại La đạo quả.
Hai chữ Đại La như một trọng chùy, để các tín đồ đập ra cửa lớn của thế giới mới, khiến cho bọn hắn mê muội, khiến cho bọn hắn hướng tới....
Hư không mau tím, từng tia sáng màu tím không quy tắc trải rộng hư không, một đạo thân ảnh đạp lên một khỏa Lam Châu to lớn tiến lên, chính là mời Khương Trường Sinh gia nhập Huyền Mệnh, Hòa Quang Mệnh Quân.