← Quay lại trang sách

Chương 1206 Vô Tự Hống, Vong Sinh tỉnh (2)

Khương Nghĩa cũng không thích hợp lưu lại ba ngàn thiên địa, bởi vì thiên phú thôn phệ của hắn chỉ thích hợp bên trong thời đại hắc ám náo động.

Về sau cứ để Khương Nghĩa làm cái bóng thủ hộ Tiên đạo.

Sau mấy tháng, tâm tư của Khương Trường Sinh mới rời khỏi từ trong lòng chúng sinh.

Theo Đạo Diễn rút lui, Hư Không Vô Tận xem như triệt để không có biến số, hắn cũng lười trở về, an tâm ở đây tu luyện.

Chờ Tiên đạo bị Đại Đạo ý chí tiếp nhận, hắn lại chuyển Tử Tiêu cung đến, thuận tiện sáng tạo Đại La tiên vực, để những người vẫn đi theo mình sớm một chút chuyển đến, hưởng thụ hoàn cảnh tu hành tốt hơn....

Trong một đại điện tối tăm.

Khương Nghĩa tĩnh toạ ở trong ao, ao nước sôi trào, sát khí tràn ngập, thân thể hắn trần trụi, hiển lộ ra thể phách cường tráng, tóc trắng phơ hơi hơi lay động.

Phệ Diễm đao phiêu phù ở xung quanh hắn, phát ra tiếng u oán:

- Chủ nhân, nếu thực làm như thế? Những gia hỏa đi theo ngài chẳng qua chỉ là quân cờ?

Khương Nghĩa nhắm mắt lại, nói:

- Nếu như đại đạo khác biệt, sớm đã rời khỏi Hắc Ám đế đình, những năm nay, còn thiếu sinh linh rời đi à, phàm là lưu lại, đều gieo gió gặt bão, huống hồ, ta mặc dù có lựa chọn, trong những năm nay cũng không có hạ thủ lưu tình, ta cũng tận toàn lực, đánh không lại là sự thật.

Phệ Diễm đao hét lên:

- Vì sao nhất định phải như thế, quy thuận Thiên Đình, không phải tốt sao?

- Làm như vậy, hòa bình mặc dù sẽ buông xuống, nhưng hạt giống cừu hận cũng sẽ bị chôn xuống, chúng ta cũng không phải phàm linh đấu tranh, cừu hận sẽ theo tuổi thọ của chúng ta mà trường tồn, dần dà, Tiên đạo liền sẽ trở thành võ đạo tiếp theo.

Khương Nghĩa bình tĩnh nói, Phệ Diễm đao nghe được rung động, vẫn như cũ không vừa lòng.

Phệ Diễm đao nhịn không được nói:

- Chủ nhân, thật ra ngươi cũng muốn khiêu chiến một thoáng chúng sinh, muốn cho mình áp lực càng lớn, đúng không? Bằng không, Đạo Tổ thần thông quảng đại, xóa đi trí nhớ của chúng sinh, chẳng phải tất cả đều vui vẻ?

- Làm sao có thể, nhân quả cùng nghiệp lực là tồn tại chân thật, còn về suy nghĩ của ta, có lẽ vậy, bản thân ta cũng không có thiện lương, trong lòng ta không có chúng sinh, chỉ có Tiên đạo.

Khương Nghĩa trả lời để Phệ Diễm đao yên lặng.

Đúng lúc này, sát khí xung quanh phun trào, dần dần ngưng tụ ra một đạo thân ảnh, xem thân hình giống Khương Nghĩa như đúc.

Sát khí thân ảnh mở lời:

- Ngươi thật cam tâm à, ngươi nói ngươi là vì Tiên đạo, nhưng Tiên đạo sẽ hiểu ngươi sao? Nếu như ngươi trở thành Đại Đạo ý chí, ngươi có thể thủ hộ Tiên đạo, còn có thể trở thành giống Đạo Tổ được chúng sinh kính ngưỡng, người thật không hướng tới sao?

Khương Nghĩa cùng Phệ Diễm đao cũng không cảm thấy ngoài ý muốn đối với sự xuất hiện của hắn, bởi vì bọn hắn đã thành thói quen.

Phệ Diễm đao giễu cợt nói:

- Trở thành ý chí Đại Đạo, vậy còn ngươi, ngươi nghĩ chiếm cứ thân thể chủ nhân của ta?

- Thân là Đại Kiếp Chi Thần, ngươi hết sức thảm thương, bởi vì ngươi không có hùng tâm trở thành Đại Đạo Chi Thần.

- Hài hước, nếu ta có thực lực kia, tự nhiên sẽ có hùng tâm như lời ngươi nói, chính là bởi vì không có, mới không dám suy nghĩ nhiều, bằng không liền giống như ngươi, đối mặt số mệnh, không cam tâm, đây không phải một loại tra tấn Vĩnh Hằng sao?

Phệ Diễm đao phản kích để Đại Đạo ý chí yên lặng.

Khương Nghĩa mở ra Đại Đạo Chi Nhãn trên trán, liếc nhìn Đại Đạo ý chí mở lời:

- Ngươi sợ hãi Thiên Đạo?

Đại Đạo ý chí giống như bị đạp đuôi mèo, tức giận nói:

- Làm sao có thể! Nó chẳng qua là sinh linh sáng tạo ra, mà ta chính là bản nguyên của đại đạo, bên trong tháng năm dài đằng đẵng, ta là bản nguyên của nguyên đạo, là Cửu U bản nguyên, là sáng tạo bản nguyên, là cổ thuật bản nguyên, bây giờ càng là Võ đạo bản nguyên, về sau, ta thậm chí có khả năng trở thành Tiên đạo bản nguyên, mà Thiên Đạo tính là gì, nó thì ngay cả ý chí cũng không có.

Khương Nghĩa mở lời:

- Ngươi có ý chí, vậy sao ngươi lại khinh thường sinh linh? Ít nhất sinh linh còn có thể lựa chọn nhân sinh của mình, mà ngươi chỉ có thể nhìn, cái gì cũng can thiệp không được, cái gì cũng làm không được, mặc dù có thể quan sát Đại Đạo luân hồi, nhưng ngươi không tịch mịch, không hâm mộ cả đời ngắn ngủi của phàm nhân?

Đại Đạo ý chí yên lặng.

Cả tòa đại điện lâm vào trong yên lặng.

Đột nhiên.

- Muộn! Hết thảy đã trễ rồi! Ta đã cho các ngươi cơ hội lựa chọn cuối cùng. Nếu các ngươi không muốn, vậy liền hủy diệt đi.

Đại Đạo ý chí cuồng loạn gầm thét, trong lời nói tràn ngập hận ý vô tận. Khương Nghĩa đột nhiên đứng dậy, hai mắt mở ra, Phệ Diễm đao giống như bị kinh sợ, đi vào trước mặt hắn.

Sát khí của Đại Đạo ý chí điên cuồng phun trào, cấp tốc ngưng tụ ra khuôn mặt của Khương Nghĩa, diện mạo hắn dữ tợn, lạnh giọng nói:

- Đại Đạo luân hồi thật sự hài hước! Các ngươi nghĩ Đại Đạo luân hồi có ai ở sau lưng? Các ngươi lần lượt mong muốn hàng phục ta, từ trước tới giờ không biết cảm ân, Đại Đạo căn bản không cần các ngươi.

- Căn bản không cần.

Một luồng khí tức đáng sợ truyền ra từ bên trên thân thể Đại Đạo ý chí, Khương Trường Sinh đang tu luyện bên dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ phía xa đi theo mở mắt.