← Quay lại trang sách

Chương 1227 Tử Tiêu cung giảng đạo (2)

Nam tử mặc áo tím cau mày nói:

- Tên kia thật cường đại như vậy?

Hư Tâm lão tổ gật đầu nói:

- Chỉ mạnh không yếu, lai lịch của hắn đầy bí ẩn, tuyệt không phải ba đại siêu thoát đạo thống, nếu như đến từ lĩnh vực khác, càng không dễ trêu chọc, Đại Thiên ‌thế giới chính là mạnh được yếu thua, không có người nào có thể rõ ràng trong hư không còn cất giấu tồn tại kinh khủng ra sao, bao nhiêu siêu thoát đạo thống không ai bì nổi bởi vì đắc tội nhân vật bí ẩn mà bị đánh tan, điểm này, ngươi sẽ không quên?

Sắc mặt nam tử mặc áo tím càng thêm khó coi.

Hư Tâm lão tổ nhắm mắt, không nói thêm lời nào, sắc mặt hắn lại trở nên khó coi, ngoài thân dần dần hóa đá.

Hắn lại muốn bỏ một mạng.

Nam tử mặc áo tím thấy một màn này, chân mày nhíu chặt hơn, hắn do dự một chút, nói:

- Vậy ngươi cứ dưỡng thương cho tốt đi, tạm thời gác lại việc này.

Dứt lời, hắn biến mất tại chỗ.

Hư Tâm lão tổ đi theo hóa thành một bia đá, linh hồn thoát ra từ bên trong, một lần nữa ngưng tụ thân thể.

Mỗi một lần liều mình, khí tức của hắn sẽ biến yếu, hắn giờ phút này đã không có khí thế xông trận lúc trước....

Ngàn năm kỳ hạn rất nhanh đã tới.

Tam Thập Tam Trọng Thiên mở rộng, từng vị từng vị Tiên Đế đạp mây bay lượn, xuyên qua tầng tầng trời, đi vào trước Tử Tiêu cung.

Bạch Kỳ đứng ở cửa ra vào, cười khanh khách nhìn xem các Tiên Đế, đám Tiên Đế chờ ở trước mặt nàng, mãi đến khi đại môn mở ra.

Tiêu Hòa tiên tử bay tới, Bạch Kỳ nhìn thấy, lúc này vẫy chào, cười nói:

- Tiêu Hòa, còn không qua đây.

Tiêu Hòa tiên tử lúc này mới đi đến trước ‌mặt nàng, đưa tay hành lễ.

Các Tiên Đế khác đã nhìn quen không trách, ai cũng biết sau lưng Tiêu Hòa tiên tử có Phúc Nguyên thánh mẫu bảo hộ, trên thực tế, mỗi một vị Tiên Đế đều được Phúc Nguyên thánh mẫu trợ giúp qua, cho nên bọn hắn đều hết sức kính trọng Phúc Nguyên thánh mẫu.

Bầu không khí trước Tử Tiêu cung rất hòa hài, ít nhất thì mặt ‌ngoài là như thế.

Bỉ Ngạn đạo quân nhìn về phía Vạn Phật thủy tổ, cảm khái nói:

- Đạo hữu tựa hồ đã một nữa chân đạp vào cảnh giới Đại La?

Côn Luân giáo chủ cũng nhìn sang, hắn vẫn luôn xem Vạn Phật thủy tổ là đối thủ, dĩ nhiên, là mặc tốt, bọn‌ hắn đều là loại người cùng chung chí hướng.

Vạn Phật thủy tổ lắc đầu, nói:

- Cảnh giới Đại La khó khăn cỡ nào, bần tăng vẫn đang cố gắng tu hành.

Nhìn ba vị đại năng đỉnh tiêm nói chuyện với nhau, những Tiên Đế tu vi hơi thấp đều đang nghiêm túc lắng nghe, muốn từ biết được một chút huyền bí về Đại La trong miệng bọn hắn‌.

Tô Dần đứng ở bên cạnh Diệp Tầm Địch, không ngừng truyền âm trao đổi, hỏi thăm Diệp Tầm Địch về thân phận của các đại năng ở đây, mỗi khi nghe được một cái tên, hắn hưng phấn không thôi, đều là nhân vật cấp thần thoại.

Cơ Võ Quân, Ngọc Nghiên Dật thì nhìn Tiêu Hòa tiên tử, trực giác nói cho các nàng biết, cô gái này không đơn ‌giản.

Kiếm Thần như cọc gỗ, không có nhìn bất kỳ ai, nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Những người bọn hắn mặc dù không có đi đến Thái Ất Kim Tiên cảnh, nhưng không người nào dám khinh thường bọn hắn, bây giờ tại Đại La tiên vực, tồn tại không phải Tiên Đế có thể càng thêm đáng sợ hơn cả Tiên Đế, dù sao thì các Tiên Đế điểm hóa sinh linh vẫn còn hồ đồ ở trong giai đoạn khai trí, không có tư cách tới nghe đạo.

Đợi đến lúc không còn Tiên Đế đến, cửa lớn Tử Tiêu cung đột nhiên mở ra, cường quang xuất hiện, chiếu rọi trên người Bạch Kỳ, Tiêu Hòa tiên tử ở trước cửa.

Tiếng chuông quen thuộc truyền ra từ trong Tử Tiêu cung, khiến cho các Tiên Đế nhóm loại cảm giác đi vào Thần Du đại thiên địa.

- Chư vị, mời vào!

Bạch Kỳ xắn tay áo nói, sau đó quay người, tư thái đoan trang vào cung.

Những người nghe đạo theo sát phía sau.

Tiêu Hòa tiên tử đi sau lưng Bạch Kỳ, không khỏi suy nghĩ đến một vị cố nhân, nếu như hắn đã là Thái Ất Kim Tiên, thật tốt biết bao, lại có thể đến đây cùng nhau nghe đạo.

Nàng đều biết tất cả Tiên Đế trong Đại La tiên vực, cũng không có vị Trường Sinh đạo hữu kia, bất quá khi nàng nhắc đến cái tên Trường Sinh đạo hữu, vẻ mặt của một ít đạo hữu có chút mất tự nhiên.

Sau khi tiến vào Tử Tiêu cung, các Cầu Đạo giả hành tẩu trên một con đường lớn bằng đá, ánh sáng long lanh, hai phía có hào quang bảy màu lưu động, màu nền của không gian là màu tím, để trong này lộ ra lóa mắt mà thần bí.

Hết thảy Cầu Đạo giả đều bị hào quang hai bên hấp dẫn, bọn hắn không ngờ lại thấy được quá khức của mình từ trong hào quang, lần lượt từng bóng người tựa hồ đang ở một chỗ khác trong hào quang sóng vai tiến lên với bọn hắn.

Tiêu Hòa tiên tử cũng nhìn thấy quá khứ của mình, để cho ‌nàng có chút hốt hoảng.

Đại đạo thềm đá lâm vào trong yên tĩnh, ngoại trừ Bạch Kỳ, hết thảy Cầu Đạo giả đều đang tắm ở trong quá khứ của mình.

Bạch Kỳ âm thầm tò mò, chủ nhân đang làm pháp gì?

Dù Vạn Phật thủy tổ có đạo hạnh cao thâm, cũng hãm sâu vào trong thủ đoạn của chủ nhân, nếu như chủ ‌nhân muốn giết hắn, hắn tất sẽ không có cơ hội hoàn thủ.

Bạch Kỳ sở dĩ nghĩ như vậy là bởi vì Vạn Phật thủy tổ đã ngồi vững ở vị trí cường giả thứ hai của Tiên đạo, nàng cũng sợ sau khi Tiên đạo cường thịnh thì sẽ có người phản bội chủ nhân.