Chương 1270 Phúc Nguyên đạo, Bất Diệt Mệnh Chủ (1)
Sau khi nói ra thỉnh cầu của mình, Hòa Quang Mệnh Quân hết sức không yên, mặc dù Huyền Mệnh có ơn tài bồiKhương Tiển, nhưng lúc này không giống ngày xưa, nếu Huyền Mệnh vẫn cường thế như cũ, hắn nhờ Bất Tử đạo quân làm việc, sẽ là vàng thật không sợ lửa, nhưng Huyền Mệnh đang ở trong cơn nguy khốn, hắn sợ đối phương từ chối.
Nếu như Khương Trường Sinh từ chối hắn, hắn có thể có biện pháp nào?
- Tốt!
Âm thanh của Khương Trường Sinh truyền đến, nghe được, hắn kinh hỉ quá đỗi.
Thật ra Khương Trường Sinh sở dĩ tỉnh lại tại thời điểm này, cũng là bởi vì cảm nhận được khí tức của hắn, đối với việc trợ giúp Huyền Mệnh, tâm tình hắn không có mâu thuẫn, ngược lại hắn cùng Đạo Diễn là địch, mà tình nghĩa Huyền Mệnh vun trồng Khương Tiển còn ở đây.
- Ta đây…
Hòa Quang Mệnh Quân vội mở miệng, nhưng còn chưa có nói xong liền bị đánh gãy.
- Ta đã thấy chiến trường, thời điểm thích hợp, ta sẽ ra tay.
Nghe nói như thế, Hòa Quang Mệnh Quân muốn nói lại thôi, do dự một chút, hắn hành lễ với Đại La tiên vực, sau đó quay người rời khỏi.
Sau khi Hòa Quang Mệnh Quân rời khỏi, Khương Trường Sinh cũng không có trước tiên nhìn về phía chiến trường giữa Huyền Mệnh và Đạo Diễn, mà tiếp tục quan sát các giới trong Tiên đạo.
Một bên khác, Bạch Kỳ đi qua mấy chục vạn năm tích lũy, nắm giữ nhiều vô số kể bảo vật, nàng cũng bắt đầu trù bị chuyện công đức.
Giờ phút này, cố nhân trong đình viện Long Khởi sơn ngày xưa tụ tập dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, ngay cả Mộ Linh Lạc, Kiếm Thần cũng tới.
Kiếm Thần thành tựu Đại La cũng không có xa lánh cố nhân, thường cách một đoạn thời gian, bọn hắn vẫn sẽ gặp nhau, lẫn nhau luận đạo.
- Hướng đến Thiên Đạo thỉnh công đức thì ngươi phải chuẩn bị kỹ càng lí do thoái thác, lí do thoái thác này là dành cho thiên địa chúng sinh.
Kiếm Thần nhắc nhở.
Bạch Kỳ gật đầu, đắc ý cười nói:
- Hầu hạ chủ nhân nhiều năm, sao ta lại không biết những thủ đoạn này?
Diệp Tầm Địch trêu chọc nói:
- Đừng nói khoác ở trước mặt chúng ta, Đạo Tổ còn cần ngươi hầu hạ?
- Ngươi biết cái gì, ngươi cho rằng trao đổi thì không cần phí tâm tư?
Mắt thấy hai người lại muốn ầm ĩ, Mộ Linh Lạc vội vàng nói sang chuyện khác, hỏi:
- Ngươi chuẩn bị khi nào sáng lập công đức phúc duyên?
Bạch Kỳ nghe xong, nghiêm mặt nói:
- Một năm sau đi, chẳng qua không biết có thể đạt được Thiên Đạo chiếu cố hay không.
Cơ Võ Quân trêu ghẹo nói:
- Nếu Đạo Tổ chỉ dẫn ngươi đi đường này, ngươi còn lo lắng cái gì, Thiên Đạo không nghe Đạo Tổ?
Mọi người đi theo lộ ra nụ cười.
Kiếm Thần thì nghiêm túc nói:
- Không nên nghĩ như thế, Thiên Đạo tồn tại tuyệt đối độc lập với Đạo Tổ, ta có thể cảm giác được nó chân thực tồn tại, không thể vượt qua.
Đại La đều có thể cảm ngộ Thiên Đạo, trong cảm thụ của bọn hắn, Thiên Đạo cuồn cuộn, thần uy huy hoàng, sau khi cảm giác được Thiên Đạo tồn tại, trong lòng đám Đại La, Thiên Đạo là không thể khinh nhờn, dĩ nhiên, Đạo Tổ cũng giống như thế, chẳng qua cả hai khác nhau ra, đây mới là sự tôn trọng của bọn hắn.
Bạch Kỳ bị hắn nói đến khẩn trương, thầm nói:
- Xem ra cần phải kính trọng Thiên Đạo, để tránh chậm trễ vận mệnh của ta.
Thời gian một năm đối với bọn hắn mà nói sao mà nhanh, đối với Đại La tiên vực mà nói, như cùng một ngày.
Một năm sau.
Một đạo âm thanh dễ nghe lại đầy trang nghiêm vang vọng toàn bộ Đại La tiên vực.
- Ta chính là Phúc Nguyên thánh mẫu - Bạch Kỳ, niệm chúng sinh khó khăn, nguyện ưng thuận hoành nguyện, vì chúng sinh chúc phúc, phàm là người làm việc thiện, người có công đức, tâm thành thì linh, đây là Phúc Nguyên đạo, Thiên Đạo chứng giám.
Nương theo âm thanh Bạch Kỳ vang lên, Thiên Đạo chấn động, bầu trời hiện ra đại dương màu vàng óng, sóng biển không ngừng khuếch tán, chúng sinh ngẩng đầu đã thấy được, đồng thời bọn hắn cũng nghe đến âm thanh của Bạch Kỳ.
Phúc Nguyên đạo.
Trong trung tâm đại dương màu vàng, một vệt kim quang hạ xuống, gắn vào trên người Bạch Kỳ, rung chuyển Chư Thiên Đại Đạo Thụ bên cạnh.
Mộ Linh Lạc, Cơ Võ Quân, Ngọc Nghiên Dật, Kiếm Thần, Diệp Tầm Địch, Khương Nghĩa, Khương Thiện, Thiên Cơ huyền lão, Hoang Xuyên, tất cả đám người đều nhìn Bạch Kỳ trong kim quang, mặt mũi tràn đầy vẻ chờ mong.
Kiếm Thần tựa hồ cảm nhận được cái gì, mặt lộ vẻ kinh dị.
Cột sáng màu vàng cũng không có nhanh chóng tiêu tán, ngược lại càng ngày càng loá mắt, khí thế không ngừng tăng lên.
Âm thanh Bạch Kỳ theo đó quanh quẩn tại Linh giới, cùng với các phương thiên địa Tiên đạo ở ngoài trận, cũng không lâu lắm, lời nói lúc trước kia lại truyền đến Hư Không Vô Tận, kinh động chư thiên vạn giới.
Lăng Tiêu bảo điện, tiên thần tụ tập.
- Ta chính là Phúc Nguyên thánh mẫu - Bạch Kỳ, niệm chúng sinh khó khăn, nguyện ưng thuận hoành nguyện, vì chúng sinh chúc phúc, phàm là người làm việc thiện, người có công đức, tâm thành thì linh, đây là Phúc Nguyên đạo, Thiên Đạo chứng giám.
Âm thanh của Bạch Kỳ cắt ngang cuộc thảo luận của đám tiên thần, hết thảy tiên thần động dung, ngay cả Thiên Đế cũng như thế.
Thiên Đế nắm giữ lấy khí vận của Thiên Đình, hắn quan hệ rất gần Thiên Đạo, cho nên có thể cảm nhận được trong lời nói của Bạch Kỳ cuồn cuộn thiên uy, cái này khiến hắn rất chấn kinh.
Bạch Kỳ đều có thể dẫn ra thiên uy như thế.....