Chương 1280 Chân chính phi thăng (1)
Sau khi đi ra đạo quan, nàng ngẩng đầu nhìn lại, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, chính là Bạch Kỳ.
Bạch Kỳ người khoác y phục công đức, sau lưng càng có công hơn đức kim quang đang nhấp nháy, khí chất siêu nhiên, tư thái cũng hết sức đoan trang.
- Bái kiến thánh mẫu.
Tiêu Hòa tiên tử cười hành lễ.
Bạch Kỳ bắt lấy nàng tay, cười nói:
- Tiêu Hòa, giữa ngươi và ta mà còn làm lễ thế này, ngươi đang trêu ghẹo ta à.
Bạch Kỳ giao hảo cùng Linh Tiêu giáo chủ năm đó, được cho là trưởng bối của Tiêu Hòa tiên tử, nhưng Bạch Kỳ lại quan hệ rất gần cùng với nàng, chủ yếu là Bạch Kỳ hết sức chủ động.
Tiêu Hòa tiên tử cười hỏi:
- Ta đây cũng là hành lễ cho Thiên Đạo, không biết Thánh mẫu đến đây cần làm chuyện gì?
Bạch Kỳ kéo nàng đi tiểu đình đến trong sân, ngồi xuống, cười tủm tỉm nói:
- Có muốn đi con đường công đức?
Sau khi biết được Diễn Thánh bị Khương Trường Sinh tru diệt, Bạch Kỳ đã ý thức được vùng hư không này có khả năng không có người nào là đối thủ của chủ nhân, cái này mang ý nghĩa tương lai Tiên đạo sẽ nghênh đón bay lên.
Trong đại thế dạng này, nàng tự nhiên muốn chiếu cố người của mình, để cho vòng quan hệ trong Tiên đạo của mình bảo trì tại giai tầng nhất lưu, mà Tiêu Hòa tiên tử tự nhiên là người nàng trọng điểm chiếu cố.
Nàng có dự cảm, tương lai Tiêu Hòa tiên tử sẽ cho nàng phản hồi to lớn, không chỉ Tiêu Hòa tiên tử, chủ nhân cũng lại bởi vậy mà khen thưởng nàng, nàng thậm chí đã bắt đầu huyễn tưởng mình sẽ được chí bảo gì.
- Công đức chi lộ?
Tiêu Hòa tiên tử lâm vào trong suy tư, không trả lời ngay, đối với công đức, nàng xác thực từng có ý nghĩ, nhưng lại cảm thấy pháp lực dựa vào công đức tăng lên không chân thật bằng tự mình tu luyện ra, huống hồ nàng cũng không có đi đến bình cảnh, nàng cảm giác mình cách Đại La càng ngày càng gần.
Nhưng ý nghĩ này không thể nói thẳng ra, nàng sợ đả thương tâm Bạch Kỳ, dù sao hai người kết bạn lâu như vậy, nàng rất hiểu thiên tư của Bạch Kỳ.
Bạch Kỳ hạng gì khôn khéo, gặp nàng yên lặng, đã biết nàng không muốn, nàng mở miệng hỏi:
- Thật ra ngươi không cần giống ta, đạo công đức của ta là không rảnh tu luyện, ngươi có khả năng đi một đường có công đức khác, lại có thể tu luyện, công đức có thể để ngươi cảm ngộ Thiên Đạo, có trợ giúp ngươi chứng được Đại La, sớm ngày chứng được Đại La, còn có thể vào Tử Tiêu cung.
Đạo Tổ từng nói, chỉ cần có chín vị Đại La liền sẽ giảng đạo, ý vị này là chín vị Đại La được Đạo Tổ thưởng thức.
Tiêu Hòa tiên tử nghe xong, lập tức động tâm, chủ yếu là đi Tử Tiêu cung.
Nàng mong muốn xác nhận một việc.
Nàng rất có tự mình hiểu lấy, nàng mặc dù cảm giác mình có hi vọng chứng được Đại La, nhưng toàn dựa vào bản thân mình tu luyện, gần như không có khả năng trở thành vị trí Đại La thứ chín.
- Ta nên đi công đức chi lộ gì? Lập giáo phái sao?
Tiêu Hòa tiên tử hỏi.
Bạch Kỳ cười nói:
- Điểm hóa sinh linh đim tuy có đại năng điểm hóa sinh linh, nhưng phần lớn đều là nhất thời hứng khởi, mà lại điểm hóa ít sinh linh, cũng sẽ không có công đức, ta sẽ dùng công đức bản thân giúp ngươi, đi điểm hóa Linh giới đi, để Linh giới tràn ngập sinh khí.
Tiêu Hòa tiên tử do dự nói:
- Làm như vậy, có thể tiêu hao công đức của ngươi hay không?
Bạch Kỳ đắc ý cười nói:
- Muội muội, ta cái gì đều thiếu, chính là không thiếu công đức, đi thôi, sớm ngày chứng được Đại La, trong lòng ta mới chân thật, về sau có thể chiếu cố cho ta.
Tiêu Hòa tiên tử cũng không ưỡn ẹo, lúc này đồng ý.
Hai nữ rất nhanh rời khỏi, đi tới Linh giới.
Hư Không Vô Tận, Thái Ất Tiên Vực.
Thiên Đình, bên trong Lăng Tiêu bảo điện.
Thiên Đế ngồi trên đế tọa, mặt ủ mày chau, thậm chí bắt đầu xuất thần, giờ phút này nhóm tiên thần đang đang thảo luận một ân oán của đại thiên địa, chuyện làm lớn, theo thế gian đến Tu Tiên giới, lại đến Thiên Giới.
Chuyện như vậy dẫn động tới chúng sinh, nhưng theo Thiên Đế thấy, đây chỉ là một chuyện nhỏ, hơn nữa còn là chuyện thường gặp, cơ hồ có thể nói, một chuyện cách ngàn năm sẽ gặp.
Dưới tình huống không có ngoại địch, mâu thuẫn giữa phàm linh sẽ Tu Tiên giả càng tăng cao, mỗi lần gặp được chuyện như vậy sẽ hình thành truyền thuyết, thần thoại, nếu Thiên Đình xử lý không thích đáng sẽ để tiếng xấu muôn đời, tựa như Thiên Đế, hạ phàm coi trọng một phàm nữ lại không mang đến Thiên Đình, đã trở thành truyền thuyết nổi danh nhất của hắn, hắn còn không thể làm gì, bởi vì quá nhiều người tuyên truyền việc này, hắn tìm không thấy đầu nguồn.
Dần dần, hình ảnh của Thiên Đế không còn mạnh mẽ, mà là trở nên bình thường lại đa tình, hắn hoài nghi có người trong bóng tối bôi đen hắn, sau đó tính toàn bàn lớn cờ hơn, nhưng hắn cũng không có để ở trong lòng, ở trong Hư Không Vô Tận, ai có thể mưu phản hắn?.
Huống hồ, hắn xác thực cảm thấy chán ngán đối với việc xử lý chuyện thế gian, hắn cảm thấy loại chuyện này không nên lên thiên đình, nhưng ngoại trừ những việc này, Thiên Đình không có việc lớn gì để bàn.
Thái bình lâu, cũng không phải chuyện tốt.
Đột nhiên.
Ầm ầm --
Lăng Tiêu bảo điện bắt đầu rung động, cắt ngang nhóm tiên thần nghị luận, Thiên Đế cũng híp mắt mắt nhìn tới, nhìn về phía ba ngàn đại thiên địa.