← Quay lại trang sách

Chương 1290 Sáng tạo hết thảy, siêu thoát chi mưu (2)

Bất quá nếu Khương Trường Sinh có thể làm cho Tiên đạo bao trùm Đại Thiên thế giới, vậy hắn chính là tồn tại không gì làm không được.

Oanh!

Trong đầu Khương Trường Sinh bỗng nhiên vỡ ra một tiếng, từ nơi sâu xa, hắn cảm giác ý chí mình bị thứ gì đó chạm vào, loại cảm giác này hết sức đột ngột, hết sức quỷ dị, hắn thậm chí không thể tính thấu loại cảm giác này từ đâu mà tới.

Chẳng lẽ là hắn mạo phạm Đại Thiên thế giới?

Khương Trường Sinh cảm thấy rất có thể, hắn lâm vào trong suy tư.

Một lát sau, hắn buồn cười, mình làm sao giống như Khương Uyên tiểu tử kia, bắt đầu tự biên tự diễn.

Hắn tạm thời bỏ qua ý nghĩ này, tiếp tục cảm ngộ về ảo diệu của sáng tạo, chỉ cần đặt suy nghĩ của mình ở trong Tiên đạo, sẽ không còn có loại cảm giác đột ngột kia.

Ngoài Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận, trong hư không, trên một tòa đại lục, Khương Tiển, Đồng Tứ, Đồng Tuyết cùng với Hòa Quang Mệnh Quân đang đứng ở trên vách núi trò chuyện với nhau.

- Cái gì? Huyền Mệnh muốn cúi đầu?

Đồng Tử tức giận hỏi, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được, Đồng Tuyết cũng lộ ra vẻ mặt giống như thế, kiêu ngạo trong lòng bị đả kích đến.

Khương Tiển nhíu mày, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Hòa Quang Mệnh Quân.

Hòa Quang Mệnh Quân cười khổ nói:

- Đây là ý của phía trên, Huyền Mệnh cũng bị buộc bất đắc dĩ, Trấn Xu từ bỏ tác chiến, Huyền Mệnh đối mặt với Đạo Diễn thu hoạch được Đại Đạo sinh cơ, căn bản không có phần thắng. Mà Đạo Diễn còn nói một chuyện, đó mới là nguyên nhân để Huyền Mệnh ngưng chiến.

- Chuyện gì?

Đồng Tuyết truy vấn.

Hòa Quang Mệnh Quân gắn từng chữ một:

- Đạo Diễn muốn rời khỏi vùng hư không này, đi tới cố thổ của bọn hắn.

Nghe vậy, Đồng Tứ, Đồng Tuyết động dung, bọn hắn giờ mới hiểu được.

Vì sao Huyền Mệnh muốn đáp ứng, nếu như Đạo Diễn muốn rời khỏi, ngưng chiến lại như thế nào, ngược lại cũng đánh không lại.

- Không đúng, nếu như Đạo Diễn muốn rời khỏi, cần gì tốn công tốn sức, bọn hắn chỉ cần không chủ động tiến công Huyền Mệnh, dưới tình huống không có Trấn Xu trợ giúp, Huyền Mệnh làm sao có thể đuổi theo không thả?

Đồng Tứ lộ ra sắc mặt nghiêm túc hỏi, hắn tựa hồ suy nghĩ cái gì, thần sắc trở nên khó coi.

Hòa Quang Mệnh Quân thở dài một tiếng, nói:

- Không sai, Đạo Diễn rời khỏi có thể là thật, nhưng bọn hắn muốn Huyền Mệnh, Trấn Xu cúi đầu, tất nhiên là vì một kẻ địch khác, mà tên địch nhân này rất rõ ràng, Đại Dục Diễn Thánh nhận được lực lượng của Đại Đạo sinh cơ, trở thành Diễn Thánh mạnh nhất, kết quả...

Đạo Tổ!

Ánh mắt Khương Tiển trở nên lạnh xuống đến, Đồng Tứ, Đồng Tuyết thì cảm thấy hoang đường.

Tu hành lâu như vậy tại Đại La tiên vực, bọn hắn sớm đã tiến vào Thần Du đại thiên địa, trở thành tín đồ của Đạo Tổ, bọn hắn cũng không hy vọng Tiên đạo xảy ra chuyện, bọn hắn kiên định cho rằng Đạo Diễn không có khả năng hạ gục Đạo Tổ, sở dĩ cảm thấy hoang đường, là bởi vì cử động lần này của Huyền Mệnh là xóa đi tình nghĩa với Đạo Tổ.

Ban đầu, ba người bọn họ chính là đầu mối then chốt của hai phe đạo thống, nhưng theo Huyền Mệnh cúi đầu trước Đạo Diễn, chuyện tất sẽ đi về hướng quyết liệt.

- Lúc trước Đạo Tổ ra tay, có thể đã cứu Huyền Mệnh, bằng không Huyền Mệnh phải chết bao nhiêu Mệnh Thánh, Mệnh Quân cùng với Mệnh Thiên, chúng ta làm như vậy, làm sao đối mặt với Đạo Tổ?

Đồng Tứ không chút khách khí nói, thân là nhân vật thiên kiêu, hắn có tính tình của mình, cũng dám chỉ trích Huyền Mệnh.

Hòa Quang Mệnh Quân buồn bã nói:

- Phía trên đưa ra rất nhiều ý kiếm, có người cảm thấy nên hợp lại cùng Đạo Tổ, nhưng cũng có người kiêng kị Đạo Tổ, bởi vì sau khi Đạo Diễn rời khỏi, nếu Huyền Mệnh muốn xưng bá vùng hư không này thì phải đối mặt với Đạo Tổ, chúng ta đều rõ ràng, thế của Tiên đạo quá lớn mạnh, chúng ta thậm chí không rõ ràng Tiên đạo phải chăng còn có lai lịch khác.

Hắn đứng ở bên cạnh Đại La tiên vực nói mấy lời này, rõ ràng hạ quyết tâm, không sợ bị Đạo Tổ nghe được.

Khương Tiển nhìn chằm chằm Hòa Quang Mệnh Quân, nói:

- Nói đi, Mệnh Quân đến tột cùng vì sao tới đây?

Từ tiền bối đến Mệnh Quân, quan hệ trở nên xa lánh, cái này khiến Hòa Quang Mệnh Quân rất khó chịu, nhưng không có cách, lập trường khác biệt.

- Ta quyết định không được kế sách của Huyền Mệnh, nhưng ta có thể sớm báo việc này cho các ngươi, ba đại siêu thoát đạo thống còn đang thương nghị phân chia hư không lĩnh vực, không được bao lâu, Đạo Diễn sẽ đột kích, ta không rõ ràng Trấn Xu sẽ làm thế nào, cũng không rõ ràng Huyền Mệnh sẽ đứng đội như thế nào, nhưng theo góc độ cá nhân ta, ta không hy vọng Đạo Tổ bị kiếp nạn này làm khó.

Hòa Quang Mệnh Quân nói đến chỗ này, không khỏi nhìn về phía Đại La tiên vực xa xa.

Hắn đã nói rõ, Đạo Tổ lại còn không có hiện thân.

Yên lặng có đôi khi chính là thái độ ngang ngạnh nhất.

Hòa Quang Mệnh Quân nhìn về phía Đồng Tứ, Đồng Tuyết, nói:

- Hai người các ngươi cùng ta trở về đi, rời xa nơi thị phi.

- Không được! Chúng ta không quay về!

Đồng Tuyết kích động nói, mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ.

Hòa Quang Mệnh Quân giận dữ, trầm giọng nói:

- Ngươi quên mình có thân phận gì? Chẳng lẽ ngươi bỏ qua Huyền Mệnh, gia nhập Tiên đạo?