← Quay lại trang sách

Chương 1301 Thuần túy chiến ý (1)

Không chỉ bọn hắn, Mộ Linh Lạc cũng mang theo Bạch Kỳ, Bạch Long đi chiến trường, hai nữ đứng ở trên đầu rồng, một đường hô phong hoán vũ dùng lực lượng công đức trợ giúp đám tu tiên giả khôi phục khí huyết cùng pháp lực.

Tầng tầng lớp lớp pháp bảo, thần thông biến hóa khó lường, trận pháp không hợp với lẽ thường, Tiên đạo bày ra rất nhiều thủ đoạn để Đạo Diễn một phương cảm nhận được khó giải quyết.

Không có Đạo Tổ, bọn hắn cũng‌ không thể trước tiên đánh tan Tiên đạo, đây cũng không phải chuyện tốt.

Những người tu tiên này còn như vậy, Đạo Tổ kia lại mạnh bao nhiêu?

Võ Tắc một bên chiến đấu, một bên nhìn cảnh tượng Tu Tiên giả chiến đấu, trong lòng sôi trào máu nóng.

Nhất là Bỉ Ngạn đạo quân mạnh mẽ, cực đại kích thích đến hắn, dù sao Bỉ Ngạn đạo quân đã từng xuất thân từ võ giả, làm hậu bối, Bỉ Ngạn đạo quân đã vượt qua ‌hết thảy tiên hiền của võ đạo, cường đại cùng tiến bộ tốc độ như vậy, há có không làm cho Võ Tắc tâm trí hướng về?

Đúng lúc này, một cường khí cỗ tuyệt thế từ sâu trong hư không truyền đến, khiến cho Thái Sơ Cửu Thánh ghé mắt, khiến cho hết thảy Tiên Đế vô cùng lo sợ, bọn hắn còn như vậy, huống chi những sinh linh khác.

Từng tôn Bàn Cổ phân thân trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ phía xa dồn dập mở mắt, từng người đứng dậy.

Đây cũng là lý do để Khương Trường Sinh dám bỏ mặc Tiên đạo cùng Đạo Diễn quyết chiến, có hơn một trăm tôn Bàn Cổ phân thân, có thể lật bàn.

Mười mấy tôn Bàn Cổ phân thân sớm nhất đã vượt qua Diễn Thánh bình thường, một tôn Bàn Cổ phân thân yếu nhất đi qua mấy ngàn năm tu luyện, cũng đã đi đến cảnh giới Tiên Đế.

Bàn Cổ phân thân không có linh trí độc lập thuộc về mình, nhất định phải có một tia ý chí của Khương Trường Sinh mới có thể hành động, trong ngày thường, bọn họ đều trốn ở trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ, tu luyện theo bản năng của thân thể.

Bọn hắn đứng ở trên cành cây, lạnh lùng nhìn phương xa, không có vội vã ra tay, ngược lại bọn hắn đã khóa chặt kẻ địch....

Trong không gian lĩnh vực thần bí, trải qua Thiên Địa Câu Diệt phá hủy, nơi này lâm vào trong bóng tối cực hạn.

Chủ nhân Đạo Diễn nhìn Khương Trường Sinh phương xa, vẻ mặt vô cùng khó coi, lúc trước Thiên Địa Câu Diệt khiến cho hắn bỏ nhục thân của mình, linh hồn xuất khiếu, một lần nữa ngưng tụ thân thể, làm Đạo Hư Tôn Chủ, thủ đoạn đổi thân thể dạng này cũng không có tiêu hao hắn quá nhiều lực lượng, nhưng vừa giao thủ đã thất bại khiến cho hắn rất khó tiếp nhận.

Khương Trường Sinh cũng đang cảm khái ở trong lòng.

Loại tuyệt chiêu như Thiên Địa Câu Diệt này vẫn không dùng được đối với Đạo Hư Tôn Chủ, lực hủy diệt của thần thông này xác thực mạnh mẽ, nhưng tốc độ thi triển là khuyết điểm, ít một đạo Hư Tôn Chủ rất dễ dàng né tránh, mà lúc trước hắn còn đồng thời thi triển Chưởng Trung Càn Khôn, níu lại Chủ nhân Đạo Diễn, tên này đều có thể bỏ thân thể đào thoát.

Tốc độ Đạo Hư Tôn Chủ sáng tạo thân thể thật nhanh, mà khí tức lại không có chút yếu bớt.

Vừa hay, lấy Chủ nhân Đạo Diễn ra để hiểu Đạo Hư Tôn Chủ mạnh mẽ ra sao.

Sau khi đi đến Đại La Thần Tướng cảnh, Khương Trường Sinh mong muốn lại đột phá, cũng cần thời gian dài dằng dặc đi tích lũy, trong một đoạn thời gian rất dài tương lai, Đạo Hư Tôn Chủ đều có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Dù sao, Đạo Hư Tôn Chủ mạnh nhất mà hắn tính qua đã‌ đi đến năm ngàn vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Ánh mắt hai người đụng nhau, cho dù là khu vực hư vô, bọn hắn cũng có thể thấy ánh mắt của nhau.

Oanh.

Khí thế hai người đột nhiên thay đổi, quanh thân hai bên đồng thời xuất hiện vô số hư ảnh, thân hình tất cả đều giống như bọn hắn, giống như ngàn tỉ phân thân.

Chủ nhân Đạo Diễn sáng tạo là lực lượng tâm tình của mình, lấy ý chí hiện thân, mà Khương Trường Sinh thì là lực lượng ý chí thuần túy, lực lượng của hai bên cấp tốc lao thẳng vào nhau, hai cỗ hồng lưu có thể dễ dàng hủy diệt chư thiên vạn giới chạm vào nhau, vô số kể hư ảnh đều tự tìm đến đối thủ giao chiến.

Ý chí hóa thân của bọn hắn đều có thể thi triển năng lực của bản tôn, trong khoảnh khắc sinh ra chiến trường còn muốn to lơn hơn nêu so vơi toàn bộ chiến trường Đại La tiên vực.

Trong bóng tối tràn đầy thân ảnh hai người giao chiến, để hắc ám đều trở nên vặn vẹo, Khương Trường Sinh cùng Chủ nhân Đạo Diễn không có xem chiến, mà lần nữa lao thẳng đến nhau.

Chủ nhân Đạo Diễn thả người vọt lên, thất tình lục dục ngưng tụ thành một thanh quyền trượng, lượn lờ lấy bạch diễm hừng hực, mang theo khí thế phá thiên vung nện mà đi, đếm không hết ý chí hóa thân trong nháy mắt yên diệt.

Khương Trường Sinh đưa tay chính là một chỉ.

Đại Thiên Tru Đạo Chỉ.

Một chỉ này chiếu sáng hư vô hắc ám, đánh tan vô tận bạch diễm.

Ngay sau đó, trong cơ thể Khương Trường Sinh có một hư ảnh đứng lên, cấp tốc cất cao, chính là Đại La Thần Tướng.

Đại La Thần Tướng đột nhiên mở ra Đại Đạo Chi Nhãn, đại đạo kim quang bắn ra, quét ngang chỗ có cảm xúc hóa thân, thế không thể đỡ giết tới Chủ nhân Đạo Diễn.

Chủ nhân Đạo Diễn không lùi mà tiến tới, bạch diễm khuếch tán quanh thân, lại hình thành cự tháp màu trắng, đỉnh tháp có chín đầu Bạch Long dữ tợn vặn vẹo long thân, giống như tranh nhau chen lấn mong muốn trốn vào trong tháp.