← Quay lại trang sách

Chương 1347 Trượng Thiên Đạo Xích, Thánh Quân Hoảng Sợ (1)

Sau khi một phương Cực Ý bắt đầu chạy trốn, chúng sinh Tiên đạo dồn dập lấy lại tinh thần, bắt đầu truy sát.

- Giết sạch đám người kia!

- Đạo Tổ ra tay, các ngươi thấy rõ ràng chưa?

- Sao có khả năng, Đạo Tổ là tồn tại sáng lập Tiên đạo, chúng ta thế nào có thể nhìn trộm đến sự cường đại của hắn.

- Thật sự không thể tưởng tượng nổi, mặc dù không biết được hai người đó lai lịch ra sao, nhưng khí thế bọn hắn lúc trước xác thực khủng bố, khí thế của Đại La ở trước mặt bọn hắn, căn bản không coi là cái gì, nhưng tồn tại kinh khủng như vậy, vậy mà ngã xuống, ta thậm chí cũng không có thấy rõ Đạo Tổ ra tay thế nào.

- Có Đạo Tổ bảo hộ, chuyện còn lại nên giao cho chúng ta!

Bên trong hư không, ngoại trừ tiếng la giết, tất cả đều đám tu tiên giả đều kích động tiếng hoan hô, đối mặt một màn vừa rồi, cho dù tu tiên đại năng sống hai trăm vạn năm đều rất khó bảo trì trấn định.

Một bên khác.

Khương Trường Sinh đã trở lại bên trong Tử Tiêu cung.

Đây là lần đầu tiên hắn vận dụng Đại Thiết Thiên Thuật tiến hành chiến đấu, mặc dù mang đến nhân quả cắn trả, nhưng ở bên trong phạm vi hắn có thể tiếp nhận, tu hành thần thông này, chắc chắn phải dùng một lần để biết được hiệu quả như thế nào.

Kết quả khiến cho hắn hết sức kinh hỉ, hắn dùng Đại Thiết Thiên Thuật chiếm lấy lực lượng Đại Đạo của Vô Tướng tôn chủ, Tư Phạt tôn chủ, thậm chí còn tước đoạt trí nhớ của cả hai, đây là năng lực của Thiết Thiên, trong nháy mắt, trộm đổi hết thảy, để cho người ta khó lòng phòng bị, thậm chí về sau đều không phát hiện được phát sinh cái gì.

Đương nhiên, mong muốn đạt thành hiệu quả như thế, thực lực của đối phương không thể vượt xa hắn, bằng không liên quan đến bản tôn đối phương, một khi thực lực sai biệt quá lớn, Đại Thiết Thiên Thuật cũng dễ dàng bị phát giác.

Bất quá dù cho đối mặt tồn tại mạnh xa hơn mình, Đại Thiết Thiên Thuật cũng có rất nhiều diệu dụng, chỉ cần không tới gần thân thể bản tôn đối phương, trộm đổi nhân quả, biến số muôn vàn.

Hắn không có đi cảm thụ trí nhớ của hai vị tôn chủ, mà quan sát chiến tranh tiếp theo.

Theo chúng sinh Tiên đạo truy giết ra ngoài cách Đại La tiên vực càng ngày càng xa, sinh linh một phương Cực Ý bắt đầu phản kích, tình hình chiến đấu lại trở nên kịch liệt.

Một lát sau.

"Tiên tuế năm 2,130,076, Vô Tướng tôn chủ đến từ Tham Nhân hợp lại với Tư Phạt tôn chủ của Cực Ý xâm lấn Tiên đạo, muốn tru sát ngươi, ngươi kịp thời ra tay, trấn diệt bọn hắn, thành công sinh tồn, vượt qua một trường kiếp nạn, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - Hỗn Nguyên linh bảo - Trượng Thiên đạo xích"

Hỗn Nguyên linh bảo.

Còn không yệ, ít nhất cùng một cấp bậc với Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh.

Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh có thể luyện hóa hết thảy, đã có thể luyện đan, cũng có thể giết địch, diệu dụng vô tận, đây chính là bảo vật hắn chứng được Đại La đoạt được.

Khương Trường Sinh bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Trượng Thiên đạo xích.

Trượng Thiên đạo xích, Hỗn Nguyên linh bảo, lớn nhỏ như ý, có thể vượt ngang Hỗn Độn, bản thân là một kiện chí bảo sát phạt, ẩn chứa trọng lượng Đại Đạo khó nhận, sau khi bị Trượng Thiên đạo xích đánh trúng, sâu trong linh hồn sẽ còn lưu lại ấn ký Trượng Thiên, vĩnh thế khó tiêu.

Đến nỗi ấn ký Trượng Thiên có diệu dụng gì, vẫn phải để bảo vật này nhận chủ mới biết được.

Khương Trường Sinh xuất ra Trượng Thiên đạo xích, một cây thước dài màu ngọc tím xuất hiện trong tay của hắn, bên trong thân thước có Đại Đạo chi ý nồng đậm đang cuộn trào.

Hắn đột nhiên rất tò mò về lai lịch của hệ thống sinh tồn, đến tột cùng là tồn tại như thế nào sáng tạo ra hệ thống này, có thể cất giữ nhiều chí bảo như thế ở trong không gian đến cả hắn đều không thể theo dõi.

Có được lực lượng tạo hóa sáng tạo như thế, vì sao không thể cứu vãn Viễn Cổ Tiên Đạo?

Khương Trường Sinh vừa nghĩ, vừa bắt đầu luyện hóa cấm chế trong Trượng Thiên đạo xích.

Cổ Đạo thần vực, trong một thần miếu cổ xưa bị tàn phá hư hại, Tư Trấn thánh quân đứng trước một tôn đại đỉnh, hắn nhìn quả cầu ánh sáng như là mặt trời nhỏ trên đỉnh, chau mày.

- Chuyện thế nào, vì sao tâm thần không yên. Dựa theo thời gian, bọn hắn cũng đã khai chiến cùng Tiên đạo.

Tư Trấn thánh quân nói một mình, hắn đã mời một vị Đạo Hư Tôn Chủ ra tay, lại thêm Vô Tướng tôn chủ, cho dù Tiên đạo Đạo Tổ có bản lĩnh thông thiên, hai vị tôn chủ đánh không lại cũng có thể rút lui.

Nhưng tại sao, trong lòng hắn cảm thấy lo lắng như thế, luôn cảm thấy có việc lớn muốn phát sinh.

Hắn xoay người sang chỗ khác, đi ra thần miếu tàn phá.

Ánh nắng chiếu ở trên người hắn, phía trước hắn là một mảnh mặt đất bao la, bầu trời cực cao, hoang mạc vô biên, chân trời càng có vô số thân ảnh đang loạn chiến, tiếng la giết cấp tốc tràn ngập toàn bộ thiên địa.

Nhìn những chúng sinh đang tắm bên trong sát lục, chân mày Tư Trấn thánh quân nhíu chặt hơn.

Hắn thi triển trận pháp đã bao trùm hết thảy sinh linh tiến vào Cổ Đạo thần vực, hắn có thể đọc được tiếng lòng của những sinh linh kia, nhưng hắn không có bắt được manh mối về Đại Đạo sinh cơ.