Chương 1357 Vạn Giới đấu pháp đại hội (1)
Bỗng nhiên.
Mí mắt hắn run lên, từ từ mở mắt, toàn bộ Tử Tiêu cung đều sáng lên.
Khương Trường Sinh duỗi cái lưng mệt mỏi, lộ ra vẻ cảm khái.
Lần này bế quan thật thoải mái.
Hắn thành công luyện chế Đại Đạo sinh cơ thành một khỏa Đại La đạo quả có thể dung hợp, đồng thời thôi diễn nhân quả chi đạo của mình đến cảnh giới càng cao hơn, nói tóm lại, thu hoạch rất lớn, không có uổng phí bế quan.
Hắn bấm ngón tay tính toán, mình không ngờ lại bế một trăm hai mươi vạn năm quan.
Thật là dài.
Khương Trường Sinh cảm khái, sở dĩ có thể bế quan dài như thế, chủ nếu là không có địch nhân đến trêu chọc Tiên đạo.
Hắn bắt đầu diễn người mạnh nhất trong từng phạm vi.
Trừ hắn ra, giá trị hương hỏa cao nhất trong phạm vi đã biết lần nữa vượt qua một ngàn vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, mạnh nhất trong Tiên đạo đã đi đến một trăm năm mươi vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, tự nhiên là Vạn Phật thủy tổ, Bỉ Ngạn đạo quân kém không ít, còn đang trùng kích trăm vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.
Dần dần, Thái Sơ Cửu Thánh cũng bắt đầu đứng trước mâu thuẫn trong tu hành, theo Đại La Siêu Thoát đi đến Đại La Thần Tướng, độ khó tự nhiên vượt xa cánh cửa từ Tiên Đế đến Đại La.
Mặc dù trước đó được Khương Trường Sinh giảng đạo, các Đại La vẫn sờ không tới cánh cửa Đại La Thần Tướng.
Mà Khương Trường Sinh thì đã bắt đầu nếm thử sáng tạo cảnh giới càng cao hơn.
Không thể không nói, Đại Đạo sinh cơ mười phần huyền diệu, dù cho đã bị người dùng qua, cũng cho hắn rất nhiều dẫn dắt.
Hắn nâng tay phải lên, Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh trống rỗng xuất hiện ở trước mặt, trong miệng đỉnh bay ra một quả cầu ánh sáng, rơi vào trong tay hắn, hào quang tán đi, một đạo quả óng ánh sáng long lanh hiện ra, đạo quả bảy phần giống trái cây, ba phần giống tinh thạch, mặt ngoài có rất nhiều Đại Đạo hoa văn tỉ mỉ.
Tâm thần hắn khẽ động, sáng tạo ra một bảo hạp đẹp đẽ bằng gỗ lim, đặt Đại La đạo quả vào trong đó.
Viên đạo quả này có tác dụng gì, hắn sớm đã có quyết đoán, tự nhiên lưu cho Thiên Đình, để Thiên Đình dùng cái này hấp dẫn số lượng lớn cường giả gia nhập, lớn mạnh thực lực.
Hắn đã nuôi dưỡng không ít người không phải Khương tộc, không cần thiết cố ý tránh hiềm nghi, bản thân Thiên Đình chính là hắn sáng tạo, bây giờ Thiên Đình phi thăng thành công, cũng nên có được lực lượng lớn hơn.
Khương Trường Sinh lúc này thức tỉnh Bạch Kỳ, Bạch Kỳ mở mắt sau, tiến đến trước mặt hắn.
- Chủ nhân, ngài cuối cùng tỉnh lại, lần này ngài bế quan thực sự quá dài.
Bạch Kỳ xúc động muốn hỏng, nói năng lộn xộn.
Mặc dù chỉ cần ở trong Tử Tiêu cung luôn luôn được nhìn thấy Khương Trường Sinh, nhưng nàng muốn trò chuyện cùng chủ nhân hơn, dù sao lúc chủ nhân tu luyện, nàng cũng không dám tới gần giở trò.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Hộp này để ngươi tự mình giao cho Tử Ngọc, hộp này trong vật liệu có thể nuôi dưỡng được một vị Đại La, việc này không được để người thứ tư biết được, cứ nói là Thiên Đình tự mình sáng tạo.
Nghe vậy, Bạch Kỳ trừng lớn đôi mắt đẹp.
Đại La?
Ngay cả Mộ Linh Lạc tu luyện ở nơi xa cũng mở mắt nhìn tới..
Khương Trường Sinh xem thấu tâm tư của Bạch Kỳ, nói:
- Ngươi đừng suy nghĩ, ngược lại địa vị của ngươi đã cao hơn một vài Đại La, cùng ở bên cạnh ta, không sớm thì muộn thành tựu Đại La, món bảo vật này không thuộc về ngươi.
Bạch Kỳ nghe xong, mở cờ trong bụng, vội vàng tiếp nhận bảo hạp gỗ lim, nói:
- Yên tâm đi, ta nhất định làm tốt việc này.
Nàng thu bảo hạp gỗ lim vào trong nhẫn trữ vật, sau đó nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh khoát tay nói:
- Đi trước đi, trong khoảng thời gian này ta sẽ không bế quan, có lời gì, sau đó trò chuyện tiếp.
Bạch Kỳ nghe xong, triệt để yên tâm lại, lúc này hành động rời khỏi Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh nhìn về phía Mộ Linh Lạc, cười nói:
- Nên hai người chúng ta ở cùng một chỗ.
Mộ Linh Lạc nghe xong, lúc này đứng dậy, đồng thời phất tay, sáng tạo một mảnh sương trắng che đậy Bạch Long, để nó không thể thấy gì, mà Bạch Long giờ phút này vẫn đang ngủ say, cũng không có phát giác được điểm này.
Nàng đi về phía Khương Trường Sinh, trên mặt đầy tươi cười.
Bạch Kỳ nhanh chóng nhất đi tới Thiên Đình mới phát hiện Thiên Đế không ở trong Thiên Đình, Thiên Đế trước mắt đang ở Linh giới, nàng không thể không lại nhích người đi tới Linh giới.
Mà tại Linh giới, Thiên Đế đang giảng đạo, Bạch Kỳ lại không tiện trực tiếp cắt ngang, làm trễ nải mấy năm, khi nàng trở lại Tử Tiêu cung, đúng lúc gặp được Khương Trường Sinh cùng Mộ Linh Lạc muốn đấu pháp, nàng đi theo tiến đến xem chiến.
Nàng rất tò mò về thực lực của Mộ Linh Lạc, dù sao Mộ Linh Lạc cũng bế quan trăm vạn năm, nàng không rõ ràng Mộ Linh Lạc mạnh bao nhiêu.
Ba người đi tới tầng sâu trong không gian không có khí tức sinh linh luận bàn, một bên khác, Thiên Đế trở lại Thiên Đình.
Hắn một mình ở trong tẩm cung của mình, thận trọng lấy ra bảo hạp gỗ lim, theo bảo hạp mở ra, hắn thấy rõ bộ dáng của Đại La đạo quả.
Khí tức này.
Thiên Đế động dung, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập lên.
Thật chính là Đại La đạo quả.
Có chút khác biệt với đạo quả của hắn, đạo quả này tràn ngập lực hấp dẫn, để cho người ta muốn há miệng một ngụm nuốt vào.