← Quay lại trang sách

Chương 1371 Độ kiếp bắt đầu, một chút hi vọng sống (1)

Đại La Kim Tiên chính là cột mốc Tu Tiên giả lột xác thân phận thành đạo.

Oanh!

Một tiếng chấn động âm u đè nén vang vọng, như Thái Cổ Thiên Long trong bóng đêm đang gầm nhẹ, Khương Trường Sinh tiếp tục vận công, cũng không mở mắt đi xem.

Từ nơi sâu xa, hắn cảm giác được một cỗ lực lượng chí cao vô thượng đang bao phủ tới hắn.

Tựa hồ Tiên đạo đang đeo cái gì trên lưng, cho nên mỗi lần hắn độ kiếp, đều gặp được kiếp nạn tương ứng, nhưng kiếp nạn này cũng không phải không thể hóa giải, có lẽ đây cũng là một loại khảo nghiệm.

Khương Trường Sinh đột nhiên nghĩ đến một suy đoán to gan.

Đạo thống cần siêu thoát, Viễn Cổ Tiên Đạo có thể đi đến một độ cao khác hay không, cho nên nghênh đón kiếp nạn khảo nghiệm mạnh hơn?

Chúng sinh vạn vật đều có kiếp, mà kiếp là không ngừng, thường cách một đoạn thời gian đều sẽ xuất hiện, mặc dù sinh linh mạnh mẽ thoát khỏi tuổi thọ hạn chế, lại không thoát khỏi được kiếp theo nhau mà đến.

Mà phía sau kiếp này là lực lượng gì đang chủ đạo?

Là Đại Đạo?

Hay bản nguyên thai nghén ba ngàn Đại đạo?

Cũng hoặc là tồn tại mà Khương Trường Sinh tạm thời không cách nào tưởng tượng.

Có một chút có thể xác định, tu vi hắn bây giờ đặt ở thời kì cuối Viễn Cổ Tiên Đạo, căn bản không coi là cái gì, Viễn Cổ Tiên Đạo còn có Tiên Thánh càng cao, bất quá Tiên đạo cũng mới bắt đầu phát triển, có lẽ khi đi đến mức độ của Viễn Cổ Tiên Đạo, cũng sẽ đối mặt kiếp như thế.

Đây cũng là luân hồi?

Khương Trường Sinh một bên vận công, một bên suy tư, trong lúc đang tự hỏi, hắn cảm ngộ rất nhiều, dần dần, cũng sinh ra càng nhiều tưởng tượng về bản chất của Đại Thiên thế giới.

Sáng tạo của bản thân là dựa vào tưởng tượng, tựa như chuyện hắn hiện tại đang làm, là đột phá, cũng là sáng tạo.

Trong lúc bất tri bất giác, trên đỉnh đầu Khương Trường Sinh tụ tập Tử Vân vô biên vô tận, cuồn cuộn không ngừng, đè nén đến cực điểm, ngay cả Hồng Mông Thần Nguyên Khí xung quanh Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa cũng vì đó mà run rẩy.

Lôi uy đang ‌nổi lên, tốc độ tăng cường cực kỳ đáng sợ.

Cùng lúc đó.

Bên trong một đại điện tại một chỗ khác ở hư không phía xa, chủ nhân Huyền Mệnh mở choàng mắt, nàng nhíu chặt lông mày, lẩm bẩm:

- Chuyện thế nào, cảm giác bị đè nén thật mạnh.

Nàng không tính được tới loại cảm giác này từ đâu tới, nhưng loại cảm giác này làm nàng rất khó chịu, có loại cảm giác trời muốn sập.

Không chỉ là nàng, phàm là Thánh cảnh của đạo thống, thậm chí các Tiên đạo Đại La đều có loại cảm giác này.

Đại La tiên vực, Tây Thiên.

Vạn Phật thủy tổ đang niệm kinh bỗng nhiên dừng lại, nhíu mày nhìn về phía bầu trời bên ngoài Lôi âm tự, theo hắn dừng lại, hơn vạn phật chúng dừng lại theo, nhìn về phía phương hướng hắn đang hướng tới.

Vạn Phật thủy tổ nói một tiếng A Di Đà Phật, lại tiếp tục niệm kinh.

Trừ hắn ra, các Đại La khác đều có chút bất an, thậm chí có chút Đại La bắt đầu tụ tập, đàm luận loại cảm giác bị đè nén này.

Bên trong Tử Tiêu cung.

Mộ Linh Lạc nhìn thấy Khương Trường Sinh không ở đây, đôi mi thanh tú nhíu chặt, trong lòng sinh ra cảm xúc lo lắng.

Nàng còn tưởng rằng là tồn tại cường đại của Chu Quái đột kích, Khương Trường Sinh tiến đến ứng đối, cảm giác để người ta bất an chính là đại chiến đưa đến.

Khi nàng bắt đầu lo lắng, Khương Trường Sinh mới bắt đầu độ kiếp.

Trong lôi vân màu tím, mênh mông lôi đình vô biên vô hạn, giống như toàn bộ Đại Thiên thế giới sắp sụp đổ, cũng hoặc là lửa giận của Đại Đạo sắp buông xuống.

Khương Trường Sinh nhấc mắt nhìn tới, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán mở ra.

Hắn có thể cảm nhận được kiếp nạn này rất khủng bố, cho nên hắn nhất định phải toàn lực ứng đối.

Oanh.

Vô biên lôi vân bỗng nhiên bị xuyên thủng ra, một đạo lôi điện màu vàng mang theo uy lực bá đạo hủy diệt hư không buông xuống, Hồng Mông Thần Nguyên Khí ngăn cản, kém chút bị rối tung.

Hư không xung quanh trong nháy mắt sụp đổ tan rã, thời không loạn lưu lan tràn, những quy tắc Đại Đạo nhìn không thấy kia cũng bắt đầu bạo động.

Thật mạnh.

Khương Trường Sinh híp mắt,‌ đây mới là đạo lôi điện thứ nhất, đã đáng sợ như thế?.

Hắn lúc này đứng dậy, đầu tiên là sáng tạo một tôn phân thân, thủ ở bên cạnh Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, sau đó hắn cởi ra áo bào trên người, bay lên bay lên, dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ kiếp lôi.

Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân.

Hắn muốn mượn kiếp‌ lôi ẩn chứa khí tức khủng bố hủy diệt này thối luyện thể phách, dùng cái này để độ kiếp.

Bản thân Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân dị thường cường đại, bên trong Tiên đạo, không có dược liệu, lực ‌lượng kỳ dị có thể giúp hắn lại thối luyện thể phách, hắn tự nhiên không thể bỏ qua kiếp lôi này, mà lại dùng thân thể đi cảm thụ, hắn mới biết rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Oanh! Oanh! Oanh!

Ba đạo kiếp lôi đột nhiên đánh xuống, thế không thể‌ đỡ.

Khương Trường Sinh bị đánh đến diện mạo vặn vẹo, trong nháy mắt, lại có cảm giác hồn ‌phách muốn bị bổ ra khỏi thân thể.

Hắn nhe răng, run run bả vai, triệt tiêu lực lượng lôi điện trong cơ thể, tiếp tục tiếp nhận.

Còn ở bên trong phạm vi có thể tiếp nhận.