← Quay lại trang sách

Chương 1384 Đại La tranh phong (2)

Nhóm Đại La kinh ngạc, không nghĩ tới Cực Quang thần quân dám khiêu chiến Vạn Phật thủy tổ, hơn nữa là còn ở trong loại trường hợp này.

Một chút Đại La lòng dạ sâu thì lại cảm thấy Cực Quang thần quân muốn biểu hiện trước mặt Đạo Tổ.

Vẻ mặt Vạn Phật thủy tổ không biểu tình, nói: ‌

- A Di Đà Phật, Tây Thiên mặc cho ngươi tới.

Phật Môn mặc dù lòng dạ từ bi, nhưng hình ảnh của Vạn Phật thủy tổ một mực rất cường ngạnh, khác nhau với phần lớn phật khác.

- Ha ha ha, Cực Quang thần quân, khi nào tới khiêu chiến ta?

Một tiếng cười lớn truyền đến, hết thảy Đại La quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đạo Côn Luân đạp mây bay tới.

Nhìn thấy Đạo Côn Luân, các Đại La dồn dập mở miệng chào hỏi, Bát Quái chi pháp của Đạo Côn Luân dẫn dắt bọn hắn rất lớn, cho nên nhân duyên của Đạo Côn Luân bên trong Đại La rất‌ tốt.

Cực Quang thần quân nhìn thấy hắn, cũng không thể không đưa tay hành lễ.

Lúc gặp Chu Quái quấy nhiễu, Cực Quang thần quân trước kia trầm mê, cho nên sau khi chuyện đã qua, để hắn hết sức xấu hổ, cực kỳ tôn kính Đạo Côn Luân, Đạo Côn Luân làm được chuyện hắn muốn‌ làm.

Chính là làm cứu thế chủ của ‌Tiên đạo.

Cực Quang thần quân đang muốn trả lời Đạo Côn Luân, cửa lớn Tử Tiêu cung bỗng nhiên mở ra.

Bạch Kỳ cười nói:

- Chư vị, mời đến, các ngươi còn có rất nhiều cơ hội ôn chuyện, cũng đừng bỏ lỡ cơ duyên lần này.

Nghe vậy, các Đại La đều cười một tiếng, sau đó theo thứ tự đi vào bên trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh đã bố trí tốt đạo tràng, hơn qua trăm bồ đoàn đã vào chỗ, hắn không có phân phối cụ thể, để các Đại La tự động an bài.

Thái Sơ Cửu Thánh không chút do dự đi đến một hàng trước nhất, kế tiếp là hàng thứ hai, Cực Quang thần quân cường thế chọn một chỗ ngồi trên cao, khiến cho một vài Đại La âm thầm không vui.

- Chỗ ngồi này, chẳng lẽ không nên dùng bối phận để xếp hạng?

Một lão giả mở lời, hắn là người thứ mười sáu thành tựu Đại La, lẽ ra nên ‌ ngồi ở hàng thứ hai, thấy Cực Quang thần quân chiếm cứ hàng thứ hai, hắn cực kỳ bất mãn lên tiêns.

Có người dẫn đầu, các Đại La khác đi theo phụ họa, đều ‌có chút không quen nhìn Cực Quang thần quân ngang ngược càn rỡ.

Cực Quang thần quân là một ngoại tộc ở cấp độ Đại La, các Đại La không phải ai cũng không thèm để ý mặt mũi giống như Thái Thượng Côn Luân nói, trên thực tế, bọn hắn đã không có truy cầu, mặt mũi chính là truy cầu lớn nhất, giữa các Đại La cơ hồ đều duy trì khách khí, giữa lẫn nhau đều để ý mặt mũi, dù sao ai cũng giết không được đối phương, nhưng Cực Quang thần quân khác biệt, khiêu chiến của hắn luôn‌ khiến cho Đại La mất mặt, cho nên nhân duyên cực kém.

- Cực Quang thần quân, nơi này chính là Tử Tiêu cung, há có thể làm ẩu?

- Tiên đạo chú trọng truyền thừa, nếu ngươi không tôn trọng tiền bối, sau này sẽ có hậu bối không tôn trọng ngươi, tiếp tục như vậy, lễ tiết Tiên đạo sẽ tiêu vong?

- Không sai, ở phía sau nghe đạo hay ở đằng trước nghe đạo đều không có gì khác nhau, nhưng nếu ngươi tự tiện ngồi ở phía trước, sẽ ảnh hưởng đến bối ‌phận.

- Nhanh đến phía sau đi thôi, hậu bối.

Trong lúc mấy vị Đại La quở trách Cực Quang thần quân, các Đại La khác cũng không có‌ lên tiếng, bao gồm cả Vạn Phật thủy tổ, Đạo Côn Luân ở bên trong, bọn hắn đều cảm thấy ngồi chỗ nào đều giống nhau, khoảng cách đối với Đạo Tổ mà nói không có ý nghĩa, nhưng Cực Quang thần quân lỗ mãng như thế, quả thật làm cho tràng diện không dễ nhìn.

Cực Quang thần ‌quân nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ tức giận, hắn cũng không phải cướp, chẳng qua là tốc độ của hắn nhanh hơn mà thôi.

Hắn thấy, nghe đạo đều không tích cực, trách được ai?

Mà ai nói nhất định phải giảng bối phận?

Từ khi Cực Quang thần quân hắn tu luyện đến nay, không có nửa điểm quan hệ với các Đại La ở đây, hắn có tôn trọng cũng chỉ là tôn trọng Đạo Tổ.

Ngay khi Cực Quang thần quân sắp phẫn nộ, Bạch Kỳ đi tới, nói:

- Tốt rồi, còn không nắm chặt thời gian ngồi xuống, nói không chừng Đạo Tổ đang nhìn.

Lời vừa nói ra, các Đại La vây quanh Cực Quang thần quân dồn dập tìm chỗ ngồi xuống, không dám la lối nữa.

Không đến hai hơi, hết thảy Đại La ngồi xuống.

Bạch Kỳ không lưu dấu vết lườm Cực Quang thần quân một cái, sau đó đi đến đứng bên cạnh bồ đoàn của Đạo Tổ.

Đông.

Một tiếng chuông quen thuộc vang lên, khiến cho hết thảy Đại La ngồi nghiêm chỉnh.

Đây là tiếng chuông lớn lúc đi vào Thần Du đại thiên địa, bọn hắn vĩnh thế khó quên.

Một đạo ánh bạc từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên trên bồ đoàn của Đạo Tổ, Khương Trường Sinh hiện thân, đạo bào phiêu động, hắn dùng một tư thái rất tự nhiên ngồi xuống, ánh mắt hết thảy Đại La đều rơi vào trên người hắn.

Chí Dương thần quang che ‌đậy mặt mũi của hắn nhưng Tạo Hóa Quy Nguyên Quan phối hợp thân hình của hắn lộ ra cực kỳ hoàn mỹ, đại khí mà thần thánh, khiến cho người miên man bất định.

- Bái kiến Đạo Tổ.

Tất cả Đại La cùng chào hỏi, tu vi bọn hắn cao thâm, không có người nào tụt lại phía sau, người nào vừa mở miệng, những người khác liền nối liền, lộ ra trăm miệng một lời.