← Quay lại trang sách

Chương 1386 Đệ tử của Đạo Tổ, cách cục mới (2)

Hết thảy Đại La đều dấy lên‌ đấu chí, bao gồm cả Thiên Đế, Thiên Đế mong đợi là Đại La Thần Tướng cảnh, hắn không muốn đi cầu phụ thân, hắn muốn dựa vào cố gắng của mình đi đạt được phần cơ duyên này.

Chúng Đại La rời đi, ai nấy đều nắm chặt thời gian, ‌tranh thủ để mình tiến bộ lớn hơn một chút, mới tiện tranh cơ duyên.

Một bên khác.

Khương Trường Sinh mở lời:

- Đi gọi Bình An, Hoang Xuyên đến đây.

Hắn có bốn Đại Đạo quả, cố ý lưu lại hai quả, Bình An là đại đồ đệ của hắn, mà Hoang Xuyên là đệ tử thứ ba, trừ Thiên Đế, Hoang Xuyên có thể tính là nhị đệ tử, hắn còn có một vị đệ tử, tên Lăng Tiêu, đều là đệ tử mà hắn từng thu nhận khi còn ở Long Khởi quan, bây giờ đã là Tiên Đế.

Trước bồi dưỡng Bình An, Hoang Xuyên thành Đại La, đến nỗi Lăng Tiêu, chờ một chút, cứ theo bối phận mà tính.

Đã nhiều năm đi qua, có rất ít người còn nhớ rõ Đạo Tổ có ba vị đệ tử này, mà ba người bọn hắn cũng chưa từng dùng thân phận này rêu rao cho mình.

Bạch Kỳ nghe xong, mặt giãn ra ý cười, nhích người rời đi.

Đạo tràng trong điện tan biến, khôi phục thành bộ dáng như trước.

Mộ Linh Lạc đi tới, hỏi:

- Chàng còn có nhiều Đại Đạo quả?

Khương Trường Sinh cười gật đầu.

Mộ Linh Lạc cảm khái nói:

- Cuối cùng đợi đến một ngày này, thật ra đã sớm nên bồi dưỡng bọn hắn, ta còn tưởng rằng chàng kiêng kị quan hệ này.

Khương Trường Sinh lắc đầu nói:

- Như thế nào, chẳng qua là tư thái Đại La, không có đơn giản như vậy, Đại Đạo quả trăm vạn năm mới kết một lần, huống hồ, thành tựu Tiên Đế, đã là độ cao mà chúng sinh khó mà với tới.

Hắn cũng không phải không có chiếu cố các đệ tử, chỉ là không có cần thiết nhất định phải nâng các đệ tử lên cấp độ nhất lưu của Tiên đạo.

Ba người Bình An mặc dù không có dùng thân phận đệ tử Đạo Tổ tự xưng, nhưng ở bên trong Tiên đạo, không người nào dám trêu chọc bọn ‌ hắn.

Mộ Linh Lạc hỏi:

- Chàng cảm thấy người nào có thể trở thành thân truyền đệ tử của mình?

Khương Trường Sinh ý vị thâm trường nói:

- Ta tự nhiên có thể tính tới, đến nỗi là ai, ‌lại xem đi, cũng tính như chừa chút chờ mong cho cuộc sống của nàng.

Mộ Linh Lạc cười cười, nói:

- Không có ngoài ý muốn, lại là Vạn Phật thủy tổ, dù sao hắn đứng ở ‌ vị trí đệ nhất Đại La, không hề động dao động qua.

Khương Trường Sinh bắt lấy tay nàng, ôm nàng vào trong ngực, nói khẽ:

- Tâm sự về chuyện của chúng ta‌ đi.

Hắn bảo ‌Bạch Kỳ đi ra ngoài cũng là có một phen ý khác.

Không biết là ai truyền đi, tin tức liên quan tới Đạo Tổ muốn thu đồ truyền ra khắp Đại La tiên vực, thậm chí còn có lời bình, thành đệ tử của Đạo Tổ, có thể trở thành Chấp Pháp giả của Thiên Đạo.

Trong lúc nhất thời, các phương giáo phái đều đang tranh đấu gay gắt, lôi kéo thanh ‌thế cho giáo phái Đại La của mỗi người.

Vạn Phật thủy tổ thân là đệ nhất nhân phía dưới Đạo Tổ lại không được xem trọng, dù sao hắn đã kẹt tại cánh cửa Đại La Thần Tướng đã quá nhiều năm, tựa như lúc trước Côn Luân giáo chủ, trước đó là đệ nhất nhân phía dưới Đạo Tổ, lại bị Đại La ngăn cản, cho đến khi mai danh ẩn tích.

Tư chất cho mỗi tầng một đại cảnh giới cũng có khác nhau, bởi vậy, Cực Quang thần quân ngược lại danh vọng cực lớn.

Làm tồn tại chói mắt nhất bên trong Đại La, mà lại càng tuổi trẻ, phần lớn Tiên Đế đều cho rằng hắn có hi vọng nhất, hắn cũng sẽ giống như Vạn Phật thủy tổ lúc trước, cải biến kết cấu của tiên đạo.

Cứ như vậy, vạn năm qua đi, giảng đạo ở Tử Tiêu cung lần nữa mở ra, hết thảy Đại La lần nữa tề tụ trước Tử Tiêu cung chờ đợi.

Oanh.

Nương theo cửa lớn của Tử Tiêu cung mở ra, chúng Đại La theo thứ tự vào cung, lần này không có Đại La lại đi tranh đoạt, mà dựa theo chỗ ngồi lần trước an vị.

Hết thảy Đại La đều giữ yên lặng, sau đó chờ mong cùng đợi.

Rất nhanh, Khương Trường Sinh hiện thân cũng không nói nhảm,‌ bắt đầu giảng đạo.

Lần này giảng đạo kéo dài ba ngàn năm, sau khi Khương Trường Sinh đưa tiễn bọn hắn, lại đợi vạn năm, lần thứ ba giảng đạo đã đến.

Lần này, hết thảy Đại ‌La đều rất khẩn trương, hơn quá nửa Đại La đã bỏ đi hi vọng, nhưng bọn hắn hy vọng có thể nắm bắt tốt cơ hội lần này, có thể có điều ngộ ra liền tận lực ngộ ra.

Sau khi vào điện và ngồi xuống, vẻ mặt các Đại La không đồng đều, bầu không khí đầy ngưng trọng.

Liền Cực Quang thần quân cũng cau mày, cho tới bây giờ, hết thảy Đại La cũng không có ngộ được Đại La Thần Tướng, trong lòng bọn họ tràn ngập áp lực, không có người cảm giác mình có thể chắc chắn, muốn trở thành thân truyền đệ tử của Đạo Tổ, rất‌ khó.

- Bắc Đấu, ngươi cảm giác như thế ‌nào?

Kiếm Thần ngồi bên cạnh Bắc Đấu chân nhân, nhẹ giọng hỏi.

Vẻ mặt Bắc Đấu chân nhân đầy lạnh lùng, hắn khẽ lắc đầu, không nói gì, cũng coi như biểu đạt ý tứ.

Bỉ Ngạn đạo quân nhìn về phía Thái Thượng Côn Luân, Thái Thượng Côn Luân nhíu chặt chân mày, trên mặt che phủ mây mù.

Bỉ Ngạn đạo quân vừa nhìn về phía Đạo Côn Luân, đã thấy Đạo Côn Luân khí định thần nhàn, trong lòng hắn đầy chấn động.