Chương 1420 Thiên số, bản nguyên (1)
Hắn cẩn thận từng li từng tí, ánh mắt quét nhìn tám phương, sợ lại có cường giả Tiên đạo trấn thủ gần đó.
Một đường đi vào trước Đại Đạo vừa sinh, hắn ngồi xếp bằng xuống, cái gì cũng không có làm, mà chăm chú nhìn, trong mắt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Khương Trường Sinh không có xua đuổi Thiếu Thần, hắn cũng muốn nhìn một chút tiểu tử này có thể làm cái gì với Đại Đạo.
Cứ như vậy, hai người cùng nhau quan sát tân sinh Đại Đạo, dần dần, đều quên thời gian.
Sâu trong hư không, không gian sụp đổ, vô số cực quang hóa thành từng đạo sát khí, trải rộng hư không bị tàn phá.
Độ Vũ tôn chủ nhìn Cực Quang thần quân vẫn ngồi ở trên bảo tọa phía trước, chau mày, trong lòng hắn vô cùng tức giận.
Nói nhiều như vậy, tên này vẫn không tin.
Hắn thật muốn đánh chết Cực Quang thần quân, lại sợ quấy nhiễu đến Đạo Tổ, Đạo Tổ có thù tất báo, Chu Quái chính là kết cục.
Kinh Tuyệt tuy mạnh, nhưng tuyệt đối không có đến mức mạnh hơn Chu Quái.
- Độ Vũ tôn chủ, ngươi xác thực rất mạnh mẽ, có tư cách đeẻ ta đứng dậy, nghiêm túc chiến một trận.
Giọng nói của Cực Quang thần quân truyền đến, hắn đi theo thả lỏng cả người, hai tay hướng lên trên, bảy đạo cực quang bay lên, dẫn phát thiên lôi cuồn cuộn, thanh thế to lớn.
Độ Vũ tôn chủ thầm mắng:
- Còn nghiêm túc? Nếu không phải kiêng kị Đạo Tổ, bản tôn đã sớm đập chết ngươi.
Hắn xem như đã nhìn ra, Cực Quang thần quân cực đoan tự phụ, đã không thể nói chuyện với nhau, chỉ có thể hạ gục.
Độ Vũ tôn chủ xông xáo hư không nhiều năm, cũng sẽ không một mực lưỡng lự, ánh mắt hắn ngưng tụ, lúc này bộc phát ra khí thế trước nay chưa từng có, một bước giết tới trước mặt Cực Quang thần quân, tay phải hóa thành chưởng vung tới, trong chốc lát, toàn bộ cánh tay phải của hắn bắn ra cường quang sáng chói.
Bả vai Cực Quang thần quân lắc một cái, bảy đạo cực quang cùng nhau lao thẳng tới Độ Vũ tôn chủ.
Hai cỗ lực lượng cường đại đụng vào nhau, hủy diệt hết thảy, cường quang bao phủ tất cả màu sắc.
Ngàn năm rất nhanh đi qua.
Khương Trường Sinh chậm rãi thu hồi ánh mắt, quan sát ngàn năm, hắn đã có nhận thức mới về Đại Đạo diễn hóa, chẳng qua là động tĩnh chiến đấu ở phương xa càng lúc càng lớn, bắt đầu ảnh hưởng đến diễn hóa Đại Đạo mới sinh.
Hắn liếc mắt nhìn đi, giờ phút này Độ Vũ tôn chủ đã rơi vào tuyệt cảnh, đối thủ của hắn không chỉ là Cực Quang thần quân, bởi vì Vạn Phật thủy tổ cũng tới.
Luận đạo hạnh, Vạn Phật thủy tổ càng cao, hai thánh hợp lại, Độ Vũ tôn chủ hoàn toàn là đang bị đánh.
Vạn Phật thủy tổ cũng không hiếu chiến giống như Cực Quang thần quân, hắn ra tay đều là sát chiêu, muốn khiến đối phương hình thần câu diệt, quyết không lưu tình.
Khương Trường Sinh lúc này truyền âm cho bọn hắn:
- Di chuyển chiến trường xa một chút.
Đạo Hư Tôn Chủ đã không cho hắn sinh tồn ban thưởng, cho nên hắn lười ra tay, cũng không có nghĩ sẽ lưu Độ Vũ tôn chủ một mạng, hắn tin tưởng hai người Vạn Phật thủy tổ có thể xử lý tốt.
Nghe vậy, Cực Quang thần quân, Vạn Phật thủy tổ đang chiến đấu liếc nhau, lập tức bắt đầu áp chế Độ Vũ tôn chủ rời xa Tiên đạo.
Khương Trường Sinh đi theo hiện thân, mở miệng nói:
- Hậu bối, ngươi nên rời khỏi.
Vừa dứt lời, toàn thân Thiếu Thần đang chìm sâu vào trong quan sát Đại Đạo mới sinh run lên, vội vàng quay đầu nhìn lại, kết quả nhìn thấy Khương Trường Sinh. Tư thái của Khương Trường Sinh càng thêm thần bí hơn so với Cực Quang thần quân lúc trước, chỉ là không có phong mang tất lộ, nhưng cũng đủ để dọa Thiếu Thần lui xa.
Thiếu Thần bay tới phương xa, quay đầu nhìn lại, muốn nói lại thôi.
Khi hắn nhìn thấy Khương Trường Sinh đứng ở trước Đại Đạo mới sinh, hắn không khỏi động dung, hắn xem như biết, đối phương có thể phát giác được Đại Đạo sinh ra.
Thiếu Thần không còn dám dừng lại, lúc này thoát đi khỏi phiến hư không này.
Khương Trường Sinh đứng ở trước tân sinh Đại Đạo, nhìn như trước mặt hắn là một vùng tăm tối, trên thực tế, tân sinh Đại Đạo cách hắn không đến bảy bước, trong mắt hắn, phía trước là một mảnh cường quang huyễn lệ, còn như đám mây, lại như trường long, thỉnh thoảng biến ảo.
Hắn chuẩn bị đưa ý thức của mình thăm dò vào trong tân sinh Đại Đạo, thiết thật cảm thụ nó diễn hóa.
Muốn làm là làm, ý thức Khương Trường Sinh trực tiếp xông vào trong đó.
Một cỗ gợn sóng sinh linh không thể theo dõi truyền ra từ trong Đại Đạo mới sinh ra, quét ngang từng hướng đi, khuếch tán vào sâu trong hư không.
Trong bóng tối, một mảnh tinh vân màu tím lẳng lặng nổi lơ lửng, từ phương xa nhìn lại, như một bàn tay to lớn màu tím, lòng bàn tay hướng lên trên.
Phía trên tinh vân màu tím có vô số thiên địa lơ lửng, trong một phiến thiên địa trong đó, lôi vân cuồn cuộn, đại địa đầy vết nứt, vô số núi lửa liên tục phun trào lấy, một lão giả ngồi tĩnh tọa ở rìa một đại dương mênh mông dày đặc nham thạch nóng chảy, sóng gió nóng rực lay động áo bào, tóc dài hoa râm của hắn.
Hắn đột nhiên mở mắt, con ngươi của hắn hẹp dài giống như rắn, hắn nhíu mày, hắc văn quỷ dị giữa mi tâm tựa như một con mắt sắp mở ra.
- Người nào đang chạm đến đại đạo bản nguyên?
Lão giả tự lẩm bẩm, trường bào màu xanh như là khói xanh đi theo kịch liệt lay động.