Chương 1444 Dấu hiệu của Đại kiếp (1)
Khương Trường Sinh tận mắt thấy Vong Trần đại tiên tiếp nhận Đại Đạo cộng minh, hắn có thể làm là bảo vệ tốt Vong Trần đại tiên, một khi xuất hiện sai lầm, hắn lúc nào cũng có thể sẽ ra tay.
Đại Đạo mới sinh còn đang không ngừng xuất phát ra gợn sóng Đại Đạo, chẳng qua là tất cả đều tập trung ở bên trên Vong Trần đại tiên, khí tức Vong Trần đại tiên cũng theo đó mà thay đổi.
Đây là Đại Đạo tẩy lễ.
Có thể gột rửa thân thể, linh hồn Vong Trần đại tiên, đến nỗi có thể tịnh hóa đến loại trình độ nào, khó mà nói.
Mỗi năm đi qua.
Qua đi ba trăm năm, Vong Trần đại tiên mới tỉnh lại, Khương Trường Sinh đang luyện đan định thần nhìn lại, hắn có thể cảm giác được Đại Đạo mới sinh trở nên suy yếu.
Sở dĩ đến nơi đây kết thúc, chính là bởi vì Đại Đạo mới sinh còn cần chính mình thai nghén.
Khương Trường Sinh không biết đây là hành vi tự chủ của Đại Đạo mới sinh, hay từ nơi sâu xa, có cỗ lực lượng nào đó hắn nhìn không thấu đang thao túng tất cả những thứ này.
Vong Trần đại tiên mở mắt, đầu tiên là nhìn chằm chằm Đại Đạo mới sinh, mặt lộ ra vẻ phức tạp, sau đó quay đầu nhìn về phía phân thân của Khương Trường Sinh, nói:
- Đạo Tổ, đây là một Đại Đạo vừa đản sinh, nó muốn phụng ta làm chủ, ở trong đó...
Hắn hết sức lưỡng lự, không biết đây là Đạo Tổ làm, hay hắn đang quấy nhiễu Đạo Tổ.
Dựa theo trí nhớ truyền thừa, một khi Đại Đạo phụng hắn làm chủ, cũng chỉ có thể để cho hắn sử dụng.
Đây chính là Đại Đạo, hắn có chút thụ sủng nhược kinh.
Phân thân mở lời:
- Nếu ngươi nguyện tiếp nhận, vậy cứ tiếp nhận, không cần suy nghĩ nhiều, ta cũng không phải muốn Đại Đạo này, chẳng qua trước đó có người ngoại vực đến đây cướp đoạt, ta không thể không dùng phân thân trấn thủ nơi này.
Phân thân?
Vong Trần đại tiên thở dài một hơi, nếu như chẳng qua là phân thân, vậy nói rõ Đạo Tổ cũng không có coi trọng Đại Đạo này như vậy.
Hắn lâm vào do dự, Đạo Tổ đều nói, có người tới cướp đoạt Đại Đạo, nếu như hắn tiếp nhận, sau này sẽ không chuyên tâm chấp hành thần quyền của mình, đây là điều khiến hắn xoắn xuýt nhất.
Làm Địa Tiên chi tổ nhiều năm, Vong Trần đại tiên cũng không có hình thành chấp niệm quá lớn cho việc truy đuổi Đại La Thần Tướng, hắn thấy, chỉ cần tu vi của hắn không hạ xuống là đã rất tốt, không cần thiết đuổi theo đạo hạnh đỉnh tiêm.
Bây giờ Đại Đạo chọn trúng hắn, chỉ cần hắn tiếp nhận, sau này rất có hi vọng ngang hàng cùng Tiên đạo Tam Thánh, suy nghĩ đến đây, hắn bắt đầu cân nhắc lợi hại, nếu mình đánh vỡ kết cấu tiên đạo có thể rước lấy phiền toái cho Đạo Tổ hay không?
Khương Trường Sinh nghe được tiếng lòng của Vong Trần đại tiên, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Tên ngốc này không cân nhắc cho chính mình, ngược lại suy tính vì hắn.
Phân thân mở lời:
- Không cần cân nhắc quá nhiều, hỏi một chút bản tâm ngươi, chớ có không quả quyết.
Nghe vậy, Vong Trần đại tiên hít sâu một hơi, hướng về phía phân thân hành lễ, nói:
- Ta nguyện tiếp nhận.
- Ngươi ngồi xuống cảm thụ thật tốt, đợi ngươi sơ bộ nắm giữ nó, ta sẽ tán đi.
Phân thân bình tĩnh nói.
Lời nói này để Vong Trần đại tiên càng thêm cảm kích.
Khương Trường Sinh ở bên trong Tử Tiêu cung phía xa thì thu hồi tầm mắt, việc này tạm thời buông xuống, lại xem Khương Nghĩa, Mộ Linh Lạc, Vong Trần đại tiên sẽ nghênh đón cơ duyên như thế nào.
Dựa theo tính toán, Mộ Linh Lạc thành Đại La Kim Tiên mới có thể đạp vào con đường Đại Đạo Tuyệt Đỉnh, Khương Trường Sinh cũng không dám tưởng tượng khi đó mình sẽ mạnh bao nhiêu.
Đến nỗi Vong Trần đại tiên, muốn chân chính đạt được lực lượng của Đại Đạo, ít nhất phải chờ mấy trăm triệu năm, Đại Đạo mới sinh mới hoàn toàn thai nghén thành công.
Mấy trăm triệu năm, Khương Trường Sinh muốn xem thử một chút, mình có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn hay không.
Bên trong quá trình luyện đan, luyện bảo, hắn cũng sẽ đi suy nghĩ cảnh giới càng cao hơn.
Phía trên Đại La nên là cảnh giới nào?
Lúc trước hắn đạo thống phản thần từng nghe nói về hai chữ Tiên Thánh, nhưng tên không quan trọng, quan trọng là cảnh giới nên có biểu hiện gì.
Đại La Kim Tiên đã đầy đủ mạnh mẽ, vượt qua suy nghĩ của chúng sinh, hiện tại hắn muốn làm chính là đột phá trí tưởng tượng cùng sức sáng tạo của mình.
Đại Đạo thạch trụ nhấc lên một thời đại hoàn toàn mới, một thời đại điên cuồng trước nay chưa có, chúng sinh đều đang tranh đoạt Đại Đạo thạch trụ, vô số pháp bảo, linh đan diệu dược, pháp bảo tràn vào Tiên đạo, cổ vũ Tiên đạo nhanh chóng phát triển.
Tên của Đạo Tổ lần nữa truyền vào trong mắt chúng sinh, chư thiên vạn giới dựng lên càng ngày càng nhiều thần bia của Đạo Tổ, cung phụng Đạo Tổ.
Cơ duyên Đại Đạo thạch trụ cũng hấp dẫn các đạo thống khác, càng ngày càng nhiều sinh linh ngoại vực chạy đến, cỗ gió lốc này đã ảnh hưởng đến các lĩnh vực khác ở gần, khiến cho Đại La tiên vực đi đến trình độ phồn hoa trước nay chưa có.
Không chỉ là Đại La tiên vực, thiên địa xung quanh cũng mượn làn gió này nhanh chóng quật khởi.
Thời gian như thế kéo dài ba vạn năm.
Ba vạn năm sau, Đại Đạo thạch trụ phân tán khắp chư thiên vạn giới đều tan biến, dưới tình huống chúng sinh không có chuẩn bị tâm tư, hết thảy Đại Đạo thạch trụ trong nháy mắt tan biến, những thế lực, sinh linh vừa phí hết tâm huyết mới tranh đến Đại Đạo thạch trụ thất vọng mất mát.
Bên trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh thở ra một hơi, những năm nay tiêu hao không ít tài nguyên, những linh đan diệu dược, pháp bảo cũng không phải lăng không biến ra, đều là những năm này từng giáo phái đến cống lên cho Tử Tiêu cung, bị Bạch Kỳ đặt ở bên trong tầng sâu thiền điện của Tử Tiêu cung, hắn tiêu xài xong.
Hắn cũng không đau lòng, ngược lại bình thường không cần đến những tư thứ này.
Hắn giãn ra cái lưng mệt mỏi, tiếp theo hắn chuẩn bị lần nữa bế quan, đi một bên nghĩ cảnh giới mới, một bên trải qua thời gian rất nhanh.
Đây là hắn lần đầu có ý nghĩ như vậy, hi vọng thời gian nhanh lên, sớm ngày đi đến ngày Hồng Mông Đại Đạo ngưng tụ thành công.
Hắn đã đi qua nhân gian, tạm thời không có hứng thú đối với chư thiên vạn giới.