Chương 1468 La Đạo (2)
Khương Trường Sinh không phân rõ hắn là hâm mộ Thần Tích mạnh mẽ, hay thèm nhỏ dãi máu thịt của sinh linh Thần Tích.
Đạo thống mạnh mẽ như thế cũng sẽ nội loạn, quả nhiên lòng người khó dò.
Khương Trường Sinh suy nghĩ Tiên đạo của mình, một ít mâu thuẫn đã lộ ra, chỉ có thể giao cho lần lượng kiếp sau giải quyết.
Cứ như vậy, Chu Quái thần tôn một mực nói xong, Khương Trường Sinh nghiêm túc lắng nghe.
Rất lâu.
Chu Quái thần tôn kể xong Thần Tích, dừng lại một lát, nói:
- La Đạo đã đi ngang qua phương lĩnh vực này, lần này đi Thần Tích, không biết muốn bao nhiêu năm, vô luận chiến bại hay chiến thắng, bọn hắn tất nhiên cũng sẽ giày vò thật lâu, ngài không cần quá lo lắng bọn hắn trở về, mà Đại Thiên thế giới vô biên vô hạn, quy tắc khó dò, bọn hắn muốn về La Đạo, không nhất định trở về đường cũ, dùng tốc độ Tiên đạo bây giờ phát triển, ta cảm thấy chúng ta có khả năng nắm chặt thời gian, so với việc trốn tránh, không bằng nhanh chóng lớn mạnh, Chu Quái biết được một vài bí cảnh của đạo thống cổ lão, di tích, nguyện cùng Tiên đạo tiến hành đào móc.
Ngữ khí của hắn hết sức chân thành, Khương Trường Sinh cũng cảm thấy có đạo lý.
Nếu như La Đạo thật muốn nhằm vào Tiên đạo, hắn cũng không thể một mực dùng Đại Thiết Thiên Thuật đi tránh né, nói như vậy, hắn không sớm thì muộn sẽ đùa chơi mình tới chết.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Việc này thảo luận cùng Thiên Đế, Tam Thánh đi.
Chu Quái thần tôn thở dài một hơi, hắn cũng không dám cầu Đạo Tổ tự mình ra tay, chỉ cần Đạo Tổ đồng ý liền tốt.
Những bí cảnh, di tích của các đạo thống cổ lão kia tràn ngập nguy hiểm, hắn sợ tự tiện làm chủ, sẽ chọc cho tới Tiên đạo nghi kỵ, giống như âm thầm tính toán Tiên đạo.
Hắn không còn dám quấy rầy, đứng dậy rời đi.
Sau khi đi ra Tử Tiêu cung, hắn không khỏi tự giễu cười một tiếng.
Hắn thật nghĩ nhiều, Đạo Tổ thế nào không biết La Đạo?
Bên trong quá trình hắn giảng thuật, Đạo Tổ rất ít mở miệng, cũng không có biểu đạt không vừa lòng.
Có lẽ suy nghĩ thật giống như Tiên đạo chúng sinh, tâm Đạo Tổ chỉ ở trên đại đạo, sẽ không để ý những mặt mũi, cảm xúc, chỉ có lúc Tiên đạo gặp nguy nan, hắn mới có thể hiện thân.
Trước khi Chu Quái thần tôn đi, quay đầu nhìn thoáng qua Tử Tiêu cung.
Chỗ ngồi trong cung điện đỉnh phong của Tiên đạo này là cô tịch như vậy, giống như không nhận thời gian xâm nhiễm, như là Đạo Tổ, đứng trên đỉnh chúng sinh, đạm mạc đối mặt hết thảy.
Chu Quái thần tôn cảm giác mình cũng phải có một hướng đạo chi tâm kiên định, có thể chiếu cố Chu Quái, nhưng không thể để cho Chu Quái dắt nhiễu đạo tâm của mình.
Hắn đột nhiên cảm giác được chỗ Tiên đạo mạnh hơn Chu Quái không phải về mặt chiến lực, mà là tâm.
Mười vạn năm đối với đại năng tu tiên mà nói, như là một giấc mộng, nhưng đối với Đại La tiên vực đã tan hết nghiệp lực mà nói, chính là rực rỡ hẳn lên, sau khi Thiên Đạo tân sinh, năng lực tự lành vượt xa lúc trước, cách mỗi mười vạn năm, sinh cơ trong Đại La tiên vực sẽ tăng lên một bậc thang.
Từ khi nghiệp lực tán đi ở năm thứ tám mươi vạn, Đại La tiên vực đã khôi phục lại phồn vinh trước lượng kiếp, mà thực lực tổng hợp của Tu Tiên giả cũng cao hơn trước lượng kiếp.
Bây giờ, số lượng Đại La đã đi đến hai ngàn, có thể nói là tăng trưởng bùng nổ, địa vị của Đại La đã không bằng trước kia, chúng sinh bắt đầu truy cầu Thần Tướng cảnh.
Các Đại La cũng vẫn gặp nhau luận đạo của mỗi người, khôi phục tập tục tu tiên dĩ vãng.
Khương Nghĩa, Khương Hồng Trần, Yêu Đế, Đế Tuyệt, Thủy Diễn những tồn tại rực rỡ hào quang ở bên trong lượng kiếp cũng đã trở thành biểu tượng cho lực lượng cường đại trong thần thoại, nhất là Khương Nghĩa, dùng lực lượng một người trấn áp lượng kiếp, khiến cho uy danh lan xa, thậm chí vượt qua Tiên đạo Tam Thánh.
Người thứ hai tiên đạo.
Tại thời kì cuối lượng kiếp, Khương Nghĩa xác thực làm được chuyện một người đè ép Tam Thánh mà đánh, mặc dù cuối cùng Tam Thánh cười đến cuối cùng nhất, nhưng các hậu bối đều cho rằng luận thực lực cá nhân, Hắc Ám đại đế Khương Nghĩa tuyệt đối là người mạnh nhất phía dưới Đạo Tổ.
Điểm này thậm chí các đạo thống khác ở gần tán thành.
Sau khi lượng kiếp kết thúc, Khương Nghĩa thu được công đức khổng lồ, một mực ở trong Thiên Đình bế quan, Tiên đạo Tam Thánh cũng như thế, bọn hắn đều đang tranh đoạt vị trí Đại La Kim Tiên.
Ai cũng muốn làm thứ nhất trở thành Đại La Kim Tiên.
Năm tháng dằng dặc, dần dần, Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ, Bạch Long trở lại Tử Tiêu cung, cũng bắt đầu tự tu hành, không ra ngoài nữa.
Không chỉ có các nàng, tuyệt đại đa số Đại La, Tiên Đế đều như thế, không đi tranh quyền đoạt lợi, đều muốn tăng cao tu vi.
Từng Tinh Không cự môn do Thiên Đình sáng lập tại rìa Tiên đạo lĩnh vực cũng bắt đầu khôi phục vận hành, tin tức liên quan đến chuyện Tiên đạo vượt qua lượng kiếp truyền ra, các đạo thống lĩnh vực khác thì khẩn trương, dồn dập điều động thám tử, dò xét thực lực Tiên đạo hôm nay.
Bên trong hư không màu tím, vô số tinh vân màu vàng kim lơ lửng, lớn nhỏ không đều, từng cái hùng vĩ tuyệt mỹ.
Phía trên một chỗ tinh vân như là bàn tay to lớn, Thiên Tôn quỳ một chân trên đất, bên trên một vân trụ phía trước hắn có một đạo thân ảnh đang ngồi, toàn thân lóng lánh hào quang, chỉ thấy thân hình.
- Con đường tuyệt đỉnh của ngươi bại như thế?
Một tiếng nói uy nghiêm truyền đến, ngữ khí lộ ra một tia không vừa lòng.
Thiên Tôn cúi đầu, trầm giọng nói:
- Sư phụ, là đồ nhi không có năng lực, nhưng đồ nhi xác thực không phải đối thủ của Đạo Tổ, Đại Thiên thế giới, cường giả như mây, có lẽ ta thật không đủ tư cách, ta nguyện làm lại từ đầu.
- Làm lại từ đầu? Muộn! Đại Đạo Tuyệt Đỉnh cũng không phải ngươi muốn chọn liền chọn, vi sư cũng không trợ giúp được ngươi, ngươi thất bại đã định trước ngươi chỉ có thể đi đến cảnh giới hiện tại.
Thân ảnh cao cao tại thượng trong cường quang phẫn nộ quát, tiếng như hồng lôi, vang vọng hư không màu tím.
Sắc mặt Thiên Tôn kịch biến, nắm chặt hai quả đấm, hắn cắn răng, lại không có ngẩng đầu phản bác.