Chương 1501 Đạo thống đỉnh phong cuộc chiến (1)
Phía sau Vạn Phật thủy tổ, trên đường lớn màu vàng kim trông không đến phần cuối có lần lượt từng bóng người đứng thẳng, không thể ít hơn nếu so với số lượng sinh linh của Kinh Tuyệt ở phía trước.
Từng tôn Đại La tản mát ra khí thế cường đại của mình, Vũ Y nam tử cả kinh động dung, hắn không nghĩ tới Tiên đạo trợ giúp tới nhanh như vậy.
Tốc độ của đường lớn màu vàng còn nhanh hơn so với giác quan của hắn.
Trong chớp nhoáng này, hắn cảnh giác.
Hắn cũng không phải kiêng kị Vạn Phật thủy tổ, chỉ lo lắng Đạo Tổ đến.
Trên đường lớn màu vàng, lần lượt từng bóng người bay lên bay lên, liên tục tế ra pháp bảo của mỗi người, các loại hào quang lấp lánh hư không Đại Thiên thế giới.
Cùng lúc đó.
Chỗ sâu trong Kinh Tuyệt, bên trong Đại Đạo cấm ngục.
Vĩnh Hằng Tuyệt đứng trước mặt Đạo Côn Luân, tay phải cách không nhắm ngay cái trán Đạo Côn Luân, khí tức năng lượng màu xanh lam kết nối hai bên, Đạo Côn Luân nhíu chặt lông mày.
Vĩnh Hằng Tuyệt quay đầu nhìn lại, hừ lạnh nói:
- Không nghĩ tới cuối cùng vẫn tới, cũng không biết Đạo Tổ có đến hay không.
- Ngươi cầu nguyện lão nhân gia ông ta không có đến, bằng không ngươi sẽ chết rất thảm.
Đạo Côn Luân nhắm hai mắt, cắn răng nói.
Vĩnh Hằng Tuyệt đang đọc đến trí nhớ của hắn, bị Đại Đạo cấm ngục áp chế, hắn căn bản không có cách ngăn cản, thậm chí ngay cả tự vẫn đều làm không được, hắn như là khôi lỗi, mặc kệ bài bố.
Vĩnh Hằng Tuyệt khẽ nói:
- Đạo Tổ tới lại như thế nào, chúng ta dám ra tay với Tiên đạo, tự nhiên có chuẩn bị, những cường giả khác của tộc ta cũng tới, Đạo Tổ mạnh hơn, có thể hạ gục mười hai vị tồn tại phía trên Vĩnh Hằng Thần Tôn sao?
Nghe vậy, sắc mặt Đạo Côn Luân không có biến hóa, chẳng qua lâm vào trong trầm mặc.
Hắn ở trong lòng lặp lại tình báo này, hi vọng lão sư có thể nghe được.
Mặc dù không nghe thấy, hắn cũng tin tưởng lão sư có thể hạ gục đám cường địch này, dù sao cho tới bây giờ, lão sư chưa từng bại qua cũng không ai có thể khiến lão sư chật vật qua.
Vĩnh Hằng Tuyệt thu tay lại, xoay người sang chỗ khác.
- Ta đi trước nhìn một cái Đạo Tổ có dám đến hay không, nếu như hắn thật tới, vậy ngươi không còn giá trị lợi dụng.
Vĩnh Hằng Tuyệt vứt xuống lời này liền biến mất tại chỗ.
Bên trong hư không, Tiên đạo, Kinh Tuyệt đều chiếm một bên hư không, hai cỗ khí vận cường đại địa vị ngang nhau, hai bên đều có liên tục không ngừng sinh linh chạy đến, cũng có sinh linh đến từ đạo thống khác đi ngang qua phụ cận, bị quấy nhiễu tới.
Cực Quang thần quân, Đế Tuyệt, Thủy Diễn, Thiên Đế, Khương Hồng Trần, Bỉ Ngạn đạo quân, Kiếm Đế, Bắc Đấu chân nhân, Tiêu Hòa nương nương, Luân Hồi đại đế các Đại La Thần Tướng sánh đôi mà đứng, từng người khí thế to lớn.
Đệ tử các giáo đã bắt đầu bày trận, từ khi Tiên đạo thành lập đến nay, trải qua lượng kiếp, xuất hiện qua vô số lần đối ngoại chiến tranh, có thể đi đến một bước này, Tu Tiên giả đều là thân kinh bách chiến, đối với trận đạo thống đại chiến trước nay chưa có này, bọn hắn cũng không có bối rối, chỉ có vô hạn chờ mong.
Kinh Tuyệt lại như thế nào.
Đạo thống ngã vào Tiên đạo dưới chân sao mà nhiều?
- Hừ! Kinh Tuyệt thần tôn, Kinh Tuyệt chỉ sinh ra một vị Vĩnh Hằng Thần Tôn là ngươi, tội gì muốn chết?
Một tiếng hừ lạnh tiếng truyền đến, chỉ thấy Chu Quái thần tôn đạp lên hoàng kim Đại Đạo mà tới, hòa thành từng đạo tàn ảnh, trong chớp mắt đa đi đến bên cạnh Thiên Đế.
Nhìn thấy Chu Quái thần tôn, Vũ Y nam tử thân là Kinh Tuyệt thần tôn nhíu mày.
Chu Quái thần tôn, Vạn Phật thủy tổ đã là hai tôn Vĩnh Hằng Thần Tôn, tình huống cũng không tốt.
Nếu như Đạo Tổ lại ra tay.
Tâm thần Kinh Tuyệt thần tôn dần dần tập trung vào tầm mắt, ánh mắt nhìn về phía phía sau hoàng kim Đại Đạo, tựa hồ mong muốn tìm thân ảnh của Đạo Tổ.
Bên trong rất nhiều thân ảnh của Tiên đạo, có một người đang nhìn đường lớn màu vàng dưới chân, chính là Tất Liễu thần tôn tới từ Thần Đạo trong Hư Không Vô Tận.
Tất Liễu thần tôn sinh ra tại Hư Không Vô Tận, trong chiến đấu ở đây, nàng lộ ra không có ý nghĩa, mặc dù nàng đã là Đại La Siêu Thoát.
- Đầu Thiên Đạo này chẳng lẽ là Đạo Tổ bắt chước Thần Đạo của ta.
Tất Liễu thần tôn yên lặng suy nghĩ, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Nàng không thể không thừa nhận, so sánh cùng Thiên đạo, Thần Đạo của nàng quá nhỏ bé, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Phía trước nhất, Khương Nghĩa nâng lên thần thương, nhìn lại chúng sinh phía sau, trong lòng có loại tâm tình kích động trước nay chưa có.
Hắn lần đầu tiên được nhiều sinh linh Tiên đạo như thế trợ giúp, trước đó ở bên trong Tiên đạo, những người này từng người e ngại hắn, có đôi khi khiến cho hắn lạnh lòng.
Nhưng lúc hắn sắp bỏ mình, những tồn tại bị hắn khinh thường, chán ghét, không nhìn, đều tới.
Giờ khắc này, bọn họ đều vì Tiên đạo mà chiến.
Bọn hắn đều là người trong đồng đạo.
- Đã như vậy, vậy thì khai chiến đi.
Khương Nghĩa giơ thần thương lên, hăng hái nói, dứt lời, hắn trước tiên lao thẳng tới Kinh Tuyệt thần tôn.
- A Di Đà Phật!
Vạn Phật thủy tổ cao giọng quát, đi theo đưa tay, huy chưởng đánh tới.
Kinh Tuyệt thần tôn giơ hạo nhật trong tay lên, phía sau là vô số cường giả Kinh Tuyệt đánh tới.
Trận đại chiến đỉnh cao giữa hai đạo thống chính thức bùng nổ.
Hai bên đều hội tụ đại bộ phận chủ lực, chiến trường kéo dài vô số, như hai cỗ hồng lưu đụng vào nhau, chiếm cứ toàn bộ hư không.
Khương Nghĩa trước tiên chiến cùng một chỗ cùng Kinh Tuyệt thần tôn, Chu Quái thần tôn đuổi theo kịp, cùng hắn kề vai chiến đấu, hai người hợp lại, trong thời gian cực ngắn áp chế Kinh Tuyệt thần tôn.
Khương Tiển cầm trong tay Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, suất lĩnh thiên binh thiên tướng của mình, dùng thiên trận đánh tới, thế không thể đỡ, mục tiêu trực chỉ thiên địa Kinh Tuyệt.
Không chỉ là hắn, còn có rất nhiều Thiên Quân cùng đệ tử Đạo Môn cũng như thế, trận đại chiến này có thể không chỉ vì cứu vớt Khương Nghĩa, công phá Kinh Tuyệt mới là mục tiêu hàng đầu.
Từ khi Kinh Tuyệt khởi xướng chiến tranh bắt đầu, Thiên Đình tổn thất không ít tiên thần, thề muốn báo thù.