Chương 1505 Tiên Đạo thần thụ (1)
Tiên tuế năm 25688698, Vĩnh Hằng Tuyệt cầm đầu mười hai vị cường giả của Vĩnh Hằng tộc, một đài cường tộc mang theo Kinh Tuyệt đạo thống tập kích ngươi, ngươi thành công sinh tồn dsu khi bị bọn hắn vây công, vượt qua một trận sát kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - Đại Đạo linh vật - Tiên Thiên Hồng Mông Thủy"
Chờ trong chốc lát, Khương Trường Sinh cuối cùng chờ để sinh tồn ban thưởng.
Đại Đạo linh vật.
Còn không tệ.
Hồng Mông Thần Nguyên Khí, Chư Thiên Đại Đạo Thụ, Bàn Cổ thụ đều là Đại Đạo linh vật, trợ giúp đối với hắn rất lớn, cho nên nghe nói là Đại Đạo linh vật, Khương Trường Sinh vẫn cảm thấy rất chờ mong.
Hắn bắt đầu truyền thừa trí nhớ của Tiên Thiên Hồng Mông Thủy.
Tiên Thiên Hồng Mông Thủy, chính là một loại linh vật sinh ra tại thời kỳ Hỗn Độn sơ khai, đi qua nó chăm bón, bất kỳ cái gì đều có thể trưởng thành đến cực hạn của bản thân, mà lại là trạng thái hoàn mỹ không có bất kỳ tì vết gì.
Khương Trường Sinh mở mắt, bắt đầu lưỡng lự cho ai dùng.
Đây là thứ đoạt được từ cuộc chiến giữa đạo thống, cho cá nhân, có sai lầm bất công, chẳng thà đặt ở Chư Thiên Đại Đạo Thụ hoặc trên Bàn Cổ thụ, cả hai đều có thể bảo hộ Tiên đạo, để chúng sinh được lợi.
Càng nghĩ, ánh mắt của hắn rơi vào Chư Thiên Đại Đạo Thụ đứng ở phía trên Đại La tiên vực.
Bàn Cổ thụ thai nghén Bàn Cổ quả, cuối cùng cũng phản hồi vào Bàn Cổ hư ảnh, hắn cũng không muốn triệu hồi ra Bàn Cổ thật, trước đó khi độ kiếp, hư ảnh Bàn Cổ nhìn hắn một cái, đến nay khó quên.
Quỷ mới biết sau khi hư ảnh Bàn Cổ phục sinh sẽ là địch hay bạn.
Chẳng thà đặt ở Chư Thiên Đại Đạo Thụ, Đại Đạo quả còn có thể trợ giúp Tiên đạo sản sinh ra càng nhiều thế hệ đại năng, ngoại trừ thực lực bản thân, hắn cũng hy vọng có thể tăng lên thực lực tổng hợp của Tiên đạo.
Đại La vẫ quá ít.
Cũng không biết năm nào mới có thể trưởng thành thành đạo thống như La Đạo.
Khương Trường Sinh đưa tay vung lên, Tiên Thiên Hồng Mông Thủy bay ra, phía trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ xuất hiện mưa to bàng bạc, làm Vô Tự Hống ở trong Vong Sinh tỉnh cả kinh, thoát ra mặt sông, ngẩng đầu nhìn lại.
Tắm gội trận mưa lớn này, Chư Thiên Đại Đạo Thụ bắt đầu cất cao, đếm không hết nhánh cây kém cỏi trưởng thành rất dài, cấp tốc lan tràn.
Khương Trường Sinh bấm ngón tay tính toán, trên mặt đầy tươi cười.
Chư Thiên Đại Đạo Thụ có thể trở thành thần vật mang tính tiêu chí của Tiên đạo, mà các đạo thống khác không có, bao phủ toàn bộ Tiên đạo.
Khương Trường Sinh đột nhiên suy nghĩ đã dung nhập Diệt Thế thụ ở địa phủ, năm đó cây này giúp hắn chèo chống Địa Phủ, cả đời trước đó mặc dù làm nhiều việc ác, nhưng hơn hai ngàn vạn năm qua đi, công đức của nó sớm đã vượt qua tội nghiệt.
Cũng có thể cho nó chút công đức, trợ nó bước vào cảnh giới cao hơn.
Trong lòng Khương Trường Sinh đã có một ý nghĩ, hắn nhìn Chư Thiên Đại Đạo Thụ, yên lặng không nói.
Cùng lúc đó, Tiên đạo cùng Kinh Tuyệt còn đang thương lượng, sinh linh Tiên đạo tiến đến tham chiến cũng thuận thế nhìn Kinh Tuyệt.
Kinh Tuyệt một phương ủ rũ, mặc dù chợt có người phản kháng, nhưng rất nhanh đã bị trấn áp.
Kinh Tuyệt thần tôn lo lắng đến Hoàng Kinh Tuyệt, không dám phản kháng, bồi theo các đại năng Tiên đạo, biểu hiện hết sức thuận theo.
Chu Quái thần tôn làm người từng trải, cũng không để cho hắn quá xấu hổ, Kinh Tuyệt thần tôn cũng phát hiện Tiên đạo tràn ngập nhiệt tình, khúc mắc trong lòng cũng giảm xuống.
Một bên khác.
Hoàng Kinh Tuyệt ngồi yên trước một con sông lớn trong Đạo Giới, nhìn từng con Hung thú bay lượn ở chân trời, tâm hắn lại ở ngoài Đạo Giới.
Hắn cúi đầu.
Hắn đã từng kiêu ngạo nhất không ngờ lại cúi đầu trước kẻ địch.
Nhưng vừa nghĩ tới phụ thân cùng chúng sinh Kinh Tuyệt sống sót, trong lòng hắn lại chảy hiện ra một cỗ cảm xúc khác.
Hắn nghĩ tới Đạo Tổ.
Dùng thực lực của Đạo Tổ, xác thực có tư cách làm sư phụ của hắn, Đạo Tổ tuyệt đối là người mạnh nhất mà hắn đã thấy qua, chẳng qua là hắn có thể tín nhiệm Đạo Tổ không?
Đạo thống chi tranh ngươi lừa ta gạt, há có thể dễ tin người khác?
Nhưng Hoàng Kinh Tuyệt nghĩ đến những truyền thuyết kia của Tiên đạo, trong lòng không khỏi sinh ra chờ mong.
Vạn nhất là thật?
Không biết đi qua bao lâu, một thân ảnh rơi vào bên trái hắn, cách nhau xa hai mươi bước.
- Uy, bái chủ nhân ta làm thầy, vì sao rầu rĩ không vui? Đây chính là cơ duyên lớn nhất kiếp này của ngươi đó.
Âm thanh không vừa lòng của Bạch Kỳ truyền đến.
Hoàng Kinh Tuyệt liếc mắt nhìn nàng, không có lên tiếng.
Bạch Kỳ cười nói:
- Thật ra, các ngươi không nên xem Tiên đạo thành đạo thống, các ngươi ngẫm lại, nếu Thiên Đạo thay thế Đại Đạo, Kinh Tuyệt tranh đoạt vị trí đệ nhất giáo phái, không phải chính là đệ nhất đạo thống Đại Thiên thế giới hiện thời?
Hoàng Kinh Tuyệt nhịn không được cười.
Thiên Đạo thay thế Đại Đạo?
Thật là cảm tưởng.
Bạch Kỳ cười nói:
- Có phải cảm thấy hoang đường hay không, nhưng ngươi suy nghĩ một chút, Tiên đạo mới sáng lập bao nhiêu năm, ngươi gặp qua tồn tại cường đại như chủ nhân nhà ta chưa, ngươi thật rõ ràng hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào sao?
- Mà, trong trật tự Đại Đạo hiện tại, mặc cho đạo thống gì đều có thể nghênh đón kiếp số, ngươi không cảm thấy đây là Đại Đạo ước thúc đạo thống à, đạo thống là lực lượng do chúng sinh hội tụ vào một chỗ, bọn hắn để Đại Đạo cảm nhận được uy hiếp, cho nên đạo thống mới có kiếp số, nhưng từ một điểm này cân nhắc, Đại Đạo cũng không phải vô tình, thậm chí có tư tưởng của mình.
- Dưới trật tự kiểu này, Kinh Tuyệt có thể đi bao xa?
Hoàng Kinh Tuyệt yên lặng, hắn còn chưa bao giờ suy nghĩ qua từ góc độ này.
Hắn không thể không thừa nhận, Bạch Kỳ nói rất có đạo lý, hắn xác thực chưa từng gặp qua đạo thống vĩnh hằng bất diệt.
Từ xưa đến nay, Đại Thiên thế giới sinh ra bao nhiêu Chúa Tể đạo thống khủng bố, cuối cùng, bởi vì đủ loại nguyên nhân tan biến trong dòng sông lịch sử.
Đại Thiên thế giới vô biên vô hạn, đạo thống cũng sẽ không nghiền ép tài nguyên Đại Thiên thế giới, này há không phải nói rõ Đại Đạo không cho phép đạo thống tồn tại.
Chuẩn xác mà nói, Đại Đạo không cho phép chúng sinh phản kháng.
Suy nghĩ kỹ một chút, đạo thống mạnh mẽ đều đang bước chân ở trên Đại Đạo.