Chương 1507 Vứt bỏ (1)
Gặp qua các vị sư huynh.
Hoàng Kinh Tuyệt đưa tay hành lễ với năm người Đạo Côn Luân, mặc dù hắn tự cảm thấy bản thân mạnh hơ những người này, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Hắn bái chính là Đạo Tổ, đồng môn mạnh yếu không quan trọng, ngược lại hắn nhất định sẽ là mạnh nhất.
Thủy Diễn cảm thụ phức tạp nhất, dù sao đời trước Diễn Tộc là Đạo Diễn, thấy có một đạo thống dung nhập Tiên đạo, trong lòng hắn ngũ vị tạp trần, kiếp trước hắn từng nghe nói đến danh tiếng của Kinh Tuyệt.
Xem ra, từ hôm nay về sau sẽ còn có càng nhiều đạo thống gia nhập vào Tiên đạo, đối thủ cạnh tranh của hắn không chỉ đến từ trong Tiên đạo, còn có Đại Thiên thế giới.
Bất quá dạng đạo thống kiểu này mới có thể đi được càng xa.
Thủy Diễn suy nghĩ các Đạo Diễn làm việc bá đạo trước kia, chính là bởi vì quá mức bá đạo, sau khi Đạo Diễn thảm bại, bọn hắn gặp phải các phương đạo thống điên cuồng đuổi giết.
- Hôm nay, ta giảng cho các ngươi về Đại Đạo lục.
Khương Trường Sinh mở miệng nói, để các đệ tử thu lại suy nghĩ.
Biết được lão sư muốn giảng đạo, bọn hắn đều hết sức hưng phấn, nhất là Hoàng Kinh Tuyệt, hắn sớm muốn biết sự tinh diệu của Tiên đạo, nhất là kiến thức được thực lực bá đạo của Đạo Tổ.
Khương Trường Sinh cũng không nói nhảm, bắt đầu giảng giải Đại Đạo lục do hắn khai sáng.
Rất nhanh, Hoàng Kinh Tuyệt đã đi tắm trong đó, đây là hắn lần đầu tiên bị đạo âm kéo vào trạng thái ngộ đạo.
Một bên khác.
Tin tức Tiên đạo chiếm đoạt Kinh Tuyệt triệt để truyền ra, dẫn tới hết thảy đạo thống xung quanh hoảng hốt, lại có một phương đạo thống mạnh mẽ ngã vào trước mặt Tiên đạo.
Bất quá, sau khi hiểu rõ tình hình thực tế sau, các đạo thống lại an lòng.
Ít nhất thua trong tay Tiên đạo còn có một chút hi vọng sống, trong Đại Thiên thế giới, không có gặp được Tiên đạo, cũng sẽ gặp đạo thống mạnh mẽ khác, đạo thống tranh đấu trước đó đều là ngươi chết ta sống, có thể đuổi tận giết tuyệt thì sẽ không chút lưu tình.
Không thể không nói, loại hành vi này của Tiên đạo cũng đưa tới rất nhiều sinh linh cộng minh, chẳng qua phần lớn cường giả khịt mũi coi thường, cảm thấy Tiên đạo không đủ cường ngạnh.
Theo thời gian trôi qua, Chư Thiên Đại Đạo Thụ càng ngày càng lớn, thậm chí bắt đầu che đậy mấy lĩnh vực gần đó, dẫn tới những chúng sinh trong lĩnh vực lo lắng, không rõ ràng sẽ xảy ra chuyện gì.
Dần dần, tên của Chư Thiên Đại Đạo Thụ cũng theo đó truyền ra.
Mặc dù Chư Thiên Đại Đạo Thụ trở nên vô cùng to lớn, nhưng Đại Đạo quả vẫn như cũ tập trung ở trên cành chủ, do Bàn Cổ phân thân trông giữ, không người có thể trộm.
Đáng nhắc tới chính là, theo Khương Trường Sinh thành tựu Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, tu vi đám Bàn Cổ phân thân không còn trì trệ không tiến, bắt đầu không ngừng tăng vọt, giống như không có cảnh giới hạn chế, đã có hơn năm trăm Bàn Cổ phân thân đi đến cảnh giới Đại La Thần Tướng, mười vị hàng trước nhất đang trùng kích Đại La Kim Tiên.
Không chút nào khoa trương mà nói, Khương Trường Sinh mặc dù không ra tay, dựa vào phân thân cũng có thể trấn áp toàn bộ Tiên đạo, cho nên Chư Thiên Đại Đạo Thụ hết sức an toàn, không ai có thể đến trộm Đại Đạo quả.
Khương Trường Sinh giảng đạo vạn năm, sáu người Đạo Côn Luân mới đi ra khỏi Tử Tiêu cung.
Đạo Côn Luân trước sau như một mời năm vị sư đệ đi tới đạo trường của hắn, Hoàng Kinh Tuyệt do dự một chút, không có từ chối, cùng nhau tiến đến, hắn vừa mới gia nhập vào tu tiên chi đạo, trong lòng cũng có rất nhiều hoang mang muốn hỏi.
Thấy Hoàng Kinh Tuyệt có chút co quắp, Đế Tuyệt cười to, nói đến quá trình lượng kiếp lần trước.
Nghe nói Tứ sư huynh cùng Ngũ sư huynh từng là tử địch, Hoàng Kinh Tuyệt rất đỗi kỳ lạ, nghiêm túc nghe tiếp, Cực Quang thần quân thỉnh thoảng xen vào, miêu tả cho Hoàng Kinh Tuyệt thời đại lượng kiếp ầm ầm sóng dậy kia.
Kinh Tuyệt cũng sẽ có kiếp nạn dạng này, bất quá phần lớn là phạm thượng, cuối cùng một đao cắt hết.
Hoàng Kinh Tuyệt càng ngày càng cảm thấy hứng thú về Tiên đạo, hắn đột nhiên cảm thấy gia nhập Tiên đạo, tựa hồ không sai.
Trên thực tế, Tiên đạo bảo lưu lại hệ thống Kinh Tuyệt, Kinh Tuyệt chẳng qua tìm một chỗ dựa thôi, trong Tiên đạo, có quá nhiều sự vật không biết để Hoàng Kinh Tuyệt cảm thấy hứng thú, không giống như trước, hắn ở Kinh Tuyệt vô cùng buồn tẻ.
Trên con đường Tiên đạo này, hắn có thể đi bao xa?
Hư không tối tăm, một đầu Thương Long cả người bị lửa lớn vòng quanh đang tiến lên, long thân rung chuyển hư không, nhiệt độ cao thiêu đốt linh khí, hình thành sương mù nóng bàng bạc.
Trên đầu rồng, một đám người đứng vững, bọn hắn giống như đứng ở trên một mảnh đại lục bát ngát, bản thân lộ ra vô cùng nhỏ bé, sừng rồng của Chúc Long giống như hai sơn phong thông thiên, đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn lại, trông không đến đỉnh núi.
Thiên Tôn nhíu mày, nhìn chằm chằm một người hắc y, trầm giọng hỏi:
- Thật chứ? Kinh Tuyệt đầu hàng, Hoàng Kinh Tuyệt đâu?
Trước đó bọn hắn đi mời Hoàng Kinh Tuyệt, bị Hoàng Kinh Tuyệt từ chối, mọi người hợp lực đều không thể trấn áp Hoàng Kinh Tuyệt, loại tồn tại này không ngờ lại hàng Đạo Tổ.
- Đầu hàng, nghe nói Đạo Tổ xem ở thiên tư Hoàng Kinh Tuyệt mới buông tha Kinh Tuyệt.
Người hắc y trả lời, nói lên việc này, ngữ khí của hắn lộ ra vẻ khó tin.
Kinh Tuyệt, đây chính là đạo thống cực kỳ cường đại, thậm chí có thể đi săn Đại Đạo quy tắc.