← Quay lại trang sách

Chương 1531 Khiêu chiến (1)

Mặt trời chiều ngã về tây, dần dần tới gần mặt biển.

Sau khi Hình Thiên vung búa vô số lần, cuối cùng vẫn mệt mỏi, mặc dù nhân tộc Địa Tiên giới mạnh hơn ở thiên địa khác, nhưng hắn cuối cùng còn chưa tu tiên, vẫn như cũ là phàm thể.

Hắn ngồi xếp bằng trên bờ cát, một bên thở, một vừa nhìn phần cuối mặt biển, không biết đang suy nghĩ chút cái gì.

Rất lâu.

Lúc bóng đêm phủ xuống, Hình Thiên đứng dậy, chuẩn bị đi trở về, đột nhiên, hắn nhìn thấy một sao băng xẹt qua bầu trời đêm, tan biến ở phần cuối mặt biển, hắn ngẩn người, quỷ thần xui khiến nhảy vào trong biển, đi theo tan biến trong bóng tối.

Mặt trăng lặn mặt trời mọc.

Dần dần, Thái Dương mới lên.

Ý thức của Hình Thiên dần dần thức tỉnh, bên tai mơ hồ nghe được hai nữ tử đang nghị luận.

- Người này thật là bị điên, dám xông vào trong biên đuổi theo chúng ta.

- Dù sao hắn là Hình Thiên, luân hồi bách thế, tâm tính muốn trở nên mạnh hơn vẫn còn đó.

- Phúc duyên của hắn không đơn giản, nhưng lão sư không để cho chúng ta điểm tỉnh hắn, làm sao đây?

- Không nhất định, chờ một chút đi, chờ lão sư tới, lại định đoạt.

- Hắn sắp tỉnh, chúng ta tranh thủ thời gian trốn đi.

Hình Thiên mở mắt, hắn đỡ cái trán, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt, vừa rồi nghe được giọng nữ rất mơ hồ, hắn thậm chí không nhớ ra được các nàng đang nói cái gì.

Hắn ngồi dậy, phát hiện mình đợi ở trên bờ cát, đưa mắt nhìn lại, hẳn là đang ở trên một hải đảo thật to, phía sau là núi xanh liên miên, từng bầy điểu cầm xoay quanh giữa rừng núi, tráng lệ như vẽ.

Hình Thiên chỉ nhớ rõ tối hôm qua mình nhảy vào trong biển, mong muốn truy sao băng kia, cuối cùng nhất hết hơi hết sức, rơi vào đáy biển.

Hắn vốn cho rằng mình chết chắc.

Thần tiên.

Hai người lúc trước nói chuyện nhất định là thần tiên.

Hình Thiên nghĩ được như vậy, mừng rỡ, lập tức đứng dậy, bắt đầu tìm kiếm hai vị nữ tiên.

Hắn cảm giác mình nhất định đi vào tiên đảo, bằng không hắn tất đã chết ở trong biển.

Nhưng cả một ngày tiếp theo, hắn cũng không có tìm được nữ tiên, đừng nói tiên nhân, ngay cả tung tích của phàm nhân cũng không có.

Hình Thiên mệt mỏi, quyết định trước nhét đầy cái bao tử lại nói.

Rìa hư không.

Vong Trần đại tiên cùng phân thân Khương Trường Sinh sánh đôi tĩnh toạ, ở trước mặt bọn hắn, đã đường nét của có Đại Đạo tân sinh, phát động Đại Đạo linh khí, hình thành khí trạng, giống như một hàng dài đang chiếm cứ.

Phân thân mở miệng nói:

- Tâm của ngươi có chút loạn, để cho ngươi hóa thân, là vì để ngươi ngộ đạo tốt hơn, vì sao hoàn toàn ngược lại?

Bởi vì tĩnh tọa thật lâu, phân thân đã sáng tạo cho Vong Trần đại tiên mấy tôn hóa thân, trở về Tiên đạo, gặp lại cố nhân, lãnh hội tập tục Tiên đạo hiện tại.

Vong Trần đại tiên thở dài nói:

- Tiên đạo phát triển quá nhanh, bây giờ Đại La Kim Tiên càng ngày càng nhiều, ta mặc dù thành lập liên hệ cùng Đại Đạo này, ngày nhưng nó thành hình xa xa khó vời, ta sợ chờ đợi thêm nữa, không thể đảm nhiệm thần quyền Địa Tiên chi tổ.

- Đạo Tổ, thu hồi Thiên Địa bảo giám trở lại đi, thay một vị Địa Tiên chi tổ mới.

Hắn nhìn về phía phân thân, nghiêm túc nói.

Các hóa thân của hắn đã kiến thức đến tai hoạ ngầm của Tiên đạo hiện thời, đó chính là mâu thuẫn bên trong càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn, cứ thế mãi, tất có đại kiếp xuất hiện, nếu như trước khi đại kiếp Tiên đạo lần sau tiến đến, Đại Đạo trước mặt hắn còn chưa triệt để thành hình, Tiên đạo không có Địa Tiên chi tổ, đây là chuyện hắn nhất lo lắng, rất tự trách.

Chính là bởi vì lo lắng này dẫn đến hắn gần đây suy nghĩ lung tung, đạo tâm càng ngày càng loạn.

Phân thân Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:

- Đổi một người, ngược lại sẽ dẫn tới hậu quả càng không tốt, nếu như ngươi là ta, ngươi cảm thấy người nào trong Tiên đạo hiện thời có tư cách trở thành Địa Tiên chi tổ?

Vong Trần đại tiên nghe xong, không khỏi nhíu mày.

Đứng ở Đạo Tổ góc độ đi xem, xác thực không dễ lựa chọn.

- Tốt, chớ có lo lắng, ta muốn không phải một vị Đại La Kim Tiên, ý nghĩa chân chính của Địa Tiên chi tổ không phải là vì chấn nhiếp, mà là dẫn dắt, nếu ngươi có thể nắm giữ Đại Đạo, ý nghĩa lớn hơn so với Địa Tiên ngươi bây giờ đang quản.

Phân thân nghiêm túc nói, Vong Trần đại tiên nghe xong, không khỏi hít sâu một hơi.

Nếu Đạo Tổ đều đã nói như vậy, hắn xác thực không thể cố chấp.

Nắm giữ ý nghĩa của Đại Đạo.

Trong mắt Vong Trần đại tiên lộ ra vẻ chờ mong, mặc dù không rõ ràng khi nào mới có thể chờ đợi Đại Đạo thành hình, nhưng hắn đã cảm nhận được Đại Đạo mạnh mẽ.

Nếu Đại Đạo thành hình, tu vi của hắn cũng sẽ sinh ra lột xác.

Đạo Tổ nói đúng.

Mặc kệ đợi bao lâu, nắm giữ Đại Đạo, xây dựng dầu dòng Tiên đạo, dẫn dắt tiên nhân sau này.

Cho đến tận hôm nay, vẫn chưa từng nghe nói có Tu Tiên giả có thể dung hợp cùng Đại Đạo, nhiều lắm là lĩnh hội lực lượng của Đại Đạo.

Trong lòng Vong Trần đại tiên càng ngày càng nóng, có lẽ Đạo Tổ đều không làm được đến mức này, cho nên mới chờ đợi hắn, bảo hộ hắn thành công.

Tuế nguyệt như thoi đưa, tiếp tục trôi qua.

Từ sau khi quang hải màu lam hoàn toàn biến mất, Khương Trường Sinh lại bắt đầu sáng tạo đạo pháp, hắn tiến hành chỉnh lý một chút pháp thuật, thần thông mà mình nắm giữ, lại thêm cải tạo, sau đó đưa lên vào trong Tiên đạo.

Mãi đến một ngày, Khương Trường Sinh bị một cỗ khí tức chiến đấu quấy nhiễu.

Hắn mở mắt nhìn lại, ánh mắt ngưng trọng, ánh mắt xuyên qua từng mảnh từng mảnh hư không lĩnh vực.

Cỗ khí tức chiến đấu kia cực kỳ cao thâm, Mộ Linh Lạc cùng các Đại La Tiên đạo cũng không có cách nào phát giác được.

Nhảy vọt thời không, ánh mắt Khương Trường Sinh đến một mảnh hư không không có thời gian, nơi đó tràn ngập khí tức Đại Đạo cực kỳ rậm rạp, có tới một ngàn loại Đại Đạo ngưng tụ tại đây, đè nén mà đáng sợ.

Giờ phút này, Hãi Thiên thánh tôn, Thiên Tôn, Chúc Long cùng với trên trăm vị cường giả đang công kích vào một phương hướng, tất cả đều dùng hết toàn lực.