← Quay lại trang sách

Chương 1541 Thiên Đạo Thánh cảnh (1)

Sát ý bao phủ thân thể, bao phủ linh hồn, bản thân đạo nhân áo đen như ở rất bên trong sông băng thâm sâu, khủng hoảng trước nay chưa có chạy lên não.

Chủ nhân mạch thứ hai cũng đã nhận ra, mặt lộ vẻ hoảng sợ, run giọng nói:

- Hắc Ám... Đại Đế!

Oanh.

Thiên địa bên ngoài đạo quan lay động, Chủ nhân mạch thứ hai rõ ràng cảm nhận được có người đang mạnh mẽ xông tới thiên địa Đạo Môn, mà lại đang nhanh chóng tới gần chỗ đạo quan của bọn hắn.

Chủ nhân mạch thứ hai quá quen thuộc cỗ sát ý này, ở lượng kiếp lần đầu tiên, hắn từng giao thủ qua cùng Hắc Ám đại đế, hắn quá rõ ràng Hắc Ám đại đế mạnh mẽ, ít nhất đối với hắn mà nói, là không thể chiến thắng.

- Càn rỡ! Khương Nghĩa, ngươi muốn làm cái gì?

Thái Thượng Côn Luân nổi giận quát, vang vọng thiên địa Đạo Môn, kinh động toàn bộ Đạo Môn.

- Hừ!

Khương Nghĩa hừ lạnh một tiếng, cũng không giải thích.

Đạo nhân áo đen không dám chạy trốn khỏi đạo quan, vội vàng nói:

- Sư phụ, nhất định phải bảo vệ ta! Một khi việc này bại lộ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, ngươi cũng đừng hòng thoát khỏi quan hệ.

Chủ nhân mạch thứ hai lâm vào bên trong dày vò, hắn thời muốn bao che, nhưng bao che như thế nào?

Khương Nghĩa tự mình đến đây, há có thể bỏ qua như vậy?

Nếu bị Khương Nghĩa phát hiện, dùng tính cách Khương Nghĩa cùng quyền thế của Khương tộc, đại náo Đạo Môn tuyệt không phải việc khó, thậm chí kinh động Đạo Tổ.

Hắn càng nghĩ càng tuyệt vọng, hận không thể bóp chết đạo nhân áo đen.

Đạo nhân áo đen đang muốn mở miệng, oanh một tiếng, đạo quan hóa thành tro bụi, gió mạnh khủng bố bừa bãi tàn phá, thổi đến áo bào hai sư đồ sắp phá toái.

Bọn hắn vô ý thức nhấc mắt nhìn đi, vừa hay nhìn thấy thân ảnh Khương Nghĩa cầm trong tay thần thương từ trên trời giáng xuống.

Đạo nhân áo đen vô ý thức huy chưởng đánh tới, kết quả tốc độ Khương Nghĩa bỗng nhiên tăng lên, vung lên thần thương, chém xuống cánh tay của hắn.

Máu tươi bắn tung toé.

Đại Đạo Chi Nhãn trong tay Đạo nhân áo đen bay lên, cảm giác tuyệt vọng triệt để bao phủ lòng hắn, Chủ nhân mạch thứ hai cũng có tâm tình giống như hắn.

Khương Nghĩa rơi xuống đất, bắt lấy Đại Đạo Chi Nhãn.

Bỉ Ngạn đạo quân, Thái Thượng Côn Luân đồng thời xuất hiện, hai người bao vây Khương Nghĩa, đang muốn chất vấn, kết quả nhìn thấy Đại Đạo Chi Nhãn trong tay Khương Nghĩa, con ngươi của bọn họ bỗng nhiên phóng to.

Bọn hắn lần nữa nhìn về phía đạo nhân áo đen, trong mắt tràn ngập phẫn nộ hận không thể ngàn đao bầm thây hắn.

- Khương tộc ta cần một lời giải thích.

Khương Nghĩa vứt xuống lời nói này, hóa thành một đạo hắc quang tan biến tại phần cuối thiên địa.

- Không nên cản hắn.

Thái Thượng Côn Luân tức giận quát, tiếng rất lớn, khiến cho toàn bộ sinh linh bên trong Đạo Môn đều có thể nghe được.

Đạo nhân áo đen tê liệt ngồi dưới đất, mặt xám như tro tàn.

Chủ nhân mạch thứ hai càng quỳ trên mặt đất, không có chút khí độ của Đại La Thần Tướng.

Hắn biết hắn đã xong, dù cho là Đại La Thần Tướng, lại như thế nào?.

Bây giờ cũng không phải thời đại của Đại La Siêu Thoát, mà là Đại La Kim Tiên.

Đệ tử Đạo Môn trộm đoạt Đại Đạo Chi Nhãn của Nhân Hoàng, chuyện này cấp tốc truyền khắp Đại La tiên vực, lan truyền ra các phương thiên địa xung quanh.

Chuyện này kinh động đến toàn bộ Tiên đạo.

Một bên là đệ nhất thế gia vọng tộc Thiên Đạo, một phe là đệ nhất giáo phái Thiên Đạo, vậy mà phát sinh bê bối như thế, hình ảnh Đạo Môn sụp đổ, uy nghiêm của Khương tộc cũng bị hao tổn.

Tuyên Đạo Thiên Hoàng, Nhân Hoàng đời trước Khương Hồng Trần cùng nhau đi tới Đạo Môn, mong muốn đòi một cái công đạo, kết quả phẫn nộ rời đi.

Nghe nói, Khương tộc muốn khai chiến cùng Đạo Môn.

Việc quan hệ đến Đại Đạo Chi Nhãn của Nhân Hoàng, Khương tộc muốn đạo nhân áo đen cùng Chủ nhân mạch thứ hai cùng nhau hình thần câu diệt, mới có thể tiêu trừ đi cừu hận, nhưng Bỉ Ngạn đạo quân muốn giữ lại Chủ nhân mạch thứ hai, khi Đạo Môn muốn giao ra đạo nhân áo đen, đạo nhân áo đen lại tự vẫn, ngay cả Đại La Kim Tiên đều không ngăn cản kịp, không thể giúp Chủ nhân mạch thứ hai giải vây, chuyện này truyền đến trong tai Khương tộc, tự nhiên không tin.

Mà theo Khương tộc thấy, việc này thế nào có thể là một người làm ra.

Mâu thuẫn giữa hai phe thế lực càng ngày càng nghiêm trọng.

Đệ tử hai bên thậm chí bùng nổ chiến đấu ở các nơi, mà cao tầng song phương bị dẫn động, không xuống đài được, đồng thời trong lòng kìm nén tức giận, chỉ có thể ngầm thừa nhận.

Ngày nào đó.

Khương Nghĩa đột nhiên buông xuống Đạo Môn, giơ cao thần thương, nhất kích bổ ra cấm chế sơn môn của Đạo Môn.

Lần này, hắn là ôm quyết tâm hủy diệt Đạo Môn đến đây, dẫn phát một trận đại chiến ngàn vạn năm khó gặp.

Lượng kiếp lần thứ hai của Thiên Đạo chính thức bắt đầu.

Làm nhân vật chính của lượng kiếp lần đầu tiên, Khương Nghĩa trước đó đóng vai nhân vật tà ma, lần này thì là nhân vật mở ra lượng kiếp, đối với chúng sinh mà nói, Hắc Ám đại đế hiện thân, bản thân đã đại biểu cho lượng kiếp buông xuống.

Bên trong Tử Tiêu cung.

Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân, Đế Tuyệt, Thủy Diễn, Hoàng Kinh Tuyệt cùng ngồi trước mặt Khương Trường Sinh.

Bây giờ lượng kiếp mở ra, thần sắc của bọn hắn đều hết sức ngưng trọng, mặc dù là Hoàng Kinh Tuyệt lần đầu tiên mặt đối lượng kiếp của Thiên Đạo cũng bị hù dọa.

Khi Đạo Môn và Khương tộc khai chiến, sát khí ngất trời bùng nổ, giống như muốn hủy diệt hết thảy, hắn đều chưa từng gặp qua tư thế như vậy ở trong Kinh Tuyệt.

- A Di Đà Phật, đệ tử đạo môn cướp đi Đại Đạo Chi Nhãn hẳn là có quan hệ với lực lượng đại đạo, tu vi của hắn sao lại có thể cướp đi Đại Đạo Chi Nhãn, còn không thể diễn toán, còn có phương thức hắn tự vẫn, đủ loại đều lộ ra ly kỳ.

Vạn Phật thủy tổ thở dài nói, tuy thở dài, nhưng ánh mắt hắn lạnh lùng, không có chút sầu lo.

Cực Quang thần quân khẽ nói:

- Vĩnh Hằng tộc bị diệt lâu như thế, Đại Đạo kiếp số cũng nên tới, lần này lượng kiếp, không bằng làm một trận lớn, ngược lại Cực Quang thần giáo ta đã chuẩn bị nhập kiếp.

Đạo Côn Luân vuốt râu cười nói:

- Nếu muốn nhập kiếp, không bằng chúng ta mỗi người xuất ra một chút bảo vật, để ngợi khen tồn tại chung kết lượng kiếp?