Chương 1570 Cuộc chiến cuối cùng (2)
Hắn mở lời:
- Đại Thừa chân nhân, ngươi đi hàng phục hắn đi, chú ý một chút đúng mực.
Giáo chủ Đại Thừa Vân Giáo trước kia kém chút mở ra lượng kiếp Đại Thừa chân nhân gật đầu, lúc này tan biến tại tại chỗ.
Khương Nghĩa thì nheo mắt lại, tự lẩm bẩm:
- Hắn tới.
Diệp Chiến liếc nhìn hắn, mở miệng hỏi.
- Người nào tới?
Người có thể làm cho Khương Nghĩa coi trọng như vậy cũng không nhiều, tất nhiên là tồn tại siêu nhiên có thể tung hoành Đại Thiên thế giới.
Khương Nghĩa chậm rãi phun ra hai chữ:
- Hãi Thiên!
Phía trên mặt đất, một Cự Long khổng lồ hơn tất cả dãy núi giữa thiên địa đang tiến lên, đám người Hãi Thiên thánh tôn, Thiên Tôn đứng trên đỉnh đầu Chúc Long, đón gió mà đứng.
- Ha ha ha, cuối cùng đến thời điểm chúng ta ra tay rồi, bản tôn đã sớm đã đợi không kịp!
Thiên Tôn hưng phấn cười nói.
Hắn trời sinh hiếu chiến, khiêu chiến Đạo Tổ là quang vinh lớn nhất của hắn, bên trong lượng kiếp hiện thời đang tranh phong vân, người nào khiêu chiến qua Đạo Tổ?
Bằng vào điểm này, Thiên Tôn có thể khinh thường Chiến giáo.
Hãi Thiên thánh tôn nhìn thẳng phía trước, bình tĩnh nói:
- Chiến giáo hội tụ đại năng các giáo Tiên đạo, thực lực khủng bố, nghe nói Diệp Chiến kia có được năng lực vượt qua Vĩnh Hằng Thần Tôn, chúng ta không thể khinh thường, chỉ cần có thể đánh tan Chiến giáo, chúng ta có thể thu được công đức lớn nhất lượng kiếp, thậm chí truy đuổi Tiên đạo Thánh cảnh kia.
Từ khi bị Đạo Tổ giải cứu, Hãi Thiên thánh tôn đã nghĩ thông suốt, khiêu chiến Đại Đạo, không thể làm ẩu, lực lượng Tiên đạo lớn xa so với bọn hắn, không bằng tu luyện bên trong Tiên đạo, sau này cùng Đạo Tổ kề vai chiến đấu, cùng nhau đối kháng Đại Đạo.
- Rất nhiều khí tức Đại Đạo, bên trong Chiến giáo có vài tồn tại đã tại tiếp xúc Đại Đạo bản nguyên.
Chúc Long lên tiếng, ngữ khí có chút ngưng trọng.
Trước khi đến, nó cũng không có để Chiến giáo vào mắt, dù sao thực lực của nó đi đến Vĩnh Hằng Chí Thượng, bọn hắn sở dĩ hiện tại ra tay, là đang chờ đợi một cửa cuối cùng nhất của lượng kiếp, không muốn sớm nhập kiếp làm đá đặt chân cho người khác.
Nhưng khi khoảng cách càng gần Chiến Vực, hắn mới cảm nhận được Chiến giáo không tầm thường.
- Ừm, xem ra Đại Đạo ý chí sắp giấu không được, Đạo Tổ tất nhiên sẽ ra tay, nếu như vậy, chúng ta lại càng không có áp lực.
Hãi Thiên thánh tôn chầm chậm nói.
Bọn hắn đến ngay cả Đại Đạo đều khiêu chiến qua, đối mặt Chiến giáo, nhiều nhất cẩn thận, không đến nỗi khẩn trương.
Cách Chiến Vực càng gần, nghiệp lực giữa thiên địa càng nồng đậm, bầu trời tối tăm, phía trên mặt đất tràn ngập từng mảnh từng mảnh sương mù dày, mơ hồ truyền ra tiếng quỷ khóc sói gào.
Phần cuối thiên địa càng là mây đen giăng kín, sấm sét vang dội, đè nén đến cực điểm.
Ầm ầm.
Bên ngoài Tử Tiêu cung quanh quẩn tiếng kinh lôi, Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tư thái lười biếng quan chiến.
Đám người Hãi Thiên thánh tôn mang đến áp lực trước đó chưa từng có cho Chiến giáo, bọn hắn đầu tiên là giải cứu những Đại La bị trấn áp, lại đánh vỡ cấm chế Chiến Vực, bỏ mặc càng nhiều Tu Tiên giả tiến đến, bên trong Chiến Vực đã lâm vào bên trong loạn chiến.
Mộ Linh Lạc đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, hỏi:
- Ta có thể tham chiến không?
Khương Trường Sinh quay đầu nhìn về phía nàng, nàng sớm đã nhảy ra bên ngoài ba ngàn Đại Đạo, đã sáng tạo đạo thuộc về của mình, nhìn như tương tự Vận Mệnh đại đạo, kì thực là một lực lượng mệnh số khác không nhận ước thúc, sự gia nhập của nàng, quả thật có thể ảnh hưởng đến lượng kiếp.
- Quên đi, nhường cơ duyên cho bọn họ, nếu nàng muốn ra tay, lúc sau ta sẽ dẫn nàng đi một địa phương khác tham chiến.
Khương Trường Sinh lắc đầu cười nói, hắn đã suy tính đến vị trí của Đại Đạo thần đình.
Dù sao thì khi truyền thụ Đại Đạo, sẽ dẫn động quy tắc Đại Đạo trong hư không, không có khả năng lăng không truyền thụ, chỉ là rất khó phát giác mà thôi, theo quy luật quy tắc Đại Đạo chuyển động, vẫn có thể tìm được vị trí của Đại Đạo thần đình, dĩ nhiên, chủ yếu là năng lực thôi diễn nhân quả của hắn cực mạnh, bên trong Tiên đạo, trừ hắn ra, không người có thể thôi diễn đến, bao gồm cả Hãi Thiên thánh tôn ở bên trong.
Ánh mắt Mộ Linh Lạc sáng lên, hỏi:
- Chẳng lẽ chàng tìm tới chỗ Đại Đạo ý chí ẩn thân?
- Ừm, bọn hắn đâu thể tính là Đại Đạo ý chí, chỉ là một đám mượn danh nghĩa Đại Đạo mưu lợi mà thôi, tránh trong bóng tối làm chút tính toán, cuối cùng không phải chính đạo, cũng nên cho bọn hắn nếm mùi đau khổ.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói, nói đến Đại Đạo thần đình, hắn cũng không có quá e ngại.
Trong những năm này, hắn mặc dù không có tu luyện, nhưng tu vi một mực đi theo Hồng Mông Đại Đạo mà trưởng thành, nhất là sau lần ngẫu nhiên tiến vào Hồng Mông Đại Đạo tiến hành Sáng Tạo kia, đạo hạnh của hắn tăng trưởng một đoạn dài.
Hắn tính qua Đạo Niệm chủ nhân mạnh nhất là một ngàn ức Thiên Đạo giá trị hương hỏa, không chút nào khoa trương, Khương Trường Sinh đã vô địch tại cảnh giới Đạo Niệm chủ nhân.
Đến nỗi tồn tại mạnh hơn.
Đại Đạo thần đình không có khả năng có.
Nếu có, Khương Trường Sinh đã chết, hắn có ẩn nhẫn cũng vô dụng.
Mộ Linh Lạc tò mò hỏi:
- Bọn hắn có lai lịch ra sao? Chẳng lẽ giống như Vĩnh Hằng tộc, cùng tồn vong với cảnh giới?
Khương Trường Sinh trả lời:
- Thân phận lai lịch của bọn hắn có rất nhiều, có chủ nhân đạo thống, có Đại Đạo thần linh, đều là tồn tại thu hoạch được Đại Đạo bản nguyên, có thể thao túng quy tắc Đại Đạo, cho nên bọn hắn tự xưng là Đại Đạo.
- Nếu như như thế, chẳng lẽ Đại Đạo ý chí căn bản không tồn tại?
- Cũng không phải như thế, Đại Đạo ý chí xác thực tồn tại.
Khương Trường Sinh suy nghĩ tình cảnh trước đó nhìn thấy bên trong Thái Thủy Niết Bàn Thương, thân ảnh bạch quang thần bí có lẽ là tồn tại sáng tạo Đại Thiên thế giới.
Nếu như thật sự như thế, ý chí của hắn chính là ý chí của Đại Đạo.
Mộ Linh Lạc nghe xong, càng thêm chờ mong về chiến đấu kế tiếp.
Ngược lại đi theo Khương Trường Sinh chiến đấu, sẽ không gặp phải tử cảnh, nàng cũng cần cơ hội đi nghiệm chứng tu hành của mình.