← Quay lại trang sách

Chương 1580 Thiên Đạo đạo (2)

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh buông ra Thái Thủy Niết Bàn Thương, ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tiếp tục quan chiến.

Mộ Linh Lạc nhìn về phía Thái Thủy Niết Bàn Thương, hỏi:

- Những tên kia bị thương này diệt, hay thu?

Lực lượng của Đại Đạo thần đình xác thực đáng sợ, ít nhất thì một ngàn thân ảnh vừa rồi mang đến cho nàng cảm giác áp bách cực mạnh, mặc dù là một đối một, nàng cũng cảm giác mình rất khó thủ thắng trong khoảng thời gian ngắn.

Chính là đội hình mạnh mẽ như thế, đối mặt Khương Trường Sinh, không chịu nổi một kích.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Diệt tự nhiên đáng tiếc, vừa hay chuyển hóa làm đạo của Thiên Đạo, sau này nhường để chúng sinh lĩnh hội.

Mộ Linh Lạc gật đầu, cảm khái nói:

- Nếu như Thiên Đạo có ba ngàn đại đạo, ai còn sẽ đi lĩnh hội Đại Đạo?

Đây là cảm thụ chân thực của nàng, nàng trước đó đã gặp qua Đại Đạo Tuyệt Đỉnh mời chào, dưới cái nhìn của nàng, tu hành Đại Đạo không thể nghi ngờ là tranh ăn với hổ.

Lĩnh hội Thiên Đạo, vậy thì không giống.

Làm người gần nhất với Khương Trường Sinh, nàng thật bội phục Khương Trường Sinh, theo không tính toán hậu bối, hắn hết thảy mạnh lên, đều dựa vào chính mình, mà không phải hi sinh chúng sinh, hắn cũng không có tham đồ hưởng nhạc qua, nếu như nàng không phải tận mắt nhìn thấy, nàng rất khó tin tưởng có người dạng này tồn tại.

- Lượng Kiếp Chi Tử muốn xuất hiện.

Khương Trường Sinh nói theo.

Nghe vậy, Mộ Linh Lạc không khỏi nhìn về phía Chiến Vực.

Nương theo Đại Đạo lực lượng bị trấn áp, Thiên Đạo khôi phục như thường, nghiệp lực trùng thiên lần nữa bao phủ giữa thiên địa, Chiến giáo trở nên càng thêm điên cuồng, bởi vì bọn hắn đã phạm sai lầm, nếu như không tranh được Thiên Đạo công đức, bọn hắn không cách nào tưởng tượng kết quả của mình có bao nhiêu gian nan.

Chiến giáo mất đi Đại Đạo lực lượng, lại không cách nào lại bảo trì sự cường thế lúc trước, Diệp Chiến bị Khương Nghĩa một người kiềm chế.

Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ, Hoàng Kinh Tuyệt những Đại La Kim Tiên tuyệt đỉnh khôi phục phong mang.

Cùng lúc đó.

Âm gian địa phủ.

Hình Thủ đứng ở một bên Hoàng Tuyền, nhìn mây đen giăng kín bầu trời, tự nhủ:

- Cuối cùng chờ đến một bước này sao, đã như vậy, vậy bản tọa sẽ bồi ngươi tranh một chuyến.

Hắn đưa tay thi pháp, vô tận khí vận của Địa Phủ tuôn tới Hoàng Tuyền, theo khí thế Hoàng Tuyền chảy xiết buông xuống dương gian.

Trong Chiến Vực, Luân Hồi đại đế bởi vì mất đi sức chiến đấu, không có đại năng tìm hắn, ngoại trừ Đại La Kim Tiên ra, không có sinh linh dám trêu chọc hắn, không có người chú ý tới Hoàng Tuyền chảy xuôi trên bầu trời đã hạ xuống ở trên người hắn, vờn quanh thân thể của hắn, trợ hắn khôi phục pháp lực.

Khương Trường Sinh đợi một hồi lâu, không có chờ đến sinh tồn ban thưởng, cái này khiến hắn càng thêm không vừa lòng về Đại Đạo thần đình.

Thật sự là lãng phí cảm xúc.

Xem ra đi tới Đại Đạo thần đình, áp bách Đại Đạo thần đình một thoáng thật tốt.

Trong hư không thần bí.

Các cường giả Đại Đạo thần đình vẫn như cũ đang ngồi, chẳng qua là bầu không khí vô cùng yên lặng.

Bọn hắn trăm triệu lần không ngờ hóa thân của bọn hắn bị Đạo Tổ dễ dàng hạ gục như thế, nhất là Đạo Tổ biết được thân phận của bọn hắn, đây là điều để bọn hắn lo lắng nhất.

- Vì sao khí vận Thiên Đạo vừa tản đã tụ lại, chẳng lẽ đó là do Đạo Tổ bày cục?

Một tồn tại Đại Đạo nhịn không được mở miệng hỏi, hắn trước tiên đánh vỡ yên lặng, cũng điều động cảm xúc của những tồn tại Đại Đạo khác.

- Cây thương kia có thể Thôn Phệ đại đạo bản nguyên, đã vượt qua phạm trù Đại Đạo thần binh.

- Không sai, cây thương kia đến tột cùng là lai lịch ra sao, chẳng lẽ có quan hệ cùng Cổ Tiên đạo?

- Truyền thuyết kể rằng, Cổ Tiên đạo từng xuất hiện chí bảo vượt qua Đại Đạo thần binh, vô cùng có khả năng chính là bảo vật trong tay Đạo Tổ.

- Đạo Tổ có thể tìm được chúng ta hay không?

- Nếu hắn muốn tới, vậy cứ để hắn đến, chúng ta trước đừng tán đi, để tránh bị hắn đánh tan từng người.

Các tồn tại Đại Đạo nhấc lên Thái Thủy Niết Bàn Thương đều sợ hãi theo bản năng, lúc trước tuy dùng hóa thân chiến đấu cùng Đạo Tổ, nhưng bọn hắn thiết thật cảm nhận được Thái Thủy Niết Bàn Thương đáng sợ, trong nháy mắt bị thôn phệ, bọn hắn thậm chí cảm giác bản tôn mình đều sẽ bị thôn phệ, loại cảm thụ kia khién bọn hắn thật sự không muốn lại trải qua.

Một tồn tại Đại Đạo mở miệng nói:

- Theo ta thấy, sao chúng ta không tụ tập hết thảy đạo thống tạo thế, bóp chết Tiên đạo? Thật chờ Tiên đạo uy hiếp được ý chí Đại Đạo, trong chúng ta, chỉ sợ có không ít đạo thống sẽ bị tru diệt.

Vừa dứt lời, lúc này có người phản bác:

- Đại Đạo thần đình dùng danh nghĩa Đại Đạo làm việc, cũng không thể bại lộ chúng ta quan hệ cùng đạo thống, làm như vậy, chỉ sẽ khiến vô số đạo thống phản cảm, mà chúng ta chẳng qua cảm thấy Đạo Tổ sẽ uy hiếp đến mình, nếu như không làm gì được Đạo Tổ, thế thì từ bỏ đi, giao cho ý chí Đại Đạo trấn áp, đến nỗi có thể bị Tiên đạo tru diệt hay không thì đều bằng bản sự.

Lời hắn nói được không ít tồn tại đồng ý.

Đại Đạo thần đình cũng không phải một lòng, bọn hắn chẳng qua là mượn nhờ danh nghĩa Đại Đạo mưu lợi, thậm chí giữa lẫn nhau còn có cừu hận.

Chiến Chi Đại Đạo chậm rãi mở miệng nói:

- Tốt, chuẩn bị nghênh đón Đạo Tổ đi, nếu trận chiến này lại bại, vậy thì tiếp nhận Tiên đạo quật khởi.

- Quả nhiên, đám ngốc đến từ đạo thống các ngươi không đáng tin cậy, vừa gặp phải phiền toái đã nghĩ đến an nguy đạo thống của mình, tâm tính như thế, như thế nào trở thành Đại Đạo?

Một tồn tại thần bí châm chọc nói.

Trong bọn họ, cũng không phải toàn bộ đều là chủ nhân của một đạo thống, càng nhiều tồn tại chính là Đại Đạo thần linh, có tồn tại không phải sinh linh do quy tắc Đại Đạo thai nghén ra.

- Đủ rồi!

Một âm thanh ẩn chứa vô thượng uy áp buông xuống, hết thảy tồn tại Đại Đạo ngẩng đầu nhìn lại, đều câm như hến, không còn dám mở miệng.

Trong bóng tối phía trên bọn hắn, có một quái vật khổng lồ như ẩn như hiện, kinh dị mà khủng bố.