← Quay lại trang sách

Chương 1582 Vấn tâm thành thánh (2)

Hoàng Kinh Tuyệt rống giận trong lòng, khí thế chiến đấu của hắn càng ngày điên cuồng, dẫn đến mấy người Đạo Côn Luân cũng bị ảnh hưởng đến.

Cực Quang thần quân nhíu mày, âm thầm kinh hãi, tên ngốc này muốn nhập ma.

Sau khi Hoàng Kinh Tuyệt gia nhập Tiên đạo, cảm thấy rất hứng thú về Tiên đạo, hắn đi khắp các đại giáo phái, tập được nhiều vô số kể đạo pháp, trong đó bao gồm cả một chút pháp môn Ma đạo.

Mặc dù Tiên đạo tác phong tương đối chính phái, nhưng Ma đạo vẫn tồn tại, Ma đạo không phải Ma đầu tàn sát thương sinh, mà là Ma với phương thức tu hành cực đoan, đây cũng là trình độ mà Thiên Đình có thể cho phép.

- Chư vị, nếu như các ngươi chỉ có thể làm được loại trình độ này, người thắng lần lượng kiếp này sẽ để Địa Phủ ta giành.

Âm thanh của Luân Hồi đại đế vang lên, hắn đứng ở trên không trung, phía sau lơ lửng cánh cửa luân hồi, vô tận oan hồn hình thành đại trận, ngăn cách thần thông, pháp thuật kéo tới từ bốn phương tám, không ai bì nổi.

Nói lời này, hắn cố ý nói, làm cho cả Tu Tiên giả Đại La tiên vực đều có thể nghe được.

Hắn biểu lộ lập trường của mình, hắn không phải vì Chiến giáo mà chiến, hắn đang vì Địa Phủ mà tranh.

Vừa dứt lời, sĩ khí Chiến giáo một phương đại loạn.

Khí thế của Luân Hồi đại đế quá mức mạnh mẽ, dẫn đến Chiến giáo đã ký thác hi vọng lên trên người hắn, nào biết Luân Hồi đại đế cũng không phải vì Chiến giáo mà chiến, nếu như vậy, đó chính là kẻ địch của Chiến giáo bọn họ.

Nhưng như vậy, phần thắng của Chiến giáo càng ngày càng nhỏ.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh đã thấy kết quả của lượng kiếp, vẫn tính làm hắn hài lòng.

Hắn tỏa thần niệm ra thiên ngoại, bắt đầu tìm kiếm hư không thích hợp, chuẩn bị dùng hệ thống giá trị khí vận khai thiên tích địa.

Quy tắc thiên địa do giá trị khí vận xây dựng là viên mãn nhất, mà hoàn toàn không nhận Đại Đạo ước thúc, nếu như mình khai thiên tích địa tại Đại Thiên thế giới, tất không thể chặt đứt nhân quả với Đại Đạo.

Tiên đạo có quá nhiều thiên địa không thể rời khỏi Đại Đạo, nhưng tất cả thiên địa cường thịnh nhất đều do hắn dùng giá trị khí vận xây dựng.

Lượng kiếp kéo dài.

Ngàn năm sau.

Nghiệp lực Tiên đạo đã tập trung ở Đại La tiên vực, nhất là Chiến Vực, nhiều vô số kể Tu Tiên giả ngã xuống ở nơi này, máu chảy thành sông, xương trắng xây thành núi, thậm chí có Đại La ngã xuống.

Lượng kiếp chắc chắn có hi sinh, nếu không sẽ không đạt được mục đích của lượng kiếp.

Ngàn năm trôi qua, tình thế lượng kiếp đã nghịch chuyển, không còn Chiến giáo đối chiến với Thiên Đạo một phương, mà là âm dương hai giới chiến đấu.

Luân Hồi đại đế là người mạnh nhất âm Phủ, cũng đã trở thành người mạnh nhất trong lượng kiếp, các đại năng dương gian không ai là đối thủ của hắn.

Cực Quang thần quân, Kiếm Thần, Bắc Đấu chân nhân, Bỉ Ngạn đạo quân những Đại La địa vị cực cao trong thần thoại liên tục bị Luân Hồi đại đế phong ấn, trấn áp.

Càng ngày càng ít tồn tại có thể chống lại Luân Hồi đại đế.

Chiến giáo mặc dù dung nhập trận doanh dương gian, nhưng Diệp Chiến cũng bị Luân Hồi đại đế phong ấn, hai huynh đệ chiến đấu rất khốc liệt, chuẩn xác mà nói là Diệp Chiến rất thê thảm.

Luân Hồi đại đế triển lộ ra tư thái vô địch từ khi lượng kiếp bắt đầu đến nay, không người từng đi đến qua, ngay cả Diệp Chiến lúc đỉnh phong cũng không có cường thế như vậy.

Vô luận âm Phủ, hay dương gian, đều cảm thấy Luân Hồi đại đế sẽ chung kết lượng kiếp.

Trong tuyệt địa luân hồi không người biết được, nơi này phong ấn rất nhiều Đại La, chỉ có Đại La mới có thể miễn cưỡng ở đây sinh tồn, nơi này là không gian đặc thù do Luân Hồi đại đế xây dựng, người bị nhốt đều không thể đào thoát.

Hoàng Kinh Tuyệt ngồi tĩnh tọa ở trên mặt đất, khi đám Đại La đều đang ủ rũ, chờ đợi lượng kiếp lúc kết thúc, hắn vẫn không từ bỏ.

Không thể truy cầu tăng trưởng trên đạo hạnh, hắn chỉ có thể truy cầu tâm cảnh.

Đạo Tổ từng nói, tu tâm, cũng là có thể thông thánh.

Hắn muốn trở nên mạnh hơn, hắn phải cường đại đến mức các chúng sinh Tiên đạo đều ảm đạm phai mờ.

Hắn đi tắm trong loại khát vọng cực hạn này, mặc cho nghiệp lực rót vào trong cơ thể mình, mặc cho những Đại La bị nhốt tâm tình tiêu cực ảnh hưởng đến mình, hắn chỉ muốn mạnh lên.

Dần dần, hắn nghe được hai âm thanh.

- Đấu chí mạnh lên thật cố chấp.

- Hắc hắc, lượng kiếp thật thú vị, không bằng chúng ta cũng tham gia một thoáng, miễn cho thương sinh đều quên chúng ta tồn tại.

Hoàng Kinh Tuyệt tưởng rằng mình nghe nhầm rồi, cho nên không để ý đến.

Một cỗ sát khí ngất trời kinh động đến Tử Tiêu cung, kinh động đến toàn bộ Tiên đạo.

Bạch Kỳ vừa trở về, đang cùng Mộ Linh Lạc trao đổi, kết quả bị cỗ sát khí kia hù dọa.

- A? Thế nào là hắn, vì sao hắn có thể trở nên mạnh mẽ như thế? Lực lượng ở đâu ra?

Mộ Linh Lạc nhíu mày kinh ngạc hỏi.

Bạch Kỳ tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:

- Chẳng lẽ là thiên phú của Kinh Tuyệt?

- Không đúng, Thiên Đạo cũng đang dị động

Mộ Linh Lạc không khỏi nhìn về phía Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh lắc đầu nói:

- Ta không có nhúng tay, đều là cơ duyên của cá nhân, cho dù hắn mạnh lên, cũng chỉ đến mức không sai biệt lắm cùng Luân Hồi đại đế thôi, tiếp theo sẽ xem hai người quyết chiến, một trận chiến định càn khôn.

Lần thứ hai lượng kiếp so với lần đầu tiên lượng kiếp, xác thực thảm liệt hơn nhiều, sinh linh thương vong vượt xa quá khứ, mặc dù các đại năng cũng không có tận lực nhằm vào thương sinh, nhưng thần tiên đánh nhau, phàm linh gặp nạn, mấu chốt nhất là trong lần lượng kiếp này có Đại La ngã xuống.

Đã đến lúc lượng kiếp kết thúc.

Hoàng Kinh Tuyệt bộc phát sát khí đầy người xé rách không gian, buông xuống Đại La tiên vực, sát khí của hắn thật sự quá đè nén, khiến cho tất cả người tham chiến đều ghé mắt, bao gồm cả Luân Hồi đại đế ở bên trong.

Luân Hồi đại đế nhíu mày, hắn cảm nhận được hai cỗ khí tức điềm xấu trên người Hoàng Kinh Tuyệt.

Hoàng Kinh Tuyệt chậm rãi ngẩng đầu, đồng tử bên phải huyết hồng, mắt trái xám đậm, khuôn mặt không ngờ lại hiện ra hai loại biểu lộ, một loại là kiệt ngạo bất tuần, một loại là âm lãnh.