← Quay lại trang sách

Chương 1584 Chí bảo Thiên Đạo công đức (2)

Hắn đã thu lại hồn phách Hoàng Kinh Tuyệt từ trong tay Luân Hồi đại đế, tin tưởng Luân Hồi đại đế có thể hiểu rõ hết thảy.

Thiên Đạo công đức rơi xuống để người nhập kiếp hưởng thụ Thiên Đạo ban ân, tu vi của hết thảy người nhập kiếp đều đang tăng trưởng, ngay cả Khương Trường Sinh – người sáng tạo ra Thiên Đạo cũng tăng trưởng tu vi.

Chẳng qua, hắn cách đột phá cảnh giới cao hơn còn không biết bao lâu, hết thảy muốn chờ Hồng Mông Đại Đạo triệt để thành hình, bất quá cho dù không thể đột phá, tu vi của hắn cũng có thể một mực tăng trưởng.

Vượt qua Đạo Niệm chủ nhân, cũng không khó.

Cũng không biết ngoại trừ ý chí Đại Đạo ra, Đại Thiên thế giới có tồn tại vượt qua Đạo Niệm chủ nhân tồn tại hay không.

Lôi vân cuồn cuộn, sóng biển trận trận, Hoàng Kinh Tuyệt ngồi tĩnh tọa ở trên bờ cát, hai mắt vô thần nhìn phần cuối mặt biển. Hắn không thể nào tiếp thu được mình thất bại.

Nhất là lần nữa thất bại sau khi thu hoạch được hi vọng.

- Ngươi biết ngươi bại ở đâu không?

Một âm thanh truyền đến, Hoàng Kinh Tuyệt cả kinh ngẩng đầu nhìn lại, theo đó quỳ bái hành lễ.

- Lão… Lão sư..

Hoàng Kinh Tuyệt dán trán ở trên cát đá, xấu hổ đến cực điểm, không dám đối mặt Khương Trường Sinh.

Sau khi biết được mình sống sót, hắn cũng không có kinh hỉ, hắn thậm chí có loại mong muốn tự vẫn, nhưng ở trong phiến thiên địa này, hắn một khi nổi lên ý nghĩ này, cảm giác áp bách vô hình sẽ khiến cho hắn không thể động đậy.

Khương Trường Sinh nhìn mặt biển, bình tĩnh nói:

- Thật ra ngươi cũng không có yếu hơn hắn, thậm chí luận thực lực bản thân, ngươi mạnh hơn hắn, hắn có thể thắng, là bởi vì phía sau hắn có Địa Phủ, ngươi thấy là hắn rất khí phách, một thân một mình chiến đấu, thật tình không biết ở trong âm Phủ, ức vạn vạn hồn phách đều đang cầu khẩn hắn có thể thắng, tất cả khí vận Địa Phủ đều đang trợ giúp cho hắn.

Nghe vậy, Hoàng Kinh Tuyệt ngẩng đầu, hắn rất muốn nói mình cũng có chỗ dựa, chính là Kinh Tuyệt, nhưng hắn ý thức được quan hệ giữ mình và Kinh Tuyệt cũng không chặt chẽ, trước khi gia nhập Tiên đạo, trước đó chính là như thế, hắn hưởng thụ Kinh Tuyệt bồi dưỡng, hắn lại ra tay lúc Kinh Tuyệt gặp nguy nan, nhưng cũng là chỉ thế thôi, quan hệ của hai bên cũng không chặt chẽ, hắn cũng không có giảng đạo thi ân ở trong Kinh Tuyệt.

Hắn sinh ra cô độc, không nhận bất kỳ tình cảm gì trói buộc.

Hắn một mực tin tưởng vững chắc khi mình đủ mạnh, sẽ bảo hộ được hết thảy.

Chẳng lẽ hắn sai rồi?

- Suy nghĩ thật kỹ đi, qua thêm một đoạn thời gian, ta sẽ dẫn ngươi đi một chỗ, đi mở mang kiến thức một chút lực lượng của Đại Đạo.

Vứt xuống xong lời này, Khương Trường Sinh quay người.

Hoàng Kinh Tuyệt vô ý thức quay đầu nhìn lại, cũng đã không nhìn thấy thân ảnh của lão sư.

Vạn năm sau lượng kiếp kết thúc, vạn vật sinh sôi, Tiên đạo khôi phục sinh khí, các đại năng giảng đạo bốn phía, điểm hóa sinh linh, Thiên Đình bị Thiên Đế chỉ thị đi tới thiên ngoại, chủ trì những thiên địa mới do Đạo Tổ xây dựng.

Thiên Đạo khí vận không ngừng bành trướng, Đại La tiên vực cũng đang không ngừng biến lớn, thiên địa kéo dài, xuất hiện càng ngày càng nhiều chỗ kỳ quan, cũng sinh ra càng ngày càng nhiều chủng tộc mới, thậm chí có chút chủng tộc ẩn chứa Thiên Đạo khí vận rất khổng lồ.

Hết thảy đều lộ ra vui vẻ phồn vinh.

Sau khi đạt được công đức khổng lồ, Luân Hồi đại đế cũng không có bế quan đột phá, mà mang theo Hoàng Tuyền trở lại âm Phủ, hắn đem công đức luyện hóa xong một kiện chí bảo, tên là Lục Đạo Luân Hồi Đại Bàn, trấn áp khí vận Địa Phủ, dùng công đức trợ vong hồn siêu thoát, lần này làm để vô số vong hồn trong âm Phủ cảm kích.

Chuyện này lưu truyền rộng rãi, cảnh giới Luân Hồi đại đế dù chưa thành thánh, nhưng hắn làm đã làm cho hắn trở thành Thánh trong lòng chúng sinh.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh triệu tập các đệ tử của mình, lần này, ngay cả Bình An, Khương Tiển, Hoang Xuyên, Lăng Tiêu cũng tới.

- Lão sư, Lục Đạo luân hồi đại bàn tính là pháp bảo gì? Cảm giác còn mạnh hơn Thiên Đạo chí bảo, mặc dù âm dương tương cách, ta cũng có thể cảm nhận được khí tức cường đại của nó.

Cực Quang thần quân tò mò hỏi.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Đây là chí bảo Thiên Đạo công đức, bảo vật này sẽ theo Thiên Đạo khí vận tăng cường mà mạnh lên, Thiên Đạo chí bảo trước đó chưa hẳn có thể trấn áp nó.

Hắn chuẩn bị khi đến lần giảng đạo tiếp theo, một lần nữa chế định phân hoá cho các pháp bảo trong Thiên Đạo.

Thiên Đạo chí bảo, tất nhiên tương quan cùng Thiên Đạo, có thể mượn lực lượng Thiên Đạo trợ giúp, như thế mới không đến nỗi bị thời đại đào thải.

Đạo Côn Luân cảm khái nói:

- Luân Hồi đại đế có lòng mang chúng sinh, có thể đem công đức khổng lồ như vậy dùng để tạo phúc trên người thương sinh, chúng ta không kịp.

Những người khác đi theo gật đầu, đổi lại là bọn hắn, tất nhiên sẽ dùng để tăng cường tu vi bản thân.

Lượng kiếp kết thúc, khí vận Địa Phủ tán đi, Luân Hồi đại đế khôi phục thành tu vi Đại La Kim Tiên, khoảng cách đột phá Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên còn rất xa xôi, dưới tình huống không hấp thu công đức, hắn không cảm giác được vách ngăn, cho nên hắn cũng không phải bởi vì không thể đột phá, mới lựa chọn cử động lần này, hắn là thật tâm thật ý muốn tạo phúc cho thương sinh, tạo phúc Tiên đạo.

Khương Trường Sinh nói:

- Ta sẽ không bắt buộc các ngươi bắt chước bọn hắn, nhưng tạo phúc thương sinh, nhất định sẽ có được Thiên Đạo phản hồi, Luân Hồi đại đế sau này sẽ tiền đồ vô lượng, vị thứ hai Thiên Đạo Tiên Thánh chính là hắn.

Nghe vậy, chúng đệ tử cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn.

- Lần này triệu các ngươi đến, là muốn cho các ngươi theo vi sư xuất chinh Đại Đạo thần đình, Đại Đạo thần đình chính là cái gọi là Đại Đạo lực lượng kia, trước đó sai sử Thương Sinh Thiên, họa loạn lượng kiếp Đại Đạo lực lượng đều là bọn hắn.

Khương Trường Sinh nói lời này để chúng đệ tử động dung.

Xuất chinh Đại Đạo thần đình?

Đế Tuyệt vội vã không nhịn nổi mà hỏi:

- Lão sư, ngài đã có thể truy xét đến hành tung của Đại Đạo?