Chương 1596 Bá Tổ, Đại Quy Nhất Chi Thuật (2)
Trong thời gian dài về sau, Khương Cửu từng tìm qua Khương Trường Sinh, nhưng không có tìm được, cho nên hắn lựa chọn khổ tu, cầu có một ngày có thể tái kiến tổ tông, báo ân cứu mạng.
Liên quan tương lai, Khương Trường Sinh không có hỏi thăm quá nhiều, trên cơ bản là Khương Cửu đang kể.
Nhưng dù cho như thế, lời Khương Cửu giảng cũng làm cho Khương Trường Sinh có rất nhiều hoang mang.
Trong giảng giải của hắn, Tiên đạo đã mười không còn một, Khương tộc thật chỉ còn lại có hắn, tại thời không kia, nếu như Khương Trường Sinh vẫn còn, không thể nào cho phép loại tình huống đó xảy ra.
Mặc dù hoang mang, nhưng hắn vẫn không có hỏi nhiều, sợ ảnh hưởng phán đoán của mình.
Một đường tiến lên.
Chẳng biết lúc nào, phía trước xuất hiện một bậc thang dài lên trời, đỉnh bậc thang dài là một bệ đá, vô cùng to lớn, ở rìa có từng cột đá to lớn, tựa như trụ trời.
Mọi người theo thứ tự trèo lên bậc thang, Khương Trường Sinh cũng đang quan sát những người khác, hấp dẫn hắn nhất chính là lão giả đi ở phía trước nhất.
Chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy vị lão giả này giống Huyền Diệu đạo tổ.
Vị Đạo Tổ của Viễn Cổ Tiên Đạo.
Chẳng qua là tướng mạo khác biệt, mà ở thời đại Viễn Cổ Tiên Đạo, mạnh nhất hẳn là Huyền Diệu đạo tổ mới đúng.
Một đường đi vào trên bệ đá, Khương Trường Sinh nhìn thấy một thân ảnh vĩ ngạn, hắn tĩnh toạ ở giữa không trung, vừa nhìn thấy thân hình của đối phương, con ngươi Khương Trường Sinh bỗng nhiên co rụt lại.
Đây là...
Khương Trường Sinh suy nghĩ đến màn độ kiếp trước đó, từng thấy thân ảnh thần bí ở trong lôi kiếp, thân ảnh bị cầm tù kia.
Sau đó, hắn biết được thân ảnh đó là một vị Tiên đạo Đạo Tổ trước đó nữa.
Bá Tiên Đạo Đạo Tổ.
Sở dĩ có thêm chữ Bá, chủ yếu là Đạo Tổ quá mức bá đạo, đối nội đối ngoại đều như thế.
Khương Trường Sinh hiểu rất ít về hắn, cho nên ở trong lòng hiện tại tràn ngập tò mò.
Vị Bá Tiên Đạo Đạo Tổ này đến tột cùng mạnh bao nhiêu?
Tiêu hao nhiều giá trị đạo thống nhân quả như thế mà lại đi vào đạo trường của hắn.
Mọi người dừng lại, xếp thành một hàng, từng người khí độ bất phàm, cho dù đối mặt Bá Tiên Đạo Đạo Tổ, cũng không có nhút nhát gan.
Vị Đạo Tổ này người mặc đạo bào rộng rãi, lồng ngực hiển lộ ra cơ bắp ẩn chứa lực lượng đáng sợ, tóc dài rối tung, hắn không giống như người tu đạo, càng giống võ đạo Chí Tôn, toàn thân tản ra khí tức hung lệ.
Hắn từ từ mở mắt, bễ nghễ đám người Khương Trường Sinh, mở miệng nói:
- Ta chính là Đạo Tổ, dĩ nhiên, các ngươi cũng là Đạo Tổ, các ngươi có thể gọi ta là Bá Tổ, bởi vì ta tu hành chính là Bá Chi Đại Đạo, đây cũng là Đại Đạo ta khai sáng.
Bá Chi Đại Đạo.
Khương Trường Sinh chấn động tâm thần, hắn vẫn cho rằng chỉ có mình mở ra Đại Đạo, đây là ưu thế mà hắn khác biệt so với tiên đạo lúc trước, thế nào cũng không ngờ Bá Tổ đã từng sáng tạo Đại Đạo thuộc về mình.
Điều này nói rõ cái gì?
Mặc dù sáng tạo ra Đại Đạo mới, cũng đánh không lại ý chí Đại Đạo?
Không chỉ Khương Trường Sinh, những người khác cũng cảm thấy động dung.
- Các ngươi đến từ thời đại khác nhau, nơi này là thời không ta xây dựng độc lập, không nhận Đại Đạo quản hạt, ở trong đây, các ngươi không cần trao đổi quá khứ, tương lai, chỉ cần nghe ta giảng đạo, trong quá trình ta tu hành, đã nhận ra tử cục của bản thân, mặc dù ta xây dựng Đại Đạo không thuộc về Đại Thiên thế giới, cũng khó thoát kiếp ngã xuống, cho nên ta một mực đang tìm kiếm sinh cơ hư vô mờ mịt kia.
Vẻ mặt Bá Tổ không thay đổi nói, nói đến tử kiếp của bản thân, ngữ khí của hắn không có gợn sóng chấn động, giống như đang nói một chuyện qua quýt bình bình.
Vừa dứt lời, bồ đoàn xuất hiện trước mặt đám người Khương Trường Sinh, bọn hắn lúc này riêng phần mình ngồi xuống.
Vị lão đạo nhân Huyền Diệu đạo tổ hư hư thực thực kia mở miệng hỏi:
- Ý của ngươi là, dùng lực lượng của một vị Đạo Tổ không cách nào phá vỡ kiếp nạn của Tiên đạo, cho nên muốn liên hợp lực lượng của chúng ta?
Bá Tổ trả lời:
- Cũng không phải, chư vị đều đưa lên ý chí Đại Đạo, bị ta kéo tới, lực lượng của chúng ta không có khả năng tập trung, bởi vì là quá khứ đã không tồn tại, tương lai còn không ra đời, đứng ở góc độ của các ngươi, cũng là như thế, chúng ta chỉ có thể mượn nhờ lực lượng bản thân, ta chẳng qua hi vọng truyền thụ những thứ ta lĩnh ngộ được cho các ngươi, nếu như ta thất bại, cũng hi vọng trong các ngươi có người có thể thành công.
- Tại Đại Thiên thế giới, có tồn tại Đạo Quỷ, là mặt trái của ba ngàn Đại Đạo, ta chính là tìm hiểu bản nguyên của Đạo Quỷ, sáng tạo ra thuật này, ta xưng là Đại Quy Nhất Chi Thuật.
Hắn bắt đầu giới thiệu Đạo Quỷ tồn tại, không sai biệt lắm với tin tức mà Khương Trường Sinh hiểu rõ từ trong miệng Đọa Đạo.
Sau đó, hắn bắt đầu giảng giải Đại Quy Nhất Chi Thuật do mình sáng tạo.
Thuật này có thể quy nhất hết thảy, là một sự vật thuần túy, có thể là bất kỳ cái gì, có thể là người, cũng có thể là một khối đá.
Đại thành, có thể quy nhất Đại Thiên thế giới, đây là suy nghĩ của Bá Tổ.
Mặc dù không thể đại thành, lúc nguy nan cũng có thể quy nhất Tiên đạo, hóa thành một sự vật, tránh né Đại Đạo truy sát.
Nghe xong giới thiệu về Đại Quy Nhất Chi Thuật, tâm thần Khương Trường Sinh chấn động.
Hệ thống sinh tồn của hắn không phải là Đại Quy Nhất Chi Thuật sáng tạo ra đó chứ?
Quá có khả năng.
Hệ thống sinh tồn ẩn chứa hết thảy truyền thừa của Tiên đạo, giống như trong cơ thể Khương Trường Sinh cất giấu Tiên đạo hoàn chỉnh, hơn nữa còn không phải một Tiên đạo thời kỳ đó nào.
Chẳng lẽ hệ thống sinh tồn là một vị Đạo Tổ nào đó ở quá khứ sáng tạo ra?
Suy nghĩ của Khương Trường Sinh trôi đến các Đạo Tổ hai bên, không biết là vị Đạo Tổ nào sáng tạo.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn, Thái Thủy Niết Bàn Thương tồn tại đã chứng minh hệ thống sinh tồn sinh ra ở trước Đại Thiên thế giới, cũng hoặc là từng đi ra bên ngoài Đại Thiên thế giới, bằng không sao có thể có Thái Thủy Niết Bàn Thương tồn tại?