Chương 1607 Đạo Tổ mạnh nhất từ xưa đến nay (1)
Đại Thiên thế giới dồn dập hỗn loạn, mà Đại La tiên vực làm trung tâm Tiên đạo, lại hết sức hài hòa, cơ hồ không nhìn thấy đại sự gì.
Ngày nào đó.
Oanh!
Một tiếng nổ vang rền kinh thiên động địa đột nhiên vang lên, đinh tai nhức óc, chúng sinh đều bị hù dọa, hết thảy đại năng, vô luận đang làm cái gì, đều mở mắt nhìn lại.
Những tồn tại Đại La nhìn thấy một tia sáng bạc bay ra từ phương hướng Tử Tiêu cung, cấp tốc tan biến trong hư không thiên ngoại.
Một màn này hấp dẫn số ít Đại La truy đuổi theo.
Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân lập tức xuất hiện trước Tử Tiêu cung, bọn hắn cau mày, muốn hỏi thăm lão sư xảy ra chuyện gì.
Chỉ nghe âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên:
- Bảo vật này có lực lượng quá mạnh mẽ, khó mà chưởng khống, vô duyên với ta, nhưng nếu như các ngươi có thể hàng phục, có thể nhận nó.
Nghe vậy, ba người lập tức cảm tạ lão sư, sau đó lách mình đuổi theo Vĩnh Hằng châu.
Bất quá đã có người đuổi theo trước bọn hắn, bởi vì nghe đồn về Vĩnh Hằng châu đã huyên náo xôn xao, cho nên các Đại La trước tiên liên tưởng đến Vĩnh Hằng châu, mặc dù đại bộ phận người bảo trì cẩn thận, nhưng luôn có người nguyện ý bí quá hoá liều.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh cười cười, sau đó hư không biến mất trong điện, đi vào trong Hồng Mông giới.
Hồng Mông giới có phân thân của hắn, Đại Đạo thần đình căn bản không dám trở về, mà sinh linh bình thường cũng không có khả năng tìm tới nơi này, cho nên Hồng Mông giới không có bị xâm lấn qua, nhiều năm qua đi, Hồng Mông giới phóng đại sinh cơ, vô số thiên tài địa bảo thai nghén mà sinh ra, nhưng tạm thời không có có sinh linh sinh ra, đây cũng là ý của Khương Trường Sinh, hắn muốn Thiên Đạo chúa tể Hồng Mông giới, không cho Hồng Mông giới sinh ra sinh linh.
Hồng Mông giới cũng nên thành tựu Thánh địa tu tiên.
Khương Trường Sinh bắt đầu thi pháp, đưa từng đạo thần thông, công pháp, pháp thuật, đan đạo các loại vào trong Hồng Mông giới, lại sáng tạo rất nhiều cấm chế khảo nghiệm, chỉ có thông qua khảo nghiệm, mới có thể thu được truyền thừa của hắn.
Hàng loạt kế hoạch dùng trọn vẹn vạn năm mới thành công, chủ yếu là Hồng Mông giới quá lớn, truyền thừa của hắn lại quá nhiều.
Tu tiên hơn ba nghìn vạn năm, đạo pháp do Khương Trường Sinh tự mình sáng tạo nhiều vô số kể, hắn thậm chí còn giữ không ít pháp bảo tại Hồng Mông giới, trong đó có bảy chuôi Thiên Đạo chí bảo, đây đã là toàn bộ hàng tồn kho của hắn, hắn không cách nào lại sáng tạo càng nhiều Thiên Đạo chí bảo, bởi vì sức thừa nhận của Thiên Đạo khí vận có hạn.
Trở lại trong Tử Tiêu cung, vừa hay Bạch Kỳ đang ở đây.
- Chủ nhân, Vĩnh Hằng châu đã dẫn tới tranh đoạt.
Bạch Kỳ xông đến nói.
Vĩnh Hằng châu chính là Vĩnh Hằng tộc biến thành, lực lượng của nó bị Thiên Đạo gạt bỏ, cho nên người ta chỉ có thể thi triển ở ngoài Thiên Đạo khí vận, như thế mới có thể phát huy ra lực lượng mạnh nhất của nó, nhưng trong Đại Thiên thế giới, vậy thì không nhận Tiên đạo quy tắc ước thúc, rất dễ dàng bị đoạt đi.
Người ban đầu đạt được Vĩnh Hằng châu chính là Cực Quang thần quân, bản tính của hắn rất cố chấp, cũng rất mạnh, sau khi đạt được Vĩnh Hằng châu, tìm một chỗ nghiên cứu Vĩnh Hằng châu ngay ở trong Đại Thiên thế giới, nào biết rất nhanh gặp phải đạo thống khác tập kích.
Trong vạn năm ngắn ngủi, Vĩnh Hằng châu đã đổi bốn vị chủ nhân, bây giờ lại trở lại trong tay Tiên đạo, bị Đạo Môn Thái Thượng Côn Luân đạt được.
Nghe Bạch Kỳ giảng giải tranh đoạt do Vĩnh Hằng châu đưa tới, trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, Đạo Quỷ cũng bảo trì bình thản.
Trước đó tại Đại Đạo hư không, hắn cũng đã gặp qua tình huống tương tự, đó là lực lượng của âm Dương Chi Thần, hóa thân thành Đại Kiếp Tà Số, bất quá đám Đại Kiếp Tà Số không có thông minh như thế.
Hắn đột nhiên hoài nghi chẳng lẽ sáng tạo Đạo Quỷ chính là bản nguyên âm Dương Đại Đạo?
Sáng tối và âm Dương cũng là có ý tương cận.
Tưởng tượng như vậy rất có thể, dù sao Đại Đạo hư không chẳng qua là tiểu thế giới phía dưới Đại Thiên thế giới, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều có bản nguyên của nó, bản nguyên Đại Kiếp Tà Số có khả năng chính là Đạo Quỷ, chẳng qua là Đại Đạo hư không quá yếu, Đại Kiếp Tà Số trưởng thành không đến mức độ của Đạo Quỷ.
Khương Trường Sinh tính toán một thoáng thực lực đạo Quỷ mạnh nhất, không có tăng trưởng, vậy hắn cũng không cần gấp.
Hắn hiện tại hiếu kỳ số lượng Đạo Quỷ có thể có bao nhiêu, dựa theo Bạch Kỳ nói, Đạo Quỷ vô cùng vô tận, nhưng hiện sinh linh tại có thể có bao nhiêu tồn tại lĩnh hội Đại Đạo?
Sẽ không phải phàm là tồn tại từ xưa đến nay lĩnh hội Đại Đạo đều có thể xuất hiện đó chứ?
Khương Trường Sinh không khỏi suy nghĩ Tiên đạo trước đó, Tiên đạo cũng sẽ lĩnh hội Đại Đạo, nếu thật có thể sáng tạo các cường giả đã từng lĩnh hội Đại Đạo thành đạo quỷ, vậy hắn hiểu rõ Tam Thiên đạo tôn đang đợi cái gì.
Lực lượng của một thời đại không thể trấn áp Khương Trường Sinh, vậy chỉ dùng toàn bộ lực lượng từ xưa đến nay tới đánh hắn.
Không thể không nói xác thực rất tàn nhẫn.
Khương Trường Sinh tò mò Tam Thiên đạo tôn và ý chí Đại Đạo có quan hệ ra sao, nếu không làm gì được hắn, vì sao không chờ đến lúc hắn đối mặt với lửa giận của Đại Đạo?
Là ý chí Đại Đạo không có quá đáng sợ, hay là nói, một khi xuất hiện loại tình huống đó, Tam Thiên đạo tôn cũng sẽ bị ý chí Đại Đạo giận chó đánh mèo?
Khương Trường Sinh cảm thấy rất có thể là ý sau, tất nhiên là có cái giá nhất định, Tam Thiên đạo tôn, Vĩnh Hằng tộc mới vội vã không nhịn nổi mong muốn diệt trừ hắn.
Đại Đạo hỏi tội.
- Chủ nhân, nếu như Vĩnh Hằng châu bị đạo thống khác đạt được, có thể làm cho Vĩnh Hằng tộc phục sinh hay không?
Bạch Kỳ hỏi, mặt mũi tràn đầy sầu lo.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Đương nhiên sẽ không, bọn hắn đã biến trở thành pháp bảo, vĩnh viễn không thể biến trở về được, đây là thủ đoạn của chủ nhân ngươi, đạt được lực lượng Vĩnh Hằng tộc cũng không thể uy hiếp được Tiên đạo, nếu như có đạo thống chạy đến, vừa hay để Tiên đạo danh chính ngôn thuận chiếm đoạt bọn hắn.