Chương 1624 Thời không chi loạn (2)
Thời gian lưu chuyển.
Lần đầu tiên Hồng Mông giới mở ra tiến hành rất thuận lợi, về sau, mỗi mười vạn năm Tiên đạo khôi phục như lúc ban đầu, mãi cho đến lần thứ hai Hồng Mông giới mở ra, một nhóm thiên kiêu đời mới đi tới Hồng Mông giới, mà đợi nhóm thiên kiêu đó tu hành mười vạn năm bên trong Hồng Mông giới rồi cùng đi ra ngoài, bọn hắn trở về mang đến cho Tiên đạo chấn động cực lớn.
Ngoại trừ Đại La Kim Tiên, hết thảy thiên kiêu đột phá, số lượng Đại La Kim Tiên càng là một lần duy nhất tăng trưởng hơn mười vị.
Sát hạch thiên tư ngộ tính không quan hệ gì tuổi tác, cho dù đại năng cổ lão, chỉ cần bọn hắn biểu hiện được trác tuyệt ở mỗi cảnh giới, có thể được cho là thiên kiêu, cho nên có thể không phải hết thảy Đại La Thần Tướng đều có thể tiến vào Hồng Mông giới, chỉ có hơn mười vị có thể.
Tiên đạo triệt để điên cuồng, tranh thủ danh ngạch tham gia Hồng Mông giới lần sau trở thành mục tiêu chủ công của các đại giáo phái.
Dần dần, Tiên đạo nhanh chóng phát triển cũng đưa tới các đạo thống khác chú ý, chủ yếu là Đạo Quỷ mang tới kiếp nạn khiến cho bọn hắn quá suy yếu, Đạo Quỷ tựa hồ đang rút lui, thế công kém xa trước kia.
Một chút đạo thống thoát khỏi kiếp số Đạo Quỷ bắt đầu bái phỏng Tiên đạo, một bên tìm hiểu tình báo, một bên muốn thu hoạch được cái gì từ bên trong Tiên đạo.
Tiên đạo đối ngoại rất cởi mở, bao dung, các đạo thống khác muốn học tiên pháp cũng không khó, đây cũng là nguyên nhân đồng minh của Tiên đạo càng ngày càng nhiều, khác biệt với những đạo thống khác, đạo thống khác đều là đạo thống tiến hành kết minh toàn thể, nhưng Tiên đạo lại dùng giáo phái tiến hành kết minh, rắc rối phức tạp, trước mắt còn không có một phương đạo thống nào có thể được đến toàn bộ Tiên đạo hữu nghị, dù sao, có thể quyết định toàn thể Tiên đạo chỉ có một vị tồn tại, mà lại rất khó gặp vị tồn tại kia.
Đạo Tổ bên trong Tiên đạo là nhân từ, chính nghĩa, nhưng đối với đạo thống rong Đại Thiên thế giới mà nói, chỉ có kiêng kị vô tận, những đạo thống kia đều không dám cầu kiến Đạo Tổ, nghe nói Đạo Tổ có thể xem thấu lòng người, đây là điều mà rất nhiều Đại La Kim Tiên chính miệng thừa nhận.
Cứ như vậy, lại trăm vạn năm trôi qua.
Tiên đạo đã thích ứng Hồng Mông giới tồn tại, mặc dù còn không có Tiên Thánh ra đời, nhưng thực lực Đại La Kim Tiên càng ngày càng mạnh, bọn hắn thậm chí không thỏa mãn hiện tại, bắt đầu bước chân về quá khứ, đến tương lai, tìm kiếm chân nghĩa của đạo.
Khương Trường Sinh cũng không sợ bị người đụng thấy mệnh số của mình, bởi vì hắn đã siêu thoát, không ai có thể trở lại quá khứ của hắn, Đại La đều như thế, với tất cả tồn tại đi đến Đại La, Đại La chân thân đã không ở quá khứ cùng tương lai, quá khứ, tương lai chẳng qua là ý chí hóa thân của bọn hắn, chết cũng không có ảnh hưởng, cho nên sẽ không có người muốn trở lại quá khứ đối phó Đại La, làm như vậy, chỉ có thể đổi lấy cừu hận của Đại La.
Nhưng theo đám Đại La vì truy cầu chân nghĩa của đạo pháp mà càng điên cuồng lên, thời không của Tiên đạo bắt đầu hỗn loạn, tiếp theo sinh ra Thiên Đạo nhân quả cắn trả, cùng loại với Đại Đạo nhân quả cắn trả, nhưng loại cắn trả này bắt nguồn gốc từ lực lượng Thiên Đạo, thậm chí sẽ dẫn phát Tà Túy không tốt sinh ra.
Dưới tình huống như vậy, Thời Tự tiên quân lưu lại qua truyền thuyết bên trong lần lượng kiếp trước đứng ra, hắn vượt qua thời không, đi bốn phía đuổi bắt Đại La tùy ý làm bậy, thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên đều bị hắn hàng phục, uy danh của hắn lần nữa nóng bỏng.
Dưới ảnh hưởng của chiến tích đánh bại từng người, ngắn ngủi năm vạn năm, hắn đã xông ra tên tuổi đệ nhất nhân phía dưới Thiên Đạo.
Nhất cử đè xuống Thiên Đạo Thánh Nhân Khương Nghĩa, Võ Tắc Tiên Thánh.
Thiên Đế thậm chí còn phân một bộ phận Thiên Đình công đức cho Thời Tự tiên quân, tán thưởng hành động của hắn, khiến cho danh tiếng Thời Tự tiên quân lần nữa tăng lên.
Một ngày, Phúc Nguyên thánh mẫu đại biểu Tử Tiêu cung triệu kiến Thời Tự tiên quân, tin tức này không biết bị người nào lưu truyền ra, cấp tốc truyền khắp Đại La tiên vực, tiếp theo truyền sang chư thiên vạn giới Tiên đạo, uy danh thần thoại của Thời Tự tiên quân càng thêm một bước.
Bên trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, đánh giá Thời Tự tiên quân, càng xem càng hài lòng.
Thời Tự tiên quân một thân áo trắng lông hạc, tiên phong đạo cốt, dáng người thẳng tắp, hoàn mỹ hiện ra khí độ Tiên Quân vô cùng nhuần nhuyễn, ít nhất là bên trên hình ảnh cực tốt.
Người này không có chút liên hệ máu mủ với Khương Trường Sinh, cũng không có cố nhân dắt nhân quả từ bên trong, nhưng dù cho như thế, Khương Trường Sinh vẫn ôm lấy chờ mong đối với hắn, bởi vì đây là tuyệt đại thiên kiêu mà Tiên đạo hắn thai nghén ra.
Thời Tự tiên quân nhìn như trấn định, trong lòng cũng có chút thấp thỏm.
Hắn tróc nã quá nhiều đại năng, hắn cũng sợ đắc tội Đạo Tổ, hắn có thể không sợ bất kỳ tồn tại nào, duy chỉ có Đạo Tổ, hắn không thể không lo lắng.
Đương nhiên, lý trí nói cho hắn biết, Đạo Tổ không có hẹp hòi như vậy, tìm hắn nhất định là vì những chuyện khác.
Khương Trường Sinh nhìn thấu tâm tư của hắn, mở lời:
- Tạo nghệ của ngươi về thời không như thế nào, bây giờ có thể quá khứ cổ lão ra sao?
Thời Tự tiên quân do dự một chút, nói:
- Ta có thể đi đến thời kì cuối Viễn Cổ Tiên Đạo, cũng đã hiểu rõ những chuyện mà đạo thống Bá Tiên Đạo trải qua.
Luận Thời Không chi đạo, hắn tự tin không người bên trong Tiên đạo có thể so sánh với mình.
Cho dù là Đạo Tổ, hắn cũng cảm giác mình chưa hẳn kém.
Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói:
- Vậy cũng không đủ, ít nhất ngươi còn không nhìn thấy Viễn Cổ Tiên Đạo sinh ra như thế nào, mà ánh mắt của ngươi còn cực hạn ở trong Tiên đạo, ngươi có thể nghĩ đi đến thời điểm Đại Thiên thế giới sinh ra?
Nghe vậy, Thời Tự tiên quân động dung, mặt lộ vẻ không thể tin được.
Đại Thiên thế giới sao mà bao la, nhưng hắn chính là Tu Tiên giả, chỉ có thể xuyên qua ở trong dòng sông lịch sử của Tiên đạo, bên trong thời không Đại Thiên thế giới, hắn có thể đi quá khứ, tương lai đều có hạn, mà lại rất mơ hồ, lúc nào cũng có thể bị cải biến.
- Đạo Tổ, ngài chẳng lẽ…
Thời Tự tiên quân thận trọng hỏi.