Chương 1635 Thái Cổ tà tôn (1)
Cái này là Đại Đạo Chi Hải à, so với Hỗn Độn Chi Hải, quả nhiên huyễn lệ.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, trong đôi mắt phản chiếu ra hào quang của Đại Đạo Chi Hải.
Đại Đạo Chi Hải cũng không phải hải dương trong mắt phàm linh, càng giống như một mảnh quang vân bảy màu huyền ảo mà mỹ lệ, chậm rãi dị động không có hình dáng cố định.
Quy Ly không có chú ý tới Đại Đạo Chi Hải, trong mắt của nàng tất cả đều là dáng người của Vô Lượng chủ nhân, Vô Lượng chủ nhân biểu hiện được càng mạnh, nàng càng cảm thấy hứng thú, loại cảm thấy hứng thú này là nhìn thấy con mồi mà hưng phấn, nàng lần đầu có xúc động mãnh liệt hạ gục một vị tồn tại nào đó.
Được thần niệm Khương Trường Sinh che chở, Tiên đạo không có gặp dư uy chiến đấu giữa Vô Lượng chủ nhân, Bá Tổ trùng kích, nhưng những đạo thống khác không có vận may như thế, Khương Trường Sinh nhìn thấy một vài cách đạo thống gần đó biến thành tro bụi, những tồn tại đi xuyên trong hư không chạy không khỏi kết quả diệt vong.
Khương Trường Sinh đạm mạc nhìn tất cả những thứ này, nếu là nhìn thấy sinh linh Tiên đạo gặp phải ảnh hưởng, hắn sẽ ra tay, nhưng chỉ là bảo vệ hồn phách của bọn hắn, đưa bọn hắn vào Thiên Đạo luân hồi.
Xông xáo Đại Thiên thế giới, gặp phải nguy hiểm, vậy cũng là mệnh số, cũng là tự mình lựa chọn, có thể có cơ hội đầu thai, đã là chuyện may mắn.
Bá Tổ cùng Vô Lượng chủ nhân đại chiến cũng không có kéo dài thật lâu, hai người thực lực sai biệt rất rõ ràng chỉ kéo dài nửa ngày, Bá Tổ đã bị Vô Lượng chủ nhân đánh vào tầng sâu không gian, về sau Vô Lượng chủ nhân đưa tay thu Đại Đạo Chi Hải mênh mông vào trong lòng bàn tay, tan biến trong bóng tối hư không.
Đối với lời khuyên của Đố Phạt, Hãi Thiên thánh tôn, Khương Trường Sinh căn bản không có để ở trong lòng, hắn hoàn toàn không có hứng thú về Đại Đạo Chi Hải.
- Tốt, trở về tu luyện đi.
Khương Trường Sinh vứt xuống lời nói này liền biến mất ở chỗ cũ, thần niệm bao phủ phạm vi Tiên đạo khí vận đi theo tan biến.
Quy Ly cũng không có đợi lâu, nàng trở lại trước Hồng Mông, tiếp tục tham ngộ Hồng Mông đại đạo.
Khương Trường Sinh tiếp tục luyện bảo, nhưng bên trong tuế nguyệt về sau, hắn phát hiện Quy Ly nha đầu này vậy mà đang nghiên cứu thần thông cùng với pháp môn chiến đấu, nàng thậm chí gọi Tâm Ma Chi Thần, Vận Rủi Chi Thần đến làm bồi luyện.
Ba vị đều là thần linh của Thiên Đạo, nhưng Quy Ly hoàn toàn áp chế Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần, hai thần khổ không thể tả, chỉ có thể thần phục.
Khương Trường Sinh cảm thấy thú vị, quan sát rất lâu, hắn không có chỉ bảo Quy Ly mà bỏ mặc Quy Ly tự do trưởng thành....
Trong bóng tối, Bá Tổ ngồi, xung quanh mơ hồ thoáng hiện đếm không hết Đại Đạo phù văn, kiểu chữ không đồng đều, đều tối tăm khó hiểu.
Bá Tổ từ từ mở mắt, ánh mắt phức tạp, mở miệng hỏi:
- Ngươi vì sao tới đây?
- Trận chiến kia kinh thiên động địa, muốn không chú ý cũng khó khăn.
Một tiếng nói truyền ra từ trong bóng tối phía trước, ngay sau đó, một thân ảnh dậm chân mà ra.
Khương Trường Sinh.
Nhìn Khương Trường Sinh, Bá Tổ thở dài một tiếng, buồn bã nói:
- Tại thời kì ta tung hoành vô địch, từng nghe tới truyền thuyết về Vô Lượng chủ nhân, đáng tiếc, cuộc đời của ta không có gặp được Đại Đạo Chi Hải hiện thế, cho nên cũng không có gặp được Vô Lượng chủ nhân.
Khương Trường Sinh đáp:
- Vô Lượng chủ nhân xác thực mạnh mẽ, ngươi bại không oan.
Bá Tổ nhìn chằm chằm hắn, hỏi:
- Nếu như là ngươi, có thể thắng sao?
- Ta không rõ ràng toàn lực của hắn.
Khương Trường Sinh trầm ngâm nói, trong lòng đi theo bồi thêm một câu:
- Nếu như ta xuất toàn lực, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Bá Tổ lộ ra nụ cười, trong lòng dễ chịu một chút.
Khương Trường Sinh đưa tay vung lên, xua tan hết thảy phù văn phong ấn trên người Bá Tổ.
Con ngươi Bá Tổ bỗng nhiên co rụt lại, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.
Thế nào có khả năng.
Hắn dunggf hết toàn lực cũng không thể thoát khỏi phong ấn, Đạo Tổ tùy ý liền khu trừ rồi?
Giờ khắc này, hắn không thể bảo trì trấn định.
- Ngươi…
Bá Tổ run giọng nói, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, không thể nói lời.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Nếu sống lại một lần, vậy thì hảo hảo tu luyện, vượt qua đỉnh phong quá khứ, không phải sao?
Từ sau khi Bá Tổ phục sinh, đầu tiên sáng lập Bá Tiên Đạo, sau đó đi khắp nơi mưu đồ, mong muốn dừng chân tại Đại Thiên thế giới bây giờ, thời đại này càng thêm cường đại hơn so với thời đại năm đó của hắn, cường giả như mây, hắn vì dừng chân, dần dần mê thất chính mình.
Bá Tổ thờ phụng chỉ cần mình mạnh mẽ là đủ, năm đó hắn dựa vào tu hành mạnh lên, hắn hôm nay lại tại tìm kiếm Đại Đạo cơ duyên khắp nơi.
Ánh mắt Bá Tổ đầy phức tạp, hỏi:
- Vì sao muốn cứu ta, ta có thể đã quy thuận Đại Đạo, nếu như Đại Đạo muốn ta giết ngươi, ta chính là địch nhân của ngươi.
Khương Trường Sinh trả lời:
- Coi như còn nhân quả năm đó truyền thụ Thần thuật.
Dứt lời, Khương Trường Sinh quay người, hướng vào trong hắc ám, trước khi thân hình sắp tan biến, hắn lại lưu lại một lời:
- Ngươi thuộc về Tiên đạo, ta cũng thuộc về Tiên đạo, nếu có một ngày, ngươi muốn trở về Tiên đạo, Tiên đạo vĩnh viễn hoan nghênh ngươi.
Bá Tổ nghe lời này, ánh mắt càng thêm phức tạp.
Hắn chậm rãi đứng dậy, tự lẩm bẩm:
- Ngươi ta xác thực đều thuộc về Tiên đạo, nhưng Tiên đạo chỉ có thể có một vị Đạo Tổ.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh còn đang luyện bảo, phân thân xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Lần này đi cứu Bá Tổ, một là kết nhân quả, hai là muốn nhìn lực lượng của Vô Lượng chủ nhân.
Không thể không nói, Vô Lượng chủ nhân xác thực mạnh mẽ, tuyệt đối là người mạnh nhất hắn từng gặp qua, nếu không phải hắn nắm giữ Hồng Mông đại đạo, gần như không có khả năng hóa giải phong ấn của Vô Lượng chủ nhân.
Phàm là tu hành người Đại Đạo, đều khó có khả năng hóa giải phong ấn này.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Vô Lượng chủ nhân đã dung hợp ba ngàn Đại Đạo, đi đến cực hạn bên trong phạm vi Đại Đạo.