Chương 1668 Tru diệt ba ngàn Đại Đạo (2)
Hết thảy Tiên đạo đại năng dồn dập ghé mắt nhìn lại, chỉ thấy Phong Dục cầm trong tay Hỗn Nguyên thần phù đi đến Đại Đạo Nguyên Tổ, Hỗn Nguyên thần phù không ngừng phát ra hào quang màu tím, một vòng lại một vòng, khuếch tán đến sâu trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Đại Đạo Nguyên Tổ cũng chú ý tới Phong Dục, chuẩn xác mà nói là bị Hỗn Nguyên thần phù hấp dẫn đi ánh mắt.
Hỗn Nguyên thần phù không chỉ là bốc lên ánh sáng tím, còn tiêu tán lấy tử khí kỳ dị.
Quy Ly trừng lớn đôi mắt đẹp, lộ ra vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Mộ Linh Lạc phản ứng hơi chậm, nhưng cũng nhận ra tử khí kia.
Đó là tử khí của Hồng Mông đại đạo.
Chuyện thế nào?
Vì sao người này có bảo vật chứa Hồng Mông đại đạo?
- Ngươi là ai?
Đại Đạo Nguyên Tổ trầm giọng hỏi, hắn bị Đạo Tổ dọa mất hết can đảm, lúc này phá lệ khẩn trương, không dám tùy tiện ra tay.
Hắn cảm thụ qua khí tức Hỗn Nguyên thần phù phát ra, chuẩn xác mà nói một vị chân thân khác cảm thụ qua, trước khi chết truyền cỗ cảm thụ này cho hắn, khiến cho hắn không rét mà run.
Phong Dục cầm trong tay Hỗn Nguyên thần phù, tóc dài phất phới, mấy ngàn vạn năm qua đi, hắn không còn là phàm nhân nhỏ yếu năm đó, đã là Tiên đạo cự phách.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Tiên đạo không thể diệt trong tay ngươi.
Phong Dục đạm mạc trả lời, trong lòng hắn không có bình tĩnh như mặt ngoài.
- Thật sao? Ngài thật chính là Khí Linh của Đạo Tổ?
- Đó là đương nhiên, từ vừa rồi bắt đầu đã thế.
- Đạo Tổ vì sao lựa chọn ta, mà còn chờ ta thành tựu Đại La Kim Tiên, hắn cũng không có nhắc nhở ta cái gì.
- Chủ nhân làm việc thiện, thi ân cũng không cầu hồi báo, ngươi nhìn sang Tiên đạo, bao nhiêu sinh linh bởi vì chủ nhân mà đạp vào tiên đồ, chủ nhân khi nào cầu qua hồi báo?
Phong Dục đang trao đổi cùng Khí Linh của Hỗn Nguyên thần phù.
Chín ngàn vạn năm tích lũy để Hỗn Nguyên thần phù hấp thu lực lượng ba ngàn Đại Đạo, thành một kiện chí bảo cực mạnh, không chỉ như thế, Khí Linh còn lĩnh hội Hồng Mông đại đạo, dưới Khương Trường Sinh bày mưu đặt kế, Hồng Mông đại đạo đã tiếp nhận nó.
Hỗn Nguyên thần phù phun trào tử khí, dần dần ngưng tụ ra thân ảnh Khương Trường Sinh.
Thấy đạo thân ảnh này, hết thảy Tiên đạo đại năng đều kích động lên, quét sạch ảm đạm trong lòng.
Đại Đạo Nguyên Tổ nhìn thấy thân ảnh Đạo Tổ, bị dọa đến toàn thân run lên, cấp tốc thối lui, chuyện này để Phạt Nguyên sửng sốt, nhưng Phạt Nguyên vẫn theo chân Đại Đạo Nguyên Tổ dịch chuyển rời khỏi.
Thấy Đại Đạo Nguyên Tổ phản ứng, hết thảy Tiên đạo đại năng đều là lộ ra nụ cười phấn chấn.
Theo Đại Đạo Nguyên Tổ rút lui, Thiên Đế cùng Đế Tuyệt không còn trong trạng thái yên diệt, phục sinh luân hồi.
Thiên Đế quay đầu nhìn lại, nhìn thấy thân ảnh phụ thân, lập tức thở dài ra một hơi.
- Phụ thân, cuối cùng vẫn phải dựa vào ngài…
Trong lòng Thiên Đế cảm khái nói, hắn cũng không có không cam lòng, trước kia hắn từng chờ mong vượt qua phụ thân, dù sao đây là suy nghĩ mà mỗi một đứa con trai đều từng có, chẳng qua là hắn căn bản đuổi không kịp, tâm tình của hắn sớm đã bình thản.
Đế Tuyệt thì lộ ra gương mặt tràn đầy hối hận, hắn hi sinh Tiên đạo Vương tộc, vẫn còn phải dựa vào Đạo Tổ ra tay, loại kết quả này thật sự làm hắn khó chịu.
Phong Dục nhìn bóng lưng của Đạo Tổ, trong thoáng chốc nhớ tới năm đó Thần Võ giới đại loạn, lúc hắn sắp chết, trong lúc mơ hồ cũng thấy qua cái bóng lưng này.
Thì ra là Đạo Tổ.
Trong lòng Phong Dục tràn ngập cảm kích, bởi vì hắn biết rõ, không có Hỗn Nguyên thần phù, hắn căn bản đi không đến độ cao hôm nay, mặc dù Đạo Tổ che giấu sự thật này, hắn cũng cảm thấy Đạo Tổ tất nhiên có suy tínhcủa mình.
Có lẽ Đạo Tổ đã sớm tính tới hôm nay, tác dụng của hắn chính là tế ra át chủ bài Đạo Tổ lưu lại tại lúc Tiên đạo gặp nguy nan.
Thân ảnh màu tím trên Hỗn Nguyên thần phù nâng tay phải lên, ngón trỏ chỉ Đại Đạo Nguyên Tổ phía xa.
Trong chốc lát, Đại Đạo Nguyên Tổ cảm giác mình bị sát ý khủng bố khóa chặt, hắn ý thức được mình vô luận tránh đến chỗ nào đều trốn không thoát.
- Trần gia Khí Chỉ!
Một Đại La Kim Tiên hoảng sợ nói, hắn phá lệ xúc động, bởi vì hắn cùng Thiên Đình Thiên Quân - Trần Lễ là bạn thân, đã sớm nghe nói Đạo Tổ nghiên cứu Trần gia Khí Chỉ đến cực hạn, hắn trước kia cảm thấy Trần Lễ đang khoác lác, bây giờ xem ra là thật.
Tuyệt xử phùng sinh, để các đại năng Tiên đạo mất đi thong dong cùng khoan dung ngày xưa, từng người xúc động như là phàm linh.
- Đạo Tổ!
Đại Đạo Nguyên Tổ tức giận quát, hắn không có lựa chọn đào vong, mà là bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình, chuẩn bị phá hủy hết thảy.
Ầm ầm.
Thần lực khủng bố bùng nổ từ trong cơ thể hắn, phá hủy hết thảy hư không, Chư Thiên Đại Đạo Thụ vốn bị bẻ gãy phi hôi yên diệt.
Thiên Đạo khí vận bao phủ Đại La tiên vực trong nháy mắt phá toái, mắt thấy các Tiên đạo đại năng cùng thiên địa xung quanh sắp gặp phải ảnh hưởng, thân ảnh Đạo Tổ do Hỗn Nguyên thần phù triệu hoán đi ra ra tay.
Đại Thiên Tru Đạo Chỉ.
Tru Đạo.
Tru diệt ba ngàn Đại Đạo.
Oanh!
Một chùm sáng màu tím mang theo khí thế càng thêm bá đạo bắn ra, để thời gian ven đường giống như đảo lưu, những hư không yên diệt kia bắt đầu lộn ngược khôi phục, Thiên Đạo khí vận cũng một lần nữa ngưng tụ, Chư Thiên Đại Đạo Thụ hóa thành tro bụi lần nữa khôi phục.
Đại Thiên Tru Đạo Chỉ cường thế đánh trúng ba ngàn thần lực của Đại Đạo Nguyên Tổ, mạnh mẽ đem ba ngàn thần lực bị ép về trở lại trong cơ thể Đại Đạo Nguyên Tổ.
Đại Đạo Nguyên Tổ trừng to mắt, tính cả thân thể của hắn cùng nhau yên diệt.
Nguyên phạt Bên cạnh căn bản không kịp phản ứng, chết còn nhanh hơn Đại Đạo Nguyên Tổ.
Hư không yên tĩnh.
Đi qua ngắn ngủi yên lặng, tất cả các đại năng Tiên đạo đều hô to, đi theo triều bái Đạo Tổ.
Trên biển mây Đại La tiên vực, vô số Đại La, Tiên Đế ngước nhìn thiên ngoại, mắt thấy hết thảy vừa rồi xảy ra.
- Chúng ta thắng?
- Đạo Tổ! Đạo Tổ trở lại rồi!
- Quả nhiên, Đạo Tổ không có khả năng bị khu trục, Thiên Đạo quả nhiên cao hơn Đại Đạo.
- Ha ha ha ha, tồn tại cường đại như vậy đều bị Đạo Tổ dễ dàng tru diệt, đưa mắt Đại Thiên thế giới, còn có ai có thể ngăn cản Tiên đạo?
- Đáng tiếc, nếu như Đạo Tổ sớm ra tay, có lẽ sẽ chết ít đi rất nhiều sinh linh.
- Đạo Tổ tất nhiên bị phiền toái quấn thân, ngài ấy có thể trở về, gian khổ phía sau này, chúng ta không cách nào tưởng tượng.
Thiên địa xôn xao, Tiên đạo khí vận lại hiện ra thế dâng lên.
Nơi nào đó trên đỉnh núi.
Mặt mũi Bá Tổ hoa hình tràn đầy vẻ không thể tin được.
Lúc trước hắn một mực vì Đạo Tổ lo lắng, hoàn toàn không ngờ sẽ là kết quả như vậy.
Vô Lượng chủ nhân, ý chí Đại Đạo trước mặt Khương Trường Sinh đều không địch nổi một chiêu?
Vị này Đạo Tổ đến tột cùng là cảnh giới nào?